Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 1493 - Chương 1493: Co Cụm Ở Bảo Sơn

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 1493: Co cụm ở Bảo Sơn

Tả Tiểu Đa leo chừng hơn bốn nghìn mét lại đột nhiên thấy một chiếc nhẫn không gian trong khe đá, dính liền với nửa ngón tay bị đứt, tuy máu đã khô nhưng hình như thời gian không lâu.

Tả Tiểu Đa cầm ra xem thử, phí chút thời gian mới phá được phong ấn, kiểm tra một chốc lại bất giác thở dài.

Đây là của học sinh Cao Võ Vân Đoan, bên trong còn có huy hiệu Cao Võ Vân Đoan.

“Xem ra ta không phải người đầu tiên phát hiện nơi này…”

Trong lòng Tả Tiểu Đa cũng nghĩ đến, cũng cảnh giác hơn, hành động cẩn thận hơn.

Cứ như vậy leo hết quãng đường, trước mắt có thể thấy vết máu liên tục, vụn vặt đều có, có vài mảnh vải rách nát theo gió thổi rơi xuống. Có đồ của Vu Minh, cũng có đồ Đạo Minh, cũng có đồ của đại lục Tinh Hồn, nườm nượp không ngớt.

“Xem ra thật sự trước giờ không ít thiên tài thí luyện đã đến đây, nhưng… đã bị yêu thú giết sạch trên đường lên núi…”

Nghĩ vậy, Tả Tiểu Đa càng phòng bị hơn, gần như luôn đề phòng, cẩn thận lưu ý.

“Ầm ầm ầm răng rắc…”

Một tiếng sấm chấn động cả nghìn dặm, đột nhiên bạo phát trong tầng mây đen cao mấy nghìn mét trên đầu, tiếng ầm ầm vang lên đinh tai nhức óc!

Cả người Tả Tiểu Đa đều dính chặt trên vách đá, lại không nhịn được ngẩng đầu nhìn.

Chỉ thấy trong Ô Vân đen kịt đột nhiên lóe lên tia chớp, bên trong có gió bão bụi bặm hỗn loạn, mà trong bão bụi đột nhiên lóe lên một ánh sáng vàng lấp lánh.

Đó là… hai mươi đóa hoa sen vàng kim cực lớn, hở ra hào quang trong mênh mông hỗn loạn, từng tia sáng vàng kim đột nhiên tỏa khắp trời!

Đối diện với hoa sẽ vàng kim cực lớn là hai mươi đóa sen kỳ lạ khác lớn tương tự, nhưng tông màu lại tối sẫm như trời sao, lầm rầm chạm vào nhau.

Ánh sáng đen, ánh sáng vào kim chạm nhau, bùng nổ tỏa ra bốn phía!

Lúc này tia chớp liên tục tiếp đất khắp nơi tạo nên một mảng toàn vẹn mấy trăm dặm!

Mắt Tả Tiểu Đa cảm thấy đau xót đến lạ, nước mắt theo đó rơi xuống.

Nhưng sau đó, hắn khó khăn mở to mắt đau xót…

Chỉ thấy đột nhiên trong tầng mây trên cao có từng mảng vàng kim màu đen rơi xuống, bay bay trong không trung…

Rơi xuống thật rồi!

Rơi xuống rồi!

Tả Tiểu Đa điên cuồng hú hét trong lòng!

Nhưng ngay sau đó cơ thể hắn cứng đờ.

Thấy vô số yêu thú cường đại nhao nhao lao xuống từ trên núi, cắn xé lẫn nhau, chiến đấu bằng cách mạnh nhất, tiêu cực nhất, truy đuổi nhau, cuối cùng dùng cơ thể mình tiếp nhận những điểm sáng kia ở mức độ cực đại.

Đứng mũi chịu sào chính là con Kim Ưng kia, nó va chạm với hai điểm sáng vàng kim, sau đó không kiềm chế được ngửa mặt nhìn trời kêu một hơi dài.

“Gào!”

Ánh sáng vàng trên người chợt bùng mạnh, cơ thể vốn đã rất lớn ổn định bay vọt lên, nhưng trong nháy mắt đã bành trướng lên gấp đôi kích cỡ ban đầu!

Hai cánh giang ra đã rộng nghìn mét!

Thật sự có thể xem là che rợp bầu trời!

Sau đó lại có một con gấu lớn xông lên, lao vào trong điểm sáng đen ngẩng đầu gầm gừ, cơ thể nó cũng dần lớn lên, khí thế cũng tăng lên liên tục!

Nó ngửa mặt lên trời gầm gừ, vỗ vào lồng ngực dày rộng của mình.

Mà lúc này, đột nhiên từ trên đỉnh núi có mấy mươi luồng sáng khổng lồ ngang tàng xông thẳng xuống con gấu lớn.

Kim Ưng kinh ngạc, giang cánh bay lên cao, tốc độ nhanh khó tin.

Nhưng mục tiêu của con gấu lớn lại rất lớn, hành động cũng khá ngốc, bị mấy mươi con yêu thú cường đại từ mấy hướng nhào lên người nó.

Một loạt tiếng gầm gừ phẫn nộ vang lên, hai bên đều dốc toàn lực liều chết chiến đấu…

Nhưng dù con gấu lớn kia tiếp xúc với điểm sáng hắc liên, thực lực tăng mạnh, cân nặng cũng lớn hơn, cuối cùng ít không địch nhiều nổi, trong thời gian chưa đến trăm tức, cơ thể con gấu lớn kia đã bị đối thủ đông đúc cắn xé, đến da thịt lẫn xương bị mấy chục con yêu thú chia nhau xơi!

Chỉ còn lại mấy mảnh xương lăn từ trên núi cao xuống!

Mà trong không trung còn có vô số yêu thú cường đại đang ra tay chiến đấu, tranh giành mấy điểm sáng vàng kim, điểm sáng đen…

Đã ăn rồi muốn đi cũng lập tức bị rơi vào vòng vây của mấy con chưa ăn, không bao lâu sau mấy con yêu thú cực lớn đều chết thảm trong vòng vây, bị ăn sạch!

Mùi máu tách bốc lên ngập trời.

Tả Tiểu Đa thấy được mà cả người lạnh cóng.

Con gấu lớn kia, chỉ một cái tát tai lúc nãy mình đã bay mấy chục dặm…

Bây giờ thực lực tặng mạnh gấp bội bị mấy con yêu thúc khác chia nhau ăn trước mặt mình!

Ăn rồi!

Thực lực mấy con yêu thú này đều cực kỳ cường đại!

Mà quan trọng nhất chính là Tả Tiểu Đa thấy rõ ràng, điểm sáng vàng kim, điểm sáng đen kia chỉ bị phân tán ra một phần nhỏ, phần lớn còn lại đều không lọt ra ngoài được, quay về không gian Thiên Đạo hỗn loạn bên trong…

E chỉ có một phần mười nghìn số ban đầu có thể lọt ra ngoài thông qua kẽ hở.

Thậm chí còn ít hơn!

Nhưng chỉ một chút, một ít này thôi đã khiến yêu thú xảy ra thày đổi kinh thiên động địa!

“Đây là bảo bối gì?” Tả Tiểu Đa nhe răng trợn mắt, nhỏ giọng hỏi Tiểu Long: “Hai nhánh hoa sen kia?”

“Ta đâu biết…” Trong mắt Tiểu Long cũng loáng thoáng thèm nhỏ dãi, nhưng lại cố khống chế: “Nhưng chắc chắn là thứ tốt, không chừng không thua kém gì Tiên Thiên Linh Bảo!”

“Đậu, ngươi nói như không nói!”

Tả Tiểu Đa khinh thường hừ hừ hừ: “Thì ra người cũng chỉ là dế nhũi chẳng biết gì”.

Sau khi điểm sáng vàng kim và điểm sáng đen biến mất, cả ngọn núi lại chìm vào yên tĩnh.

Nhưng không bao lâu sau, Tả Tiểu Đa chỉ mới lẳng lặng trèo lên năm trăm mét, đột nhiên trong không trung lại truyền đến tiếng vang lớn, vẫn là tình huống tia chớp tiếp đất khắp trời như vừa nãy, mây đen trong phạm vi mấy nghìn dặm đều được chiếu sáng thành những bóng đèn cực lớn!

Thấy trong không gian hỗn loạn có một sợi dây leo xanh sẫm đang nhảy múa, quật đánh địa giới xung quanh mấy nghìn dặm, trên dây leo có lá cây xanh rờn, trên đỉnh còn lờ mờ có tiểu hồ lô… mờ mờ ảo ảo không thấy rõ.

Lần này không biết quật cái gì, sau mấy giây, trời đất lại quay về với hắc ám yên tĩnh!

Lần này không có gì rơi xuống.

Đám yêu thú im re chờ đợi, trông mong, từng đôi mắt to tập trung chú ý nhìn lên trời.

Bình Luận (0)
Comment