Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 1456 - Chương 1456: Một Long ‘Ở Đợ’! (2)

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 1456: Một Long ‘ở đợ’! (2)

“Được được, lão đại tốt nhất.”

Tiểu Long nhảy lên ăn điểm khí vận, gương mặt đầy say sưa như ban đầu, lúc này long sinh lại nữa được viên mãn, cực kỳ viên mãn…

Lúc này, người nói gì thì là cái đó!

“Thấy ngươi làm việc vất vả ta lại bonus cho ngươi một giọt xem như là phần thưởng của ngươi.” Tả Tiểu Đa lại ném ra một giọt, hiếm khi phóng khoáng như vậy, thật sự là thưởng.

“Gào hú!”

Tiểu Long nhảy cẫng lên ngoạm một phát.

“Lão đại… ngươi thật sự quá tốt luôn hu hu hu hu… ta xin lỗi sự tín nhiệm của ngươi…” Tiểu Long cảm động, nước mắt lưng tròng.

Ta làm việc cho lão đại quá ít hu hu… Lương tâm ta có quỷ.

“Thấy khoảng không gian này chưa?”

Tả Tiểu Đa dùng tay so: “Đây là không gian độc lập! Ngươi xem ở đây có có thứ tốt như địa mạch, long mạch không?”

“Có thiên tài địa bảo gì không? Đồ trong đây, mọi thứ trong đây đều là mục tiêu chuyến đi lần này của chúng ta, càng nhiều càng tốt, người đến không từ chối.” Tả Tiểu Đa nói.

“Quào, ở đây… địa mạch ở đây thật sự không ít, long mạch cũng có nữa…”

Tiểu Long bay lên không trung nhìn xung quanh, rất kinh ngạc: “Chỗ này, chắc chắn không ít thiên tài địa bảo, chậc, cảm giác này, hình như không gian này đã rất lâu rồi không được người ta khai quật khai thác, nhưng nơi tốt như thế này sao lại xuất hiện tử khí, cái này không phải lắm, quá vi hòa…”

“Ngươi cũng có thể nhìn ra sao? Khu vực này là thế giới độc lập, có thể nói, sau hai tháng, không gian này sẽ sụp đổ, ước chừng là cái ngươi gọi là tử khí. Cho nên chúng ta phải quý trọng thời gian này, có thể thu được bao nhiêu thì thu bấy nhiêu.”

Tả Tiểu Đa nói: “Hiểu chưa?”

Tiểu Long sững sờ: “Thì ra là vậy, ta nói không gian này thấp thoáng tử khí, cảm giác hư ảo vô cùng nghiêm trọng… thì ra sắp sập đổ, đáng tiếc đáng tiếc.”

“Cho nên những thứ ở đây không thể chuyển ra trước khi sụp đổ thì lãng phí, chỉ có con đường trở về hư vô, người hiểu chứ?”

“Hiểu!”

“Lần này ta chuẩn bị cho ngươi… hai mươi giọt làm lương cơ bản.” Tả Tiểu Đa tung ra một quả bom tấn.

“Hai mươi giọt?”

Vảy rồng ảo ảnh cả người Tiểu Long đều nổ ra, hai nhãn cầu phụt một tiếng trừng trừng, nhãn cầu siêu to bay đến trước mặt Tả Tiểu Đa nhìn nhìn: “Chỉ là lương cơ bản?”

“Đúng rồi!”

Tả Tiểu Đa thờ ơ nói: “Phần thưởng nhiều hơn lương cơ bản nhiều…”

“Lão đại àaaaaaaa, ta yêu ngươi, i love diu, i love diu chụt chụt áaaaaa…”

Tiểu Long mừng muốn điên lên!

Vèo một tiếng, cả thân rồng quấn lên chân Tả Tiểu Đa, mấy cái vuốt ôm chặt đùi Tả Tiểu Đa, cọ cọ đầu rồng, vui vẻ đến nghẹn lời: “Lão đại, ta trung thành với ngươi nhất, Long Tử tri kỷ nhất…”

“Cút sang một bên!”

Tả Tiểu Đa chán ghét đá đá chận.

Tiểu Lòng ôm chặt không buông, nước mắt nước mũi đầy mặt tiếp tục cọ, cọ liên tiếp, không ngừng cọ: “Lão đại… Đời này ta là rồng của ngươi, sống là rồng của ngươi, chết là rồng của ngươi, không rời không bỏ, quyết không thay đổi…”

“Buông ta ra.”

Tả Tiểu Đa tức giận nói: “Bây giờ biết cũng vô dụng, bây giờ vấn đề ngươi cần suy xét là có thể cầm trong tay không, có biết không? Bây giờ ngươi thích năng lượng gì?”

“Thế nào mới tính là cầm trong tay?” Tiểu Long mong ước hỏi.

“Sao ta biết sao người mới có thể cầm được?”

Tả Tiểu Đa nói: “Thấy khoảng không gian này rồi chứ? Ta muốn thấy tất cả long mạch, tất cả thiên tài địa bảo trên dưới đất, tất cả Tinh Hồn ngọc, với cả toàn bộ địa mạch, tóm lại là tất cả những thứ tốt, gom toàn bộ vào túi… hiểu chưa?”

Tả Tiểu Đa nói: “Đây là công trình lớn, nếu người làm không được thì đừng nói thưởng, lương cơ bản cũng đừng nghĩ đến làm gì!”

“Ừm, không đúng, không phải làm không được không có lương, dù là lấy được ít cũng không có lương cơ bản. Phải để ta cảm giác được không kém… mới phát lương! Nếu có thể để ta hài lòng, phát cả lương và thưởng cùng lúc; Nếu có thể khiến ta siêu hài lòng…”

Cả người Tiểu Long hưng phấn run lên, hai mắt phát sáng: “Siêu hài lòng thì sao?”

“Dựa trên lương và thưởng ban đầu, nhân đôi lên, sau khi rời khỏi bí cảnh lần này sẽ phát ngày, tuyệt đối không dai!”

Tả Tiểu Đa sảng khoái phóng khoáng phất tay.

Tiểu Long lập tức bấm vuốt rồng tính toán.

“Đúng vậy, phát tiền lương… hai mươi giọt; Hài lòng, phát thưởng, không thấp hơn hai mươi, là bốn mươi giọt… Nếu siêu hài lòng… lương thưởng nhân đôi… Tám mươi giọt! Tám mươi giọt!”

“Tám mươi giọt! Ui là trời, ta không nằm mơ chứ? Dù là nằm mơ cũng để ta tỉnh lại trễ chút, sau khi ta say rồi tỉnh!”

Tiểu Long ngửa mặt nhìn trời gào rú cả buổi trời, khóe miệng tham lam sáng bóng nước bọt.

Hét lên như phát ra ý nguyện vĩ đại: “Lão đại ngươi yên tâm, lần này chắc chắn Long Long khiến lão đại ngươi siêu mãn nguyện! Khiến lão đại ngươi có được một phục vụ rồng chân chính!”

Vừa nói vừa phát cuồng.

Lần này nhất định phải hoàn thành!

Chắc chắn phải siêu hài lòng!

Chắc chắn!

Liều mạng rồng này cũng phải hoàn thành!

Tám mươi giọt, quá trời đã luôn!

“Hừ, đừng vui mừng quá sớm, phân bổ theo công việc, có công được thưởng, không có thì bị phạt, nếu như lần này thu hoạt ít hơn năm sợi long mạch, chính là không đủ tiêu chuẩn, đến lúc đó, không những không có tiền lương, mà tiền lương sau này cũng sẽ bị cắt bớt! Long Long đừng trách ta không nhắc nhở trước!”

“Lão đại nhìn kỹ này, danh lam thắng cảnh nơi này, tự tạo thành một giới, hàng ngàn năm, vạn năm không khai quật linh khí, địa khí, chỉ là năm địa mạch đất này không đáng kể, không đáng kể.” Tiểu Long vô cùng tự tin, lời nói chắc như đinh đóng cột.

“Long mạch, không phải địa mạch!”

“Được rồi, được rồi...” Việc thay đổi khái niệm bị phát hiện, Tiểu Long cũng không hề xấu hổ chút nào.

“Lão đại, ngươi đi về phía trước, trong rừng cây bên kia có không ít thiên tài địa bảo, mặc dù vẻ bề ngoài bình thường, nhưng chủng loại khá ổn, đặc biệt là cây Bạch Ngọc Đằng dưới mặt đất; xem ra, vẫn luôn có sức nóng cả mấy chục nghìn năm.”

Chưa đầy một phút, Tiểu Long đã điều tra ra những món đồ vật có lợi ở vùng gần đấy.

“Điều duy nhất cần làm là phải cẩn thận, trong này có vài con yêu thú trú ngụ.”

“Yêu thú? Có đẹp không? Ngon không? Nội đan có đáng giá không?” Tả Tiểu Đa hỏi.

“À... không đẹp, có ngon hay không thì ta không biết... nội đan thì tất nhiên là đáng tiền rồi.” Tiểu Long liếc mắt.

Sao ngươi không hỏi liệu ngươi có đánh bại yêu thú được không?

Ngươi tự tin đến thế sao?

Không phải tự tin thái quá rồi chứ?

Tiểu Long không biết đấy thôi, lúc này đây Tả Tiểu Đa tràn ngập tự tin!

Hiện tại ta đã thăng lên cấp cao rồi!

Đừng nói là Hóa Vân, cho dù là Ngự Thần, ta đều có thể chiến thắng, thậm chí là Quy Huyền, ta cũng có thể chiến đấu!

Bình Luận (0)
Comment