Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 1478 - Chương 1478: Gieo Nhân Nào, Gặt Quả Ấy (2)

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 1478: Gieo nhân nào, gặt quả ấy (2)

Cao Xảo Nhi rất rõ ràng, nói: “Lão đại có một câu nói rất hay, họa phúc không ngẫu nhiên mà đến, mà chính do con người tự tìm đến. Những lời này, quả thật không sai chút nào”

“Lão đại ở chỗ này canh giữ, có thể nói là một nguy cơ chết người, nhưng cũng là một đồng đội tuyệt vời! Nếu là bọn họ có lòng tốt, ngược lại sẽ được bao che cả đời; ra tay giúp bọn họ vài lần cũng là chuyện thường. Nhưng nếu là tâm tồn ác niệm, sẽ dẫn đến họa sát thân!”

“Cho nên nói, sống hay chết, thật ra thì vẫn là do bọn họ tự chọn!”

Cao Xảo Nhi thở dài yếu ớt: “Ở trước mặt Tả lão đại, đã chứng minh được một câu.”

“Câu cái gì?”

“Gieo nhân nào, gặt quả nấy!”

Cao Xảo Nhi nói: “Loại người như hắn, ngươi đối tốt với hắn, hắn sẽ báo đáp lòng tốt của ngươi;nhưng nếu như người làm điều xấu với hắn, trong chớp mắt hắn sẽ ác hơn ngươi mấy nghìn lần!”

“Nhưng hắn làm việc gì, đều là tùy theo ý mình, chỉ muốn hiểu rõ ý niệm trong đầu. Tức là, chỉ cần trong lòng hắn cảm thấy chuyện này có thể làm như vậy, thì lập tức làm. Làm xong rổi, bản thân hắn cảm giác rất sảng khoái. Hắn chỉ theo đuổi điều này...”

Cao Xảo Nhi thở dài, thật ngưỡng mộ. Người như hắn, sống thoải mái nhất.

Vạn Lý Tú yên lặng gật đầu.

Đúng vậy, Tả Tiểu Đa chính là loại người như thế.

Lời nói và hành động của hắn, đều nhìn vào kẻ địch mà định, do kẻ địch quyết định con đường sống chết của bản thân!

Lúc người khác có ý xấu với hắn, Tả Tiểu Đa sẽ trả lại ác ý còn nhiều hờn còn lớn hơn, càng thêm yên tâm thoải mái. Không phải ta không cho các ngươi cơ hội,chỉ là các ngươi không muốn cho ta cơ hội, vì sao ta phải cho ngươi cơ hội? Lấy ơn báo oán, dùng cái gì trả ơn?

Lấy ơn trả ơn, lấy oán báo oán!

Chỉ là trùng hợp, trước đây luôn không gặp được người thi luyện, nhưng là cả nửa đêm, có hai nhóm người đi ngang qua cửa núi, đợt thứ hai ba người Vu Minh, thấy Tả Tiểu Đa một mình ở chỗ này, không nói hai lời, trực tiếp đã đi xuống tay chém giết.

Ngay cả Tả Tiểu Đa muốn nhìn đối phương một cái,cũng không có cơ hội mở miệng, chỉ nổi trận lôi đình, trực tiếp giết chết dễ dàng.

Cao Xảo Nhi và Vạn Lý Tú còn đang tranh thủ thời gian ngủ một lát, nghỉ ngơi khôi phục chức năng cơ thể, không thèm đi ra.

Lúc sáng sớm.

Chân núi vẫn sạch sẽ, thậm chí còn có cảm giác không nhiễm một hạt bụi nào, giống như đã được người khác dọn dẹp.

Ba người tiếp tục lên đường, há miệng chờ sung cả đêm đã là cực hạn.

Một đường chạy như bay, đi ra hơn trăm dặm đường, ven đường vượt qua ba ngọn núi, Tả Tiểu Đa lần nữa đào được không ít linh dược.

Mà Cao Xảo Nhi và Vạn Lý Tú cảm thấy vô cùng kỳ lạ, Tả Tiểu Đa chưa bao giờ đi đường bình thường bằng phẳng, tuy rằng cũng có bụi cây sinh sống, thế nhưng còn dễ đi hơn ngọn núi này.

Thế nhưng Tả Tiểu Đa lại không đi, dọc theo đường đi hầu như đều chọn chui tới chui lui những con đường nhỏ giữa rừng.

“Lão đại, ngươi muốn tìm thuốc sao? Sao không đi đường bình thường?”

“Đúng vậy đúng vậy, chính là vì tìm thuốc, ta lại không ngốc, nếu không cần thiết làm sao lại không đi con đường dễ dàng.”

Tả Tiểu Đa đương nhiên muốn đi địa hình như vậy, bởi vì chỉ có nơi núi non chập chùng, mới có thể xuất hiện địa mạch. Tiểu Long di chuyển trong dạng địa hình như vậy, Tả Tiểu Đa đương nhiên cũng đi theo ở loại địa phương này.

Mà Tiểu Long thu hoạch ở nơi càng phong phú, thu hoạch của Tả Tiểu Đa cũng càng thêm phong phú: nơi có địa mạch, địa khí trên mặt đất sẽ dày đặc hơn, mà nơi địa khí càng nồng, thì chính là sẽ có thiên tài địa bảo sản sinh!

Đây là định lý tuyệt đối.

Tả Tiểu Đa thu hoạch càng nhiều, Vạn Lý Tú và Cao Xảo Nhi tự nhiên cũng thu hoạch nhiều hơn, tài sản tăng vùn vụt.

Câu nói kia nói như thế nào nhờ, cho dù là một chút cặn lấy ra từ kẽ tay cũng có giá trị liên thành, huống chi Tả Tiểu Đa làm sao có thể chỉ cho nàng một chút cặn.

Mà gặp phải yêu thú, chỉ cần không phải quá mạnh, Tả Tiểu Đa đều sẽ chỉ huy hai nàng đi tới chiến đấu.

“Yêu thú to ngan, xem quân đoàn nương tử của ta!”

Vì vậy chỉ có hai người ‘quân đoàn nương tử’ xông tới.

Chỉ có lúc hai nàng đánh không lại, Tả lão đại mới ra tay, kết thúc chiến đấu.

Một đường quét ngang!

Tính toán lộ trình đi một chút, Cao Xảo Nhi tặc lưỡi: “Tú Nhi, ngươi có cảm giác được không... tất cả nơi mà Tả lão đại đi qua, chắc chắn là...”

“Trung bình quật địa ba trăm mét, nào chỉ là vét sạch,... ít nhất... Cũng phải là vét sạch sành sanh!”

Vạn Lý Tú thở dài: “Không chừa lại gì,... thật sự quá sạch sẻ. Sau chúng ta, những thiên tài tiến vào khu vực này, có lẽ còn nhẹ nhàng hơn dư ngoạn...”

Đang nói, chỉ thấy trong rừng rậm xa xa, bất chợt có vô số con chim hoảng loạn bay lên cao.

Quy mô rất lớn!

Ba người sửng sốt một chút, nhìn về phía bên kia.

Đã thấy bên kia bụi mù cuồn cuộn phóng lên cao.

Sau đó... hình như có hơn hai mươi đốm đen nhỏ, từ trong rừng rậm phi ra, chạy điên cuồng về phía này.

Sau đó, từ phía sau những đốm đen đó, xuất hiện đông nghịt thủy triều mấy trăm... cũng không đúng, mấy nghìn... Cũng không đúng, mười mấy nghìn...những điểm đen bùng nổ như thủy triều, hết sức điên cuồng, không ngừng lao tới...

“Oái ~~~ “

Một tiếng hét lớn, mặc dù nơi phát ra tiếng hét cách nơi này rất xa nhưng ở đây vẫn có thể nghe rất rõ ràng.

Tả Tiểu Đa thấy có chút hả hê: “Đám người này không biết từ đâu đến, chọc phải bầy sói... Ha ha, cũng không phải chọc trúng bầy sói thông thường...”

Vạn Lý Tú lo lắng: “Không biết có người của chúng ta bên trong không?”

“Vẫn chưa nhìn rõ nơi đó, nếu không có người của chúng ta, đệch... Đó không phải là Long Vũ Sinh sao... cũng trùng hợp quá rồi đó?”

Tả Tiểu Đa khiếp sợ vỗ chân một cái.

Nếu như không có người phe ta, Tả Tiểu Đa khẳng định không có dự định đi đến vùng nước đục này, đối đầu với bầy sói khổng lồ không nhưng cực kỳ nguy hiểm, mà cũng không thu được bao nhiêu, không có phù hợp với nguyên tắc lợi ích của Tả Tiểu Đa.

Vạn Lý Tú vừa nghe ba chữ Long Vũ Sinh, không nói hai lời đã xông ra ngoài.

“Đừng nóng vội!”

Tả Tiểu Đa nhảy xuống, kìm Vạn Lý Tú lại: “Ngươi có đi qua cũng không có ích gì, vẫn là để ta đi! Ngươi và Xảo Nhi ở lại phụ trách tiếp ứng, mặt khác chữa thương... Ta xem đám người này, các đại Cao Võ đều có, hầu như tất cả đều là người phe ta, nhất định phải ra tay giúp một phen, nhưng muốn giúp, cũng phải có sách lược, không thể làm bừa được...”

Bình Luận (0)
Comment