Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 1501 - Chương 1501: Trơ Mắt Nhìn Bảo Bối Khắp Nơi (2)

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 1501: Trơ mắt nhìn bảo bối khắp nơi (2)

Dọc theo tuyến đường chật hẹp mà kiếm mảnh đi vào, Tả Tiểu Đa nghiêng cơ thể hóp bụng, cả người dẹp lại đi về phía trước.

Về phần ngự kiếm bay ra ngoài… Tả Tiểu Đa ngay cả nghĩ cũng không dám nghĩ.

Dọc đường này thật sự là một chút cũng không dám vượt qua.

Cho dù là nhìn thấy nơi tay có thể chạm đến, chính là linh tài, còn có linh dược, cũng tuyệt đối không dám làm bậy!

“Ta không nhìn thấy ta không nhìn thấy…”

Tả Tiểu Đa thật cẩn thận đi lên phía trước, lại cảm thấy trái tim giống như dằn vặt xé rách gấp mấy lần, quá khó chịu!

Cảm giác đi vào trong núi bảo bối mà ra về tay không thế này, làm cho Tả Tiểu Đa đau thấu tim gan, gan mật đều nứt!

“Tả Tiểu Đa ta đã đắc tội với ai hả? Muốn để ta chịu tra tấn cực kỳ tàn ác đến cỡ này!?”

Tả Tiểu Đa nhìn thiên tài địa bảo bốn phía đang đong đưa trong làn gió hủy diệt, chỉ cảm thấy đau khổ muốn chết.

Một chuyến này ta vào đây, đã bỏ lỡ bao nhiêu là thiên tài địa bảo cực phẩm…

Những thứ này đều là thiên tài địa bảo đỉnh cấp chân chân thật thật đó!

Trái tim đang run rẩy, đang đau đớn, ta rõ ràng không phải là một người keo kiệt, ta rõ ràng không phải là một người tham lam, thế nhưng lòng ta sao lại đau đớn như vậy…

Rốt cuộc chịu đựng đi ra ngoài mấy nghìn mét, một con đường này, còn chưa có biến mất, còn tồn tại.

Tồn tại là tốt rồi.

Tả Tiểu Đa nhẹ nhàng thở phào nhẹ nhõm, chợt lại hít vào một hơi kia lần nữa.

Chậm rãi thở ra một hơi nghỉ ngơi một lát thì có thể, nhưng là dù sao cũng không thể thở ra một hơi này như vậy, cho nên phải lập tức lại hít vào…

Đây chính là việc quan trọng liên quan đến cái mạng nhỏ, cho dù Tả Tiểu Đa ta từ trước tới giờ xem việc sống chết là chuyện bình thường, cho tới bây giờ đều không để ý đến sống chết, nhưng mà, đây chính là mạng nhỏ của ta đó!

Mấy thứ ta không để ý đến kia đều là mạng của người khác…

Ngay vào lúc này, không gian chấn động một trận không hiểu được, tới đột ngột đến cực điểm, hoàn toàn không có dấu hiện gì!

Làn gió hủy diệt đột nhiên điên cuồng thổi lên trời xuống đất, trước mặt và phía sau Tả Tiểu Đa, một mảng mơ hồ đến cực điểm…

Tả Tiểu Đa theo bản năng cúi thấp người xuống, cả người co rút lại thành một nắm, vẫn không nhúc nhích, hết sức giảm bớt cảm giác tồn tại.

Một mảng ánh sáng đỏ, một mảng ánh sáng trắng, đều phóng lên trên cao; Tả Tiểu Đa ngồi xổm trên mặt đất chấn động nhìn. Chỉ thấy ở nơi xa xôi, núi lửa giống như phun trào vọt lên ánh sáng đỏ, đó là năng lượng thuộc tính Dương cực hạn, thật giống như hơn trăm nghìn Liệt Dương Chi Tâm tập hợp lại bùng nổ…

Tả Tiểu Đa nháy mắt đã tức giận: Những năng lượng này nếu cho ta, ta có thể trực tiếp tu luyện Viêm Dương chân kinh đến đỉnh! Rất tinh thuần! Rất trâu bò!

Mà bên kia thì tương ứng với nó, lại là một mảng ánh sáng trắng đóng băng trời đất, tràn ngập rét lạnh đến cực điểm; một băng một hỏa, va chạm kịch liệt trên không trung.

Chỉ nhìn thấy một con chim lửa liên tục gào thét rơi xuống, mà lập tức chim băng cũng liên tục gào thét rơi xuống…

“Thật muốn đi qua nhặt mà…” Tả Tiểu Đa hâm mộ tột cùng.

Hắn có thể cảm giác ra, mỗi một con chim lửa rơi xuống, năng lượng ẩn chứa trong đó đều phải hơn Liệt Dương Chi Tâm nhiều lắm!

Mà những cho băng kia tuy rằng không biết là cấp độ nào, nhưng là tuyệt đối rất có ích với Niệm Niệm mèo…

Chỉ tiếc hiện giờ vây hãm ở chỗ nào, hoàn toàn không qua được.

Ánh mắt Tả Tiểu Đa nhìn đến sưng lên.

Bên kia còn đang chiến đấu, một bên khác lại ầm ầm bùng nổ.

Trên không, lại là mười hai đóa sen vàng lại bắt đầu chiến đấu với mười hai đóa sen đen!

Từng tia chớp ngang qua đông tây nam bắc!

Mà theo hai đóa hoa sen mở lại cuộc chiến, toàn bộ không gian Thiên Đạo hỗn loạn, đều rơi vào bầu không khí run rẩy.

Ầm ầm ầm, ầm ầm ầm…

Vô số tia chớp gào thét đánh qua đỉnh đầu Tả Tiểu Đa, trước sau cơ thể, gào thét đánh qua.

Giống như trường đao từng vết chém mở trời đất!

Tả Tiểu Đa co đầu rụt cổ cơ thể, một cử động nhỏ cũng không dám, đến đây đi, dù sao ta sẽ không cử động, ta vững tin theo con đường này, nhất định là an toàn!

Ngươi có thể làm khó dễ được ta sao?!

Tả Tiểu Đa hiện giờ đương nhiên có thể trốn vào trong Diệt Không Tháp.

Nhưng mà Tả Tiểu Đa đánh chết cũng không vào!

Ta đã không thu hoạch được gì rồi, làm sao còn có thể bỏ qua phần cơ duyên này chứ!

Vì sao nói là cơ duyên hả?

Bởi vì sau khi sen vàng và sen trắng đánh nhau, lại rơi điểm sáng màu vàng hoặc màu đen!

Bên ngoài xuất hiện một ít điểm sáng màu vàng hoặc là màu đen, chỉ là rất ít.

Mà hiện giờ thân thể Tả Tiểu Đa đang ở bên trong không gian Thiên Đạo hỗn loạn, chính là cách rất gần nhìn hai hoa sen lay động đối đầu, điểm sáng có thể nói là rơi rụng đầy trời khắp nơi, Tả Tiểu Đa cảm giác, mình ngay ở chỗ này vẫn không nhúc nhích, cũng có thể dính lên một điểm hai điểm, ba điểm năm điểm, mười điểm tám điểm nhỉ?

Chỉ cần có thể dính lên một tí xíu, đó chính là giành được chỗ tốt cực lớn!

Tính tiếp như vậy, lúc này làm sao có thể trốn đi chứ?!

Vèo vèo vèo… tia chớp liên tục xoẹt qua phía trước phía sau thân thể, mỗi một tia đều dài tới trăm mét, Tả Tiểu Đa ở trong kẽ hở lạnh run: “An toàn, ta an toàn, ta an toàn…”

Mà lúc này, trên không đã bắt đầu có điểm sáng màu vàng và điểm sáng màu đen, đang bay xuống lả tả.

Tả Tiểu Đa trông mong nhìn… rơi xuống!

Mau rơi xuống đi!

Đều rơi ở trên người ta đi!

Mà đúng lúc này… Lại một tia chớp lấy tốc độ nhanh nhất lại cắt tới, một tia này so với lúc trước phải gần hơn rất nhiều, từ sau mông Tả Tiểu Đa quét qua.

“Ngao~~~”

Tả Tiểu Đa hét thảm một tiếng, phân nửa cái mông vểnh bị cắt rớt rồi!

“Cái quái gì vậy…”

Tả Tiểu Đa đau đến nghiến chặt răng: “Không được… Mông của ông đây rất vểnh… Này, này thật là… thật hâm mộ những người có cái mông dẹp mà… thật mẹ nó đau quá…”

Bổ Thiên Thạch có tác dụng trong nháy mắt, trị liệu tốt đẹp, Tả Tiểu Đa không dám chậm trễ, vận chuyển linh lực, tách da thịt trên mông ra hai hướng với mức độ lớn nhất, chế ra hình dạng dẹp.

Bình Luận (0)
Comment