Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 1497 - Chương 1497: Nhất Định Là Ngươi!

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 1497: Nhất định là ngươi!

Linh hồn yếu ớt đó tuyên bố mệnh lệnh.

Lập tức linh hồn tuyên bố mệnh lệnh này cùng với những linh hồn khác đều không có ý kiến gì, các linh hồn cùng bốc cháy, trong nháy mắt biến thành một điểm sáng, hóa thành năng lượng thuần túy, cuối cùng dung hòa vào bên trong thân thể của linh hồn có vẻ mạnh mẽ nhất.

“Thiên Xu, Thái tử giao cho ngươi! Nhất định phải......”

Còn chưa nói hết lời, điểm sáng đã dung nhập thành công.

Thậm chí bọn họ đều không kịp nhìn nhau một cái, cũng không có thấy rõ ràng cảnh vật xung quanh mình là cái gì, bởi vì thời gian rất lâu rồi, bọn họ đang rất yếu ớt, chỉ cần chậm trễ một chút, thì không thể làm gì tiếp thậm chí ngay cả hy vọng cuối cùng này cũng sẽ biến mất.

Hồn thể cuối cùng còn may mắn tồn tại cả người đều là đau thương, thân thể và khuôn mặt lại so với lúc trước đều rõ ràng hơn một chút.

Lúc này hắn mới nhìn chăm chú vào trên mặt của Tả Tiểu Đa, hỏi: “Ngươi là ai? Yêu sư đại nhân đâu? Đại nhân đang ở chỗ nào?

Vẻ mặt của Tả Tiểu Đa sững sờ: “Ai.... Ai là Yêu sư đại nhân?”

Thiên Xu ngạc nhiên nhìn Tả Tiểu Đa, trên mặt chậm lộ ra sự tuyệt vọng: “Ngươi...... Ngươi là Nhân tộc? Ngươi vậy mà là nhân tộc? Nhưng mà tại sao nhân tộc xuất hiện ở địa bàn của yêu tộc chúng ta?”

Vẻ mặt Tả Tiểu Đa đầy oan ức: “Ta có biết gì đâu....Yêu tộc của các ngươi đều đã biến mất khỏi đại lục hơn trăm nghìn năm rồi...”

“Biến mất hơn trăm nghìn năm?”

Cả người Thiên Xu sững sờ giống như bị sét đánh.

“Hơn trăm nghìn năm? Thật là hơn trăm nghìn năm?”

Vốn dĩ chính mình bọn họ đều bị thương nặng, lúc sau sử dụng cách đốt cháy tất cả thần hồn, bám vào ở phía trên thân kiếm để đề phòng bất trắc, thật sự lúc đi được nửa đường gặp phải chặn đường, cho dù liều mạng bộc phát tất cả lực lượng của linh hồn, cố gắng bảo vệ kiếm quang không bị lấy ra, nhưng cũng bắt đầu từ lúc đó, bọn họ cũng đã như đèn cạn dầu.

Sau khi rơi vào núi lớn, đã bám vào trên thân kiếm ngủ say hoàn toàn, chờ đợi có người dùng tinh thần lực để đánh thức, nhưng ở trong những năm tháng dài đằng đẵng, lại cứ có hao mòn từng chút......

Rốt cục đến hôm nay, khi kiếm quang này dừng lại ở trong Tả Tiểu Đa, tình trạng của mười ba linh hồn đã vô cùng tồi tệ, thậm chí kề bên sụp đổ.

“Chúng ta biết...... Có lẽ thời gian sẽ khá dài...... Nhưng không ngờ...... Vậy mà đã đi qua hơn trăm nghìn năm......”

Bóng dáng mơ hồ của Thiên Xu thoáng lung lay một chút: “Yêu tộc...... Lại có thể biến mất lâu như vậy...... Chuyện gì xảy ra? Đông Hoàng bệ hạ đâu? Yêu hoàng bệ hạ đâu?”

“Bọn họ ở nơi nào?”

Đối mặt mấy vấn đề này, Tả Tiểu Đa chỉ có thể lắc đầu, hắn là thật sự không biết, càng thêm không biết nên trả lời như thế nào.

Hắn thật sự là hỏi một câu thì ba câu đã không biết.

Lúc này Thiên Xu thật dài thở một tiếng, vô cùng buồn bã. Nhưng hiện tại cũng đã không có lựa chọn nào khác.

Đau khổ nói: “Một khi đã như vậy, vậy ngươi......”

“Ta? Ta cái gì?” Tả Tiểu Đa lập tức ngây ngẩn.

Ta có chút xíu đạo hạnh đó có thể làm cái gì?

“Ngươi đi vào, cứu thái tử điện hạ của chúng ta ra!”

Ánh mắt của Thiên Xu gắt gao nhìn chằm chằm Tả Tiểu Đa, từ trên cao nhìn xuống vênh mặt hất hàm sai khiến.

Tả Tiểu Đa trực tiếp sững sờ: “Không được, làm sao ta có thể đi vào, tu vi của ta mới bao nhiêu...... Nơi đó chính là không gian thiên đạo hỗn loạn, không phải người vô cùng mạnh không vào được; làm sao ta đi vào được, càng đừng nói ta trên người có giấu số mệnh của thiên đạo, đi vào sẽ bị xé nát...... hơn nữa, bây giờ đều đã hơn một trăm nghìn năm, hai trăm nghìn năm thậm chí có thể là một triệu năm...... Thái tử điện hạ của các ngươi chỉ sợ đã sớm chết......”

“Vậy ngươi cũng chết ở bên trong đi.” Lực lượng của Thiên Xu đã tiêu tán.

Hắn biết, cho dù là đốt cháy để hợp thể, các huynh đệ đưa hết tất cả lực lượng còn sót lại đều dung nhập trên người chính mình, vẫn không có nhiều đường sống như trước, chính mình không còn bao nhiêu thời gian.

“Ngươi nếu là có cơ hội còn có thể đi ra, nhất định phải nhớ kỹ, hướng kiếm bay ra...... Làm ơn, nếu là ngươi chết, thì cũng không còn cách nào khác......”

“Đừng... Đừng.... Ngươi hãy suy nghĩ lại đi...... Ngươi nhìn trên núi còn có nhiều yêu tộc như vậy, đều là các đại yêu thú rất mạnh......” Tả Tiểu Đa theo bản năng cảm giác được không hay.

Liều mạng muốn ném cái nồi này đi: “Ngươi nhìn Kim ưng? Nhìn Độc Giác kìa...... Đều rất mạnh, đều mạnh hơn ta, hơn nữa lại là yêu tộc......”

Nhưng Thiên Xu không quan tâm.

Bây giờ, đã không còn thời gian, càng không có hứng thú cùng hắn nói lời vô dụng.

Còn những yêu thú này...... Hừ...... Ngay cả trí tuệ cũng đều không có, vậy mà cũng được so sánh với yêu tộc?

Dù sao cũng nhất định là ngươi.

Linh hồn của Thiên xu bỗng nhiên phồng to lên, nháy mắt đã biến thành người khổng lồ đầu đội trời đạp đất.

Năng lượng cuối cùng các huynh đệ giao cho hắn, tại khoảnh khắc này, tất cả đều bị hắn giao toàn bộ ra.

Một tay giữ thanh linh kiếm kì lạ, mũi kiếm đâm một vết rách ngay trên ngón tay Tả Tiểu Đa.

Tả Tiểu Đa chỉ cảm thấy máu của mình, giống như bị máy bơm nước hút ra vậy, điên cuồng tràn qua phía bên trong kiếm quang này!

“Đừng...... đừng mà......”

Tả Tiểu Đa cầu xin nói: “Nó sẽ rút cạn ta...... cái này quá mạnh......”

Bị linh hồn thể Thiên Xu nắm giữ, Tả Tiểu Đa hoàn toàn không có một chút lực lượng nào để chống cự, cảm giác chính mình giống như một con gà con, bị một con kim ưng trưởng thành bắt được vậy, cả người đều đau: “Ngươi...... Nhẹ chút...... Đau, đau đau đau...... aaaa......”

Thiên xu đột nhiên gào to một tiếng, một tay mở ra quần áo trước ngực của Tiểu Đa, thấy được Ngũ Sắc Thạch bên trong, nhịn không được hai mắt sáng rực rỡ: “Lại là Bổ Thiên Thạch của Nữ oa...... Thảo nào.”

“Oa Hoàng kiếm, Bổ Thiên Thạch...... Đây là số mệnh cho phép, đã định trước từ lâu...... Nên là ngươi, ngay từ đầu đến cuối đều là ngươi.

Bây giờ, ánh mắt của Thiên Xu tràn ngập vui sướng.

Tuy rằng hắn không thể xác định, nhưng Bổ Thiên Thạch và Oa Hoàng kiếm đột nhiên xuất hiện cùng lúc, này vốn là một loại điềm báo trước!

Điều này làm cho Thiên Xu tin tưởng hơn!

Máu tươi của Tả Tiểu Đa không ngừng tuôn chảy vào trường kiếm, mà Bổ Thiên Thạch không ngừng vì hắn cung cấp sinh mệnh lực, nhưng thật ra không xảy ra chuyện mất máu quá nhiều mà chết......

Bình Luận (0)
Comment