Nói xong ném xuống một bao thuốc trị thương lớn, sau đó, Tả Tiểu Đa xông thẳng lên không trung, cả người mang kiếm hóa thành một luồng ánh sáng chói lọi, hét lớn một tiếng: “Chạy qua bên này!”
Bây giờ đã hoàn toàn thấy rõ, bên kia xông tới, người quen không chỉ có mình Long Vũ Sinh, Chu Vân Thanh, Mạnh Trường Quân, Hách Hán, Bì Nhất Bảo cũng xuất hiện, còn có mười mấy học sinh của Cao Võ Vân Đoan.
Tất cả mọi người đang liều mạng bay như tên bắn, mà ở phía sau bọn họ, bầy sói như thủy triều dâng, bất ngờ cũng xông lên không, không ngừng đuổi sát!
Hóa ra là trong bầy sói, ít nhất cũng có đám Yêu Lang cấp Anh Biến!
Cấp bậc Yêu Lang này, nếu không phải số lượng quá nhiều..., chỉ cần mấy người Long Vũ Sinh bọn học liên thủ, cho dù mấy trăm tên, cũng không thể uy hiếp được họ.
Nhưng mà bây giờ, số lượng của đối phương quả thật quá nhiều, vừa mới nhìn thoáng qua đã hoảng sợ, xem chừng có tới mấy chục nghìn con sói khổng lồ, nhìn từ xa đã biết mấy người Long Vũ Sinh, Chu Vân Thanh không thể ứng phó được.
Mà trong đám người đang chạy, Mạnh Trường Quân còn vác thêm một người toàn thân máu thịt lẫn lộn, Chân Phiêu Phiêu ở trên lưng hắn hôn mê bất tỉnh, hai mắt nhắm nghiền.
Mạnh Trường Quân phát động nguyên khí, liều mạng chạy trốn.
Bọn họ theo tiếng động thì thấy Tả Tiểu Đa đến cứu viện, tất cả mọi người đều hết sức vui mừng.
“Lớp trưởng Tả! Hỗ trợ!!”
“Các ngươi tiếp tục xông lên... Vạn Lý Tú đang chờ các ngươi ở phía trước, ta ngăn chặn đám sói này, đi mau!”
Tả Tiểu Đa không chế kiếm quang, lướt qua mọi người, kiếm quang lôi đình lóe lên, nhát kiếm đầu tiên, đã chém ba con sói lớn trước mặt thành sáu khúc.
Lập tức, vài vệt ánh sáng trắng, như mưa to rơi xuống.
Tả Tiểu Đa luyện ám khí một thời gian lâu như vậy, cuối cùng vào ngày hôm nay, được mở hàng rồi!
Phù phù phù...
Vô số Bạch Ngọc Hồ Lô, Bạch Ngọc Phi Đao... xuôi theo quỹ đạo cự li bắn gần nhất, chuẩn xác bắn vào hốc mắt của những con sói khổng lồ, bầy sói gào rú thảm thiết lần lượt rơi xuống!
Tuy bầy sói khổng lồ này chí ít phải có sức mạnh ở cấp độ Anh Biến, trong đó càng không thiếu cấp độ Hóa Vân, nhưng sức mạnh tổng hợp của chúng cũng chỉ là sức mạnh Anh Biến, Hóa Vân bình thường, với thực lực của Tả Tiểu Đa bây giờ, chỉ cần nhấc tay là đập phát chết luôn, cái này cũng tạo nên từ việc trộn lẫn Bạch Ngọc ám khí từ Chân Nguyên huyền khí của Tả Tiểu Đa, chỉ cần trúng chỗ hiểm của con sói, trúng một phát chết luôn, không thể may mắn sống sót.
Nhìn từ xa, Tả Tiểu Đa ở trên không giống như một con đê kiên cố không thể phá vỡ!
Một tay múa kiếm tạo thành vòng phòng ngự chắc chắn, cho dù trước mặt là dòng thủy triều đen ngòm do số lượng lớn Yêu Lang hợp lại, mạnh mẽ xông tới, nhưng sau khi chạm đến bờ đê kiên cố của Tả Tiểu Đa, lại không thể tiến lên được nữa, chỉ có thể lần lượt rơi xuống như những chiếc bánh sủi cảo!
Tả Tiểu Đa thét một tiếng rung trời, kiếm trong tay hóa thành màn sáng chặt chẽ, nối trời với đất, nhìn từ xa, từ trong tay hắn, dâng lên từng làn sóng ánh sáng trắng từ thanh kiếm!
Làn sóng càng lúc càng cao đối xứng với cơn thủy triều của bầy sói đông nghìn nghịt!
Nhu Thủy Kiếm, Sơn Hồng Kiếm, Giang Hà Kiếm, Giang Hồ Kiếm, Giang Hải Kiếm, Hải Thiên Kiếm; Ti Vũ Kiếm, Tiểu Vũ Kiếm, Đại Vũ Kiếm, Bạo Vũ Kiếm...
Các loại kiếm pháp tinh diệu có nguồn gốc từ cha nuôi, phối hợp với bộ pháp thân pháp của ba truyền dạy, hoàn toàn phù hợp.
Ám khí trong tay, liên tiếp xuất hiện, từng thứ từng thứ được tung ra ngoài, số lượng đàn sói nhiều như vậy, cố làm ra những động tác tinh tế lại rất mất công, ném thẳng đông tây nam bắc, hoàn toàn không cần dồn hết sức để nhắm trúng, cứ đánh là được!
Bất cứ nơi nào mà ánh sáng trắng quét qua, phía đàn sói không ngừng gào rú thảm thiết, một lần ít nhất phải rớt xuống mười mấy cái đầu.
Vừa mới thoát khỏi hiểm cảnh, Vạn Lý Tú, Cao Xảo Nhi ở phía bên kia bắt đầu bắt đầu chữa thương cho từng võ giả đang thở hổn hển, dùng thuốc trị thương.
Có vài học sinh Cao Võ Vân Đoan, vẻ mặt ngạc nhiên nhìn bóng dáng như một trụ đá vững chắc giữa bầu trời, một người kinh ngạc tặc lưỡi, hít một ngụm khí lạnh: “Đây là ai? Sao lại lợi hại như vậy!”
Long Vũ Sinh thở hổn hển, kiêu ngạo nói: “Đây là lão đại của ta!”
“Đây là lão đại của chúng ta!”
Câu nói này, là Mạnh Trường Quân nói, gần như đồng thanh với Long Vũ Sinh, không hơn không kém, không nhịn được quay sang cười với nhau.
Lúc này, Vạn Lý Tú và Cao Xảo Nhi đã tìm ra được một hang động gần đó, nâng Chân Phiêu Phiêu đến đó, xử lí vết thương.
Những võ giả nam khác, lại xử lí tại chỗ, vẩy nước thuốc lên miệng vết thương, gây ra từng tiếng gào khóc thảm thiết.
Chu Vân Thanh thở hổn hển, tự băng bó vết thương trên đùi mình, đùi phải của hắn bị một con Yêu Lang Hóa Vân suýt chút nữa cắn đứt, vẻ mặt vặn vẹo.
“Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì vậy?” Chu Vân Thanh đến bây giờ vẫn đang mơ hồ.
Chính mình dẫn theo một đám anh em của Cao Võ Vân Đoạn, vừa mới đi đến đây, đã thấy mấy tên này đang bị bầy sói khổng lồ bao vây tấn công, tất nhiên không nói hai lời tiến đến hỗ trợ, lúc đầu còn may, gần như khống chế được cục diện, không ngờ đàn sói càng đánh càng nhiều, về sau trực tiếp đầy khắp núi đồi, tuôn đến như thủy triều dâng trên biển...
“Hợp thành một bầy Yêu Lang như thế, lại còn đều là cao giả, sao có thể vô duyên vô cớ tập trung nhiều như vậy?”
“Khụ khụ...”
Long Vũ Sinh ho khan một tiếng, có chút xấu hổ, nói: “Có một hang sói ở dưới vách núi, sinh trưởng một cây Thất Thải Tam Điệp Lan; ta và bọn Mạnh Trường Quân đi cùng nhau, Chân Phiêu Phiêu vừa nhìn đã động tâm. Cây Thất Thải Tam Điệp Lan này, tuy công dụng với con đường tu luyện thì bình thường, nhưng lại rất tốt cho da của thiếu nữ...”
“Hơn nữa cũng lớn, đủ để hơn mười mấy hai mươi nữ sinh dùng... Thế là chúng ta ra tay...”
“Nhưng trong hang sói này có sói cái?” Chu Vân Thanh thở dài.
“Đúng vậy. Còn có mấy con sói con, chúng ta nhanh nhẹn giết gọn gàng, lấy Thất Thải Tam Điệp Lan, nhưng trước khi con sói cái chết, liều mạng tru...”
“Chúng ta biết không ổn, tranh thủ thời gian xông ra ngoài, vốn tưởng chạy ra khỏi núi kia là không sao; nhưng càng chạy, bầy sói càng nhiều, cuối cùng chạm mặt các ngươi...”
Long Vũ Sinh cười khổ: “Sau đó cả đám cùng chạy trối chết...”
“...”
Vẻ mặt Chu Vân Thanh lặng im.