Nếu là xương cốt bình thường thì không đến vài năm sẽ mục nát; nhưng xương cốt cường giả này thì ngay cả đã trôi qua một trăm nghìn năm cũng vẫn cứng rắn như thế, thậm chí có thể làm binh khí để dùng, yêu khí mạnh mẽ đủ để diệt sát vạn vật!
Nhưng mà, vậy thì đã sao?
Chung quy là đã chết!
Về phần Tả Tiểu Đa chứng kiến thấy hình ảnh nơi mà vị Thái tử yêu tộc áo trắng kia ngồi lúc đầu, nay đã sớm bị trận gió thổi thành một tảng đá lớn bóng loáng, lấy tay sờ lên thậm chí còn có một loại cảm giác trơn nhẵn, càng thấy linh khí bốn phía.
Chỉ là nhìn tảng đá này giống như lại được nhìn thấy vị Thái tử áo trắng kia, vung tay huy kiếm, bộ dáng phá vỡ không gian hỗn độn.
Tảng đá vẫn đang ở đây.
Nhưng vị thiếu niên áo trắng đã không thấy tăm hơi.
“Có vẻ như là thứ tốt.”
Tả Tiểu Đa đảo mắt, hắn không có chút quan tâm nào đối với vị thái tử yêu tộc này. Có hay không thì cũng chưa từng để trong lòng.
Chẳng qua là hắn thấy được tảng đá này.
Ở một nơi như thế này, trải qua hơn một trăm nghìn năm mài giũa ở không gian hỗn độn còn không hủy hoại cái gì, cho dù là tảng đá kia thì cũng là bảo bối ghê gớm!
Tả Tiểu Đa dứt khoát thu gom tất cả tảng đá và xương cốt của các vị đại yêu năm đó lưu lại, cất hết vào trong nhẫn không gian.
Ngay cả tảng đá thiếu chút nữa đập chết chính mình lúc vừa mới tiến vào, cũng không chút khách khí thu vào.
Đều là thứ tốt!
Nếu như có thể, ta muốn thu cả gió và không khí trong không gian này vào, nhưng đáng tiếc là không làm được.
Về phần tìm kiếm cứu vị thái tử yêu tộc áo trắng năm đó, Tả Tiểu Đa cũng không ôm hy vọng gì.
Không nói đến việc thái tử yêu tộc trong ảo ảnh kia đã bị thương nặng, lại trải qua hơn một trăm nghìn năm, sao có thể còn sống được?
Kia đơn giản là nói giỡn đúng không?
Đại yêu cố ý như thế, đại khái là vì chấp niệm hoàn thành nhiệm vụ cuối cùng mà thôi!
Chẳng qua nếu đưa ta vào một không gian tương đối an toàn, vì tâm ý kia của ngươi, và lòng trung thành không cần lãng phí, ta sẽ dùng hết khả năng thu thập vài thứ rồi lại đi.
Ừ, chỗ đứng dưới chân là đất sao?
Không biết là dạng đất nào?
Tả Tiểu Đa căn cứ vào loại tâm lý: “Nếu vô dụng thì lấy ra ngoài rồi dùng cũng không muộn, lỡ như về sau có tác dụng thì lại không vào được....” Trực tiếp lấy cái xẻng Thiên Vu Đồng ra, dùng sức xúc!
“Ầm” một tiếng, Tả Tiểu Đa bị lực đạo của cái xẻng bắn ngược lại, trước đây cái xẻng Thiên Vu Đồng đào vô số đất nhưng lại thiếu chút nữa bẻ gãy.
“Chết tiệt, cứng như vậy à?”
Tả Tiểu Đa ngồi xổm xuống cẩn thận xem xét, dưới mặt đất không phải là kim loại cũng không phải là ngọc, là một kết cấu kỳ lạ hoàn toàn chưa từng thấy.
Tả Tiểu Đa thấy cái mình thích là muốn thử, lấy Oa Hoàng Kiếm vừa mới giành được ra, truyền đầy nguyên khí vào thân kiếm, dùng lực đâm xuống, ngay lập tức xuất hiện một lỗ hổng lớn.
Dùng cái này có thể đào!
Tả Tiểu Đa thấy thế mừng rỡ, một hơi đào xuống, ném từng khối kỳ quái ấy vào Diệt Không tháp, chẳng qua đào xuống khoảng bảy tám cm, phía dưới không chỉ có bùn đất bình thường mà còn có tảng đá.
Tả Tiểu Đa chắc chắn vật này không giống bình thường, lau mồ hôi tiếp tục khai quật, liên tiếp đào mấy trăm mét vuông, đương nhiên mấy trăm mét vuông này đều đào xuống dưới mấy trăm mét khối.
Thời điểm Tả Tiểu Đa còn muốn lấy nhiều hơn lại phát hiện Oa Hoàng Kiếm không hợp tác, đại tác phẩm phát ra tiếng “leng keng” kháng nghị, tràn đầy ấm ức.
Đây là đồ vật gì?
Lại dùng ta để lấy đất.....
Có một chút tiết tháo và tôn trọng nào không?
“Thế mà lại bị kháng cự....”
Nghĩ lát nữa còn phải dùng thanh kiếm này bay ra ngoài, người dưới mái hiên Tả Tiểu Đa không dám dễ dàng phát giận, hừ, sau khi rời khỏi đây lại thu thập ngươi, việc hôm nay đợi tới lúc cần thiết sẽ tính!
Oa Hoàng Kiếm nhẹ nhàng bay trên không trung, lặng yên dừng lại ở ngoài, ở giữa có mấy tảng đá phi kim phi ngọc lớn.
Lúc này, nơi đây gió lốc hỗn loạn rất mạnh.
Tả Tiểu Đa cẩn thận đi qua, cẩn thận phân biệt, nói: “Thì ra bên này còn nhiều như vậy, rốt cuộc đây là đá gì, sao lại cứng như thế, quanh năm suốt tháng bị gió lốc mài giũa mà cũng không bị phong hóa..... thật cứng. Thu đi!”
Soàn soạt thu năm tảng đá lớn vào Diệt Không tháp.
Oa Hoàng Kiếm phát ra tiếng “leng keng”.
Đều do đám hỗn đản phương Tây kia nửa đường chặn giết, làm hại bản tôn đến giờ cũng chưa khôi phục, không thể trao đổi với tên này.
Mà tên này tu vi thấp, thần hồn không thể đạt tới mức cộng hưởng với bản tôn, thật sự là phiền toái!
Ta bảo ngươi đến đây thu thập đá Tinh Không Bất Diệt sao?
Ta bảo ngươi đến để làm việc đó!
Tả Tiểu Đa thu xong năm tảng đá mới phát hiện, phần dưới của tảng đá này có vẻ xốp hơn ở chỗ khác nhiều..
Ở khu vực chính giữa năm tảng đá, dường như rất khác với chỗ khác.
Giống như.... chim ưng làm một cái tổ đơn giản trên vách núi vậy....
Tả Tiểu Đa thay đổi suy nghĩ rất nhanh, nhịn không được “a” một tiếng.
“Chẳng lẽ chỗ này có thứ tốt?”
Dưới cơ duyên trùng hợp, Tả Tiểu Đa tiến vào nơi mà người tu luyện tầm thường hết sức khó khăn mới có thể đến, hận không thể mang hết không khí nơi này đi, làm sao sẽ bỏ qua cơ hội như vậy.
Lập tức bắt đầu khai quật.
Nếu thanh kiếm kia không cho mình dùng để làm việc, khu vực hai bên này có cảm giác rất mềm, vật dùng xẻng Thiên Vu Đồng đào thử đi.
Kết quả thử xúc một xẻng Thiên Vu Đồng, lại có thể trực tiếp xúc xuống ba thước.
“Mềm thế.”
Tả Tiểu Đa trực tiếp kinh ngạc, liên tục xúc mấy cái, khẽ đảo ra bên ngoài, không khỏi “Oa”' một tiếng.
Một cái xẻng đào được sáu quả trứng, sáu quả trứng này to cỡ bằng trứng ngỗng.
Tả Tiểu Đa kinh ngạc đứng lên, khu vực này sao còn có trứng động vật? Còn che giấu bí ẩn như vậy?
Đây là thế nào?
“Có thể nào là trứng thần thú không?”
Tả Tiểu Đa càng nghĩ càng cảm thấy có thể, hết sức cẩn thận nâng mấy quả trứng lên, dùng vải bông mềm làm một cái tổ, lại bỏ vào trong Diệt Không tháp, hầu hạ giống như bà nội.
“Hy vọng đây là trứng thần thú....”
Tả Tiểu Đa nuốt nước miếng: “Cha một cái, mẹ một cái, Niệm Niệm Miêu hai cái, ta cũng hai cái, về sau cả gia đình đi ra ngoài, tất cả người hầu đều là thần thú..... ka ka ka....”