Hang soi có sói cái canh giữ, các ngươi cũng dám đi vào; hơn nữa trong đó còn có sói con...
Đây chính là kết tử thù với bầy sói!
“Mọi người chữa thương nhanh lên, bình phục lực chiến đi qua hỗ trợ Tả Tiểu Đa.”
Chu Vân Thanh thở dài: “Số lượng bầy sói thật sự quá nhiều, chỉ dựa vào một mình Tả Tiểu Đa, chắc chắn không thể duy trì quá lâu... Ta nghĩ, Lang Vương của bầy sói này chắc đã tới rồi!”
Ở trong tầng mây phía xa, một con sói khổng lồ to bằng một ngôi nhà, đang uy phong lẫm liệt đứng thẳng trên không trung, thỉnh thoảng tru một tiếng dài, chỉ huy vòng chiến bên này!
Ở nơi xa hơn, vẫn còn vô số sói khổng lồ, con sau kế tiếp con trước chạy về phía bên này như từng đợt sóng biển xanh đen vỗ vào bờ.
Long Vũ Sinh nhét đan dược vào trong miệng, uống một bình Sinh Linh Thủy, quay đầu nhìn, thở dốc nói: “Bên Tả lão đại chắc không sao đâu, xem hắn đánh khí thế ngất trời, tinh lực vẫn dồi dào... một con sói cũng không đến được, trong thời gian ngắn chắc không sao, trước tiên chúng ta cứ an tâm dưỡng thương! Tranh thủ thời gian bình phục trạng thái... Xem tình hình như vậy, bầy sói nhất định sẽ không rút lui.”
“Sói là sinh vật ghi thù nhất, giết sói cái và sói con của bọn chúng, sợ rằng bầy sói trong vòng ngàn dặm, đều sẽ chạy đến báo thù... Huống chi mùi máu tươi ở đây nồng như vậy...”
Chu Vân Thanh nhìn chằm chằm trận đấu trên không trung: “Tuy hiện tại Tả Tiểu Đa ngăn chặn được đợt tấn công của đàn sói, nhưng không biết trạng thái này có thể kiên trì được bao lâu, mọi người phải cố gắng nhanh chóng hồi phục.”
Hắn suy nghĩ một chút rồi nói: “Lát nữa phân thành hai tốp, một nhóm Long Vũ Sinh, Mạnh Trường Quân, còn có mấy người của Cao Võ Tiềm Long, cùng ta tiến lên, dùng trận hình cánh quạt giúp đỡ đối kháng một lúc... Thay cho Tả Tiểu Đa, cho dù chỉ có thể kéo dài vài phút, Tả Tiểu Đa cũng có thể được nghỉ một lát, trống một thời gian nhỏ nghỉ xả hơi, sau đó lại lên.”
“Còn các ngươi... đợi tình hình chuyển biến tốt, đến lúc đó cũng cùng Tả Tiểu Đa xông lên.”
Chu Vân Thanh không thể không thừa nhận, trong đám học sinh của Cao Võ Vân Đoan, ngoài mình và Long Vũ Sinh, Vạn Lý Tú ra, những người khác, thật đúng là kem hơn đám học sinh của Cao Võ Tiềm Long.
Hơn nữa, chênh lệch thực lực, hình như hơi lớn!
Cho dù là nữ sinh bị trọng thương kia, vẫn mạnh hơn đám thiên tài của Cao Võ Vân Đoan nhiều.
Chân Phiêu Phiêu ở thời khắc nguy hiểm nhất, chọn dùng đấu pháp liều mạng, hung hăng cứng rắn đánh một phát vào Lang Vương đột nhiên xuất hiện, mới bị trọng thương!
Có thể nói, nếu Chân Phiêu Phiêu không liều mình đánh phát đó, sợ rằng những người ở đây, ngoài mình và Long Vũ Sinh ra, tất cả đều không sống được.
Nếu như Phương Nhị bị bầy sói vây quanh, vẫn khó tránh khỏi toàn quân bị diệt, kết cục phải chết là điều không thể nghi ngờ!
Chỉ cần nghĩ tới một màn kia, đến giờ Chu Vân Thanh vẫn không hiều sao rung động.
Đây chính là một nữ sinh, trong thời khắc đó, dứt khoát không chút do dự xông ra, thân hình mềm yếu mỏng manh, biết rõ tình huống sức lực một trời một vực chắc chắn không thể địch lại, quyết chiến đánh một phát!
Để mọi người tranh thủ năm giây rút lui!
Nếu như không có năm giây quý giá đó... Lúc này, sớm đã không thể tưởng tượng nổi!
Trên không trung.
Tả Tiểu Đa hét lớn: “Các ngươi không cần quan tâm tới ta, chuyên tâm chữa thương hồi phục nguyên khí đi!”
Mười mấy loại kiếm pháp khác nhau, giống như hòa thành một thể với hắn, muốn mềm liền mềm, muốn cứng rắn liền cứng rắn, co được dãn được, biết tiến biết lùi, có thể bất thình lình đánh thẳng vào sào huyệt địch, thẳng tiến không lùi, cũng có thể trong nháy mắt phát triển mạnh mẽ, thoát thân lui ra!
Có thể trong phút chốc rực rỡ sáng chói đạt tới cao trào, cũng có thể trong phút chốc co lại thành đoàn, canh phòng nghiêm ngặt tử thủ, kín không kẻ hở.
Không chỉ kiếm thuật thoải mái tự nhiên, còn có vô số ám khí xanh ngọc, từng đợt từng đợt không ngừng bắn ra!
Tuy số lượng đàn sói rất nhiều, nhưng một mình hắn đã đủ canh giữ cửa ải, mạnh mẽ ngăn chặn, không thể tiến lên.
Bầy sói dưới sự chỉ huy của Lang Vương, hình thành một hình quạt lớn ở trên không, từ bồn phương tám hướng, động tác chỉnh tề, tất cả bắt đầu tấn công vào Tả Tiểu Đa đang bị bao vây ở trung tâm, mà ở hai bên, càng đang tìm kiếm cơ hội để xông lên!
Tả Tiểu Đa hét lớn một tiếng, lại lần nữa thay đổi chiêu pháp.
Đột nhiên tăng tốc khua Linh Miêu Kiếm, lại đổi chiêu Nhân Kiếm Hợp Nhất, trong nháy mắt, từ đông sang tây, từ tây sang đông, vừa đi vừa về trong giây lát, mưu toan vu hồi từ hai bên, phá bỏ sự cản trở của sói khổng lồ, tất cả thân thể khổng lồ đều bị một kiếm chặt đứt, vô số nội tạng, số lượng lớn tay chân đứt lìa, mưa máu đổ xuống ầm ầm!
Bầy sói xuôi theo hướng gió, thế xông lên còn cuốn theo cuồng phong, mà vị trí của Tả Tiểu Đa lại ngược gió.
Tình trạng hiện nay khiến cho hắn rất khó chịu!
Bởi vì tình huống này, không dùng được Máy sấy đại địa.
Nếu không phải như thế, chỉ cần dùng Máy sấy đại địa, đoán chừng chỉ trong nháy mắt một vài con sói khổng lồ sẽ đều hóa thành tro bụi!
“Các ngươi tìm một hang động lớn! Trốn vào đi! Nhớ giữ lại người trông coi cửa động!”
Tả Tiểu Đa hét lớn trên không trung.
Long Vũ Sinh phản ứng lại trước, vội vàng dẫn mọi người hành động.
Trên bầu trời.
Tả Tiểu Đa lại thét to một tiếng, kiếm quang cũng theo đó đột nhiên lóe lên, lại mạnh mẽ xông vào trong bầy sói đông nghịt, giống như một luồng ánh sáng trắng thẳng tắp lao vào với tốc độ cực nhanh, xông vào giữa bầy sói, che lấp tầm nhìn của tất cả mọi người!
Ngay lập tức đổi kiếm thành chùy, hai thanh chùy lớn ầm ầm xuất trận, trong chớp mắt, ba ngàn chùy điên cuồng mãnh liệt, liên hoàn xông pha!
Một hồi tiến công mạnh mẽ, không kiêng dè, làm tiêu hao sinh lực của đối phương, rồi lại thay chùy bằng kiếm, lại dùng chiêu Nhân Kiếm Hợp Nhất, vội vã xông lên.
Mọi người phía dưới đang cố gắng mở cửa động chỉ nghe thấy tiếng tru thảm thiết liên tiếp trên không, tiếng vang nối liền không dứt.
Mọi người cầm lòng không được ngẩng đầu lên nhìn.
Chỉ thấy trên không trung, bầy sói bên kia tựa như nổ tung tản ra xung quanh như hoa nở, lộ ra một vùng trời bị che khuất ở vị trí trung tâm!