Mà cứ như vậy, thật đúng là sẽ không có chuyện gì, chính là hoa cúc lạnh lẽo, không có gì ngăn cản nữa.
“Nơi này hẳn là không có rắn đâu…” Tả Tiểu Đa nghĩ thầm muốn chìa tay ra che, nhưng không dám.
Có lẽ duỗi tay ra thì cắt đứt tay mất…
Chỉ đành phải cố gắng như vậy đi.
“Thôi, ta chịu thiệt vậy!”
“May mắn co ‘cái ấy’ vào bụng, nếu không thì, suy nghĩ nhớ đến Niệm Niệm mèo của ta, bản thân hoàn toàn khống chế không được; tại thời điểm này nếu như ‘cái ấy’ không hiểu ra sao mà cứng lên một tý, chẳng phải là quét qua một tiếng đã ít đi hai mươi centimet sao…”
Tả Tiểu Đa cảm thấy vui mừng không thôi với khả năng dự đoán của bản thân.
Ánh sáng vàng lóe ra, ánh sáng đen lóe ra.
Điểm sáng màu vàng và điểm sáng màu đen trên bầu trời rốt cuộc rơi xuống. Ở trong ánh mắt chờ đợi của Tả Tiểu Đa, có hai điểm sáng màu vàng, bên trong dự đoán, trong lẽ phải nhẹ nhàng rơi vào trên da đầu trốn trơn của hắn…
Sau đó, chính là từng đợt linh lực dời núi lấp biển, mạnh mẽ dũng mãnh tiến vào bên trong kinh mạch của hắn, thẳng hướng đến đan điền!
Trong nháy mắt, Tả Tiểu Đa cảm thấy cả người mình suýt nữa giống như muốn nổ mạnh.
Bốn phía còn có điểm sáng đang rơi xuống không ngừng, nhưng Tả Tiểu Đa đã không dám lại hấp thu dù cho là một điểm hay nửa điểm, lập tức đi vào bên trong Diệt Không Tháp, sau đó lấy ra ba viên Tinh Hồn ngọc cực phẩm lớn đi ra, rất nhanh đã xếp gọn ở vị trí trước và sau người.
Lỡ như điểm sáng màu vàng rơi xuống Tinh Hồn ngọc, có lẽ còn có thể có tác dụng khác thì sao?
Mà bản thân Tả Tiểu Đa đã đi vào Diệt Không Tháp bắt đầu tu luyện, áp súc chân nguyên.
Linh khí mà hai điểm sáng màu vàng kia cung cấp giống như thủy triều, tinh khiết đến tình trạng làm kẻ khác giận sôi, mạnh mẽ vọt vào đan điền, trong nháy mắt đã tràn đầy, vẫn còn thừa chưa hết, từ lúc bắt đầu Tả Tiểu Đa đã quăng địa chùy lên ngay ở trong đan điền của mình.
Ta đập!
Ta đập!
Ta đập đập đập!
Chỉ hai điểm sáng màu vàng, khiến cho Tả Tiểu Đa ước chừng hoàn thành bảy lần áp súc, thậm chí còn có dư chưa hết, lại làm lần áp súc thứ tám, lần áp súc thứ chín… trực tiếp vọt tới lần áp súc thứ mười lăm, mới im lặng bắt đầu ngủ đông ngay trong thân thể Tả Tiểu Đa.
Đối với điểm này Tả Tiểu Đa cũng không kỳ quái, cấp bậc Yêu Vương hoặc là yêu thú cấp bậc rất cao lúc tiếp xúc đến điểm sáng màu vàng này đều là tăng hình thể lên gấp đôi trong nháy mắt, tu vi sức mạnh cũng theo đó tăng lên dữ dội; Tả Tiểu Đa mượn luồng uy năng này, cưỡng chế ép tu vi của bản thân đến mức này, cũng là hợp tình hợp lý.
Đương nhiên, bản thân Tả Tiểu Đa vẫn cảm thấy đáng khen, kẻ khác ca ngợi. Chủ yếu là nghị lực của bản thân…
Tả Tiểu Đa cực kỳ cẩn thận chuồn ra từ trong Diệt Không Tháp, trước tiên phải đi tìm mấy viên Tinh Hồn ngọc cực phẩm đã thu xếp lúc trước kia.
Ánh mắt nhìn tới, đã thấy ba viên Tinh Hồn ngọc cực phẩm mình bày ra, trong đó hai viên lại chẳng biết đã đi đâu, mà còn thừa một viên, tốt đẹp đặt trên mặt đất, phía trên nó rõ ràng có bốn điểm sáng màu vàng, phát sáng rạng rỡ!
“Giàu to rồi!”
Tả Tiểu Đa lập tức thu viên Tinh Hồn ngọc cực phẩm còn thừa kia vào nhẫn không gian, sau đó lo lắng theo vào nhìn xem, chỉ thấy điểm sáng màu vàng kia vẫn ở trên Tinh Hồn ngọc cực phẩm, cũng không thay đổi, lúc này mới yên tâm đi ra, tiếp tục đi tới.
“Việc này không giả, việc này không giả!”
Tả Tiểu Đa nhìn không gian hỗn loạn lại trở lại yên bình lần nữa, khụ, cái gọi là yên bình trở lại, chính là nói hai đóa hoa sen kia không đánh nhau nữa mà thôi, các nguy hiểm khác vẫn còn tồn tại như cũ, không ít chút xíu nào.
Đối với việc này, Tả Tiểu Đa cảm thấy vẫn là ít nhiều có chút tiếc nuối.
Hai đóa hoa sen kia, hẳn là linh vật siêu cấp cấp bậc chúa tể… nếu hai đóa hoa sen này… có thể bị ta lấy được… hì hì hì hì…
Chẳng qua hai viên Tinh Hồn ngọc cực phẩm còn lại tại sao lại không thấy? Chỉ có còn một viên ở lại?
Lẽ ra nơi mình đặt chân, cũng sẽ không có làn gió hủy diệt hoặc tia chớp như đao kia đột kích, điểm ấy đã chứng minh ở trên một viên còn thừa lại, vậy hai viên Tinh Hồn ngọc cực phẩm khác lại là nguyên do gì mà biến mất?!
Tả Tiểu Đa nghĩ đi nghĩ lại, cảm thấy chỉ có một loại khả năng: điểm sáng màu vàng và điểm sáng màu đen là không thể cùng tồn tại; viên còn lại này, chỉ có điểm sáng màu vàng, cho nên mới còn lại.
Mà hai viên khác, hẳn là hai loại điểm sáng đều rơi lên rồi, hai loại sức mạnh khó có thể cùng tồn tại, lúc này mới hủy diệt!
Đáng tiếc đáng tiếc mà.
Vừa nghĩ vừa tiếp tục đi tới.
Tả Tiểu Đa cảm giác, mình bây giờ như vậy đã là tốc độ di chuyển lớn nhất dưới loại tình huống trước mắt này, nhưng đi được thời gian hơn một ngày, lại vẫn không có đi ra ngoài.
“Cố lên, chớ có lười biếng!”
“Nhất định phải cẩn thận cẩn thận lại cẩn thận!”
“Đã đi được hơn phân nửa rồi, dù sao cũng đừng ở trên quãng đường còn lại đột nhiên thả lỏng dẫn đến tiếc nuối!”
“Càng gần đến đích thì càng khó khăn! Một câu này nhất định phải nhớ kỹ!”
Tả Tiểu Đa liên tục xây dựng tâm lý càng lên tinh thần.
Trên không vẫn liên tục tự xao động, các loại linh vật đang chiến đấu, các loại hơi thở cũng đang chiến đấu, thỉnh thoảng còn có núi nhỏ bay tới bay lui, rầm rầm ầm ầm, vô số hình dạng mặt đất thay đổi trong nháy mắt, lại nháy mắt đã phá hủy, nhưng vô số hình dạng mặt đất mới lại cũng đang hình thành trong nháy mắt, nháy mắt vững chắc…
Nơi xa còn có loáng thoáng tiếng rống khàn khàn, không biết là thứ gì.
Một mảng ánh sáng xanh lá đột nhiên đột nhiên dựng lên che trời lấp đất, ngay sau đó lại lập tức biến mất, ánh sáng vàng ánh sáng trắng ánh sáng xanh lam, không ngừng lóe ra; Tả Tiểu Đa cảm thấy so với lúc mình đi ở buổi tối Tết Nguyên Tiêu còn nhiều màu nhiều vẻ hơn trăm nghìn lần…
“Từng trải qua một lần như vậy, đi ra ngoài vách đá có thể khoe khoang cả đời…”