Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 1498 - Chương 1498: Trứng Thần Thú?

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 1498: Trứng Thần Thú?

Cuối cùng, trường kiếm ngừng hấp thu, kiếm quang tỏa sáng rạng rỡ.

Tả Tiểu Đa phát hiện, tay phải của mình cầm thanh kiếm này thực sự rất chắc chắn.

Thiên Xu hét lớn một tiếng, trong nháy mắt cả người nổ mạnh, trở thành một cơn gió xoáy.

Hắn thật sự chờ không kịp.

Nếu đợi thêm lát nữa, linh hồn lực cũng chỉ có thể bị động phân tán ra!

“Đi thôi! Thái tử điện hạ, mong ngài bình an! Tiểu tử, nếu ngươi không muốn chết thì phải phối hợp bộc phát toàn bộ lực lượng của ngươi, nếu không ngươi sẽ chết giữa không gian thiên đạo hỗn loạn!”

“Phát huy tối đa khả năng của ngươi, dùng sức, vung kiếm, đi!”

Cuối cùng lực lượng linh hồn đều hóa thành gió xoáy màu đen, cuốn trường kiếm và Tả Tiểu Đa bay lên bầu trời cao chót vót, mục tiêu rõ ràng là lỗ hổng nhỏ mà Oa Hoàng Kiếm phá vỡ lúc trước!”

Lúc này Tả Tiểu Đa cũng chỉ có thể bị động phối hợp, bộc phát ra toàn bộ lực lượng có thể, mạnh mẽ huy kiếm!

Không phối hợp không được, cái tên Thiên Xu kia rõ ràng là một tên điên sắp chết..... Ta lại phong nhã hào hoa, ta không muốn chết......

Tới giờ phút này, Tả Tiểu Đa thật sự không có biện pháp nào để suy nghĩ.

Cũng chỉ có thể liều mạng một phen!

Bởi vì cho dù mình không liều mạng thì mình cũng bị tên điên này kéo vào hoặc là ném mình vào....

Nếu bởi vì chính mình không phối hợp ra sức mà chết ở bên trong, như vậy Tả Tiểu Đa đã có thể muốn khóc cũng khóc không ra nước mắt.....

Phải cố gắng.

Kiếm quang phóng lên cao, khí đen quanh quẩn xung quanh.

Sau khi Tả Tiểu Đa quyết định mang kiếm tụ họp hắc quang,, Thiên Xa cũng đã hoàn toàn tan biến.

Cũng chỉ lưu lại lực lượng thuần túy cuối cùng, mang theo Tả Tiểu Đa, sử dụng Oa Hoàng Kiếm, thẳng tắp bay lên phía chân trời!

Tả Tiểu Đa chỉ cảm thấy tốc độ lúc này của mình đã sớm vượt qua tốc độ cao nhất mà mình có khả năng phát huy lúc trước, thậm chí vượt qua tốc độ cao nhất mà mình gặp qua!

Tuy rằng chưa thật sự nhìn thấy tốc độ của v.

Nhưng Tả Tiểu Đa đoán, tốc độ hiện tại của mình so với cái gọi là hỏa tiễn còn nhanh hơn rất nhiều lần, rất nhiều lần.

Có thể nhìn thấy được: Vừa mới cất cánh, tất cả quần áo của mình đều đã bị cơn lốc trên không xé rách hoàn toàn!

Cả người trong trạng thái trần truồng bay thẳng lên trời!

Vốn đang muốn trêu chọc một câu, cái này cùng cái kia đang kiêu ngạo dạng chân bay thẳng lên trời, nhưng hiện tại ‘thằng em’ của mình có loại cảm giác là bị người điên cuồng kéo xuống, hơn nữa sắp kéo đứt luôn rồi, tuy là đang bay lên trời nhưng cảm giác này thật sự khó chịu, thật lòng không có từ nào để có thể miêu tả!

“Thì ra khi tốc độ quá nhanh, ‘thằng em’ lại là một sự trói buộc....” Tả Tiểu Đa nghĩ trong lòng.

Vì an toàn của ‘thằng em’, Tả Tiểu Đa lập tức thi triển Dương Nhập Phúc Thuật, bảo hộ địa vị đấy chặt chẽ.

Đúng là đã không còn loại cảm giác đong đưa nữa, cái loại cảm giác mạnh mẽ lôi kéo cũng không còn tồn tại, đứng lên một cách vô cùng dễ dàng.

Tả Tiểu Đa chợt hiểu ra: “Thì ra là thế, ta nói vì sao con gái lại tu luyện khinh công đều tốt hơn con trai, giờ đây cuối cùng cũng tìm được nguyên nhân rồi...... Ta đây là đặc biệt khám phá được một câu đố muôn nghìn đời rồi đây.....”

Tốc độ càng lúc càng nhanh, tóc Tả Tiểu Đa điên cuồng bay, thậm chí là từng sợi từng sợi đều lấy tốc độ nhanh chóng rớt xuống.

Tóc trên trán và đỉnh đầu hoàn toàn không còn lại gì!

Cũng chỉ có một dúm ở sau tai và gáy.

Hiện tại thoạt nhìn Tả đại gia giống như đại thần Nguyệt Quan trung niên hói đầu trong lịch sử văn học mạng, đỉnh đầu trọc lóc, phía dưới có một vòng lông, tràn ngập loại cảm giác rất lưu manh, tóm lại chính là loại khí chất ta là lưu manh, quả nhiên là hơn người, không người tài giỏi nào làm được.

Một tiếng “vèo” nhỏ vang lên, hắc quang rất nhanh cuốn theo Tả Tiểu Đa vào lỗ hổng do Oa Hoàng Kiếm phá vỡ, theo đường cũ bay ngược vào.

Thậm chí thời điểm vừa mới tiến vào, đường đi thoáng vặn vẹo một chút, hiện tại lúc bay qua bên cạnh thì dây leo xanh ngắt hai bên trái phải ùn ùn kéo đến, thoáng rẽ một chút, lúc này mới khôi phục lại phương hướng quỹ đạo ban đầu.

Hoặc nói là, giờ phút này quỹ đạo phi hành của Oa Hoàng Kiếm và tình huống lúc đầu khi bị người quấy nhiễu đã hoàn toàn giống nhau, hoàn toàn trùng khớp!

Giờ phút này hắc quang trên thân kiếm đã không thể nhìn thấy được, cuối cùng cũng tiêu tán hoàn toàn.

Một tiếng thở dài lay động trong gió: “Nói cho Thái tử.....cẩn thận Tây.....”

Vị Thiên Xu đã chờ hơn một trăm nghìn năm này, cuối cùng hoàn toàn tan thành mây khói, không còn dấu vết.

Hắn vốn muốn dùng thần hồn để gặp lại Thái tử một lần, nhưng ngay cả nguyện vọng ấy cũng không thể đạt được.

m thanh cuối cùng không buồn không vui, chỉ còn lại chút tiếc nuối.

Tả Tiểu Đa còn đang đi, vẫn lao thẳng về phía trước giống như hỏa tiễn.

Cuối cùng, đi tới một không gian rất lớn, “ầm” một tiếng, rơi xuống đất, tay cầm trường kiếm.

Thân mình Tả Tiểu Đa nhanh như chớp lăn ra ngoài, rầm một tiếng đụng vào một cột đá không biết được làm bằng chất liệu gì, trên trán lập tức có một cục u hồng hồng khoảng chừng 3cm.

Trong phút chốc Tả Tiểu Đa biến thành độc giác thú!

Nếu bên cạnh có người quen, bảo đảm sẽ có nhiều người giúp hắn có thêm một cái biệt hiệu mới, một sừng cẩu?

“Ô.... A.... A...” Tả Tiểu Đa băng bó trán, đau đến nước mắt lưng tròng.

Đợi đến khi thần hồn hơi bình tĩnh lại, quay đầu nhìn lên, chỉ thấy địa phương trước mặt là một mảnh hoang vu.

Trước sau đều lộ ra vẻ hoang vắng, bên cạnh còn có mấy bộ bạch cốt trong suốt, đó là hài cốt yêu tộc năm đó sau khi chết lưu lại.

Một cái xương cốt trong suốt lóe ra, tuy rằng đã trải qua nhiều năm như thế, nhưng những người vô cùng mạnh mẽ năm đó, thân thể đã tu luyện tới trình độ bất diệt rồi.

Cho dù là ở không gian hỗn loạn của thiên đạo, đã trải qua nhiều thử thách của năm tháng như thế nhưng cũng không có bất kỳ cách nào xóa đi dấu vết cuối cùng của bọn họ.

Tả Tiểu Đa theo bản năng đưa tay lấy bạch cốt đang lóe sáng ra, cảm nhận được những yêu khí mạnh mẽ ẩn chứa trong đó, không khỏi nhẹ nhàng thở ra.

Hơn một trăm nghìn năm.

Bình Luận (0)
Comment