Tả Tiểu Đa không hiểu sao trở nên có chút kiêu ngạo: Cho dù là Hồng Thủy Đại Vu được gọi là thiên hạ vô địch, hắn đi vào nơi này có thể đầy đủ thân thể mà trở ra không? Ta đoán chừng hắn cũng phải bị cắt thành bảy miếng tám miếng gì đó…
“Cũng chỉ có Tả đại gia ta, có thể không sợ nguy hiểm, mưa phùn lắc rắc, dạo chơi bên bờ sống chết, rong chơi ở cửa địa ngục, một tác phong quân tử.”
“Tuy rằng ta không mặc quần áo, tuy rằng ta ở truồng, tuy rằng ta… thế nhưng dáng vẻ ta phóng khoáng, trong lòng ta thoải mái, suy nghĩ của ta mạnh mẽ, tinh thần của ta, là bất khuất!”
“Nội tâm của một người có mạnh mẽ hay không, không hề có quan hệ tới việc ở truồng hay không!”
Tả Tiểu Đa thật cẩn thận bất khuất đi tới: động tác cẩn thận dè dặt, nội tâm bất khuất, suy nghĩ kiên cường.
Rốt cuộc… thấy được một cây dây mây màu xanh lục lúc vừa mới đi vào kia…
Giờ khắc này, Tả Tiểu Đa nước mắt lưng tròng!
Ông đây, đây là đi ra ngoài rồi!
Ông đây, không bao giờ vào nữa!
Ai sẵn lòng kiên cường đi vào thì vào đi!
Chúc phúc cho ngươi!
Rốt cuộc sắp đi ra ngoài.
Trong lòng Tả Tiểu Đa kích động, nhưng đi đứng cử động lại càng trở nên cẩn thận.
Hắn đúng là rất biết đạo lý càng gần đến đích thì càng khó khăn.
Khóe mắt nhìn thấy một gốc cây dây mây màu xanh lục, nghiêng thân mình, dọc theo tuyến đường này, cẩn thận nghiêm túc đi đầy đủ ba tiếng đồng hồ!
Rốt cuộc cuối cùng, cuối cùng đi tới bên cạnh dây mây.
Mà ở đằng trước bên trái dây mây, đã có thể nhìn thấy ở ngoài mấy chục mét là lỗ hổng nho nhỏ hình tam giác kia do Oa Hoàng Kiếm mở ra!
Nơi đó, chính là nơi đó!
Chỉ cần từ bên kia lao ra, là có thể đi ra ngoài, thật sự thoát khỏi vùng cấm tử vong này!
Mãi cho đến lúc này, Tả Tiểu Đa mới xem như thật sự thả tâm lại trong bụng một lần nữa.
Một chuyến này… thật sự là rất nguy hiểm, hở ra chính là họa sát thân, nguy hiểm đến tính mạng.
Sau khi đi vào, gần như không có thu hoạch gì… lỗ lớn rồi!
Lo lắng đề phòng này…
Trong khoảng thời gian này, ước chừng trôi qua thời gian cũng được bốn ngày nhỉ!?
Suốt bốn ngày đó!
Đặt ở bên ngoài, cho dù mình không đi rèn luyện, không đi thu thập thiên tài địa bảo, chỉ là đi vào Diệt Không Tháp tu luyện, cũng có thể tu luyện thời gian xấp xỉ một năm…
Lúc này vừa đi, phải tiêu hao bao nhiêu là cơ duyên kỳ ngộ linh tài linh dược chứ?
Đây còn không phải là chuyện bực bội nhất, nơi này cũng không phải là không có linh dược linh tài, trái lại, nơi đây khắp nơi đều có thiên tài địa bảo, mà tất cả lại đều là cao cấp nhất, nhưng mà nhìn được lại lấy không được, có ích lợi gì!?
Thậm chí so với đơn thuần không có lại càng tức giận hơn!
Tả Tiểu Đa hối hận, cảm thấy nước mắt trên khóe mắt như muốn trào ra!
Ngươi nói một chút xem ra đạt được cái gì?
Tổng cộng đã đạt được một thanh kiếm vỡ như vậy, mấy tảng đá nát, lại chính là đào đất một chút, còn có quả trứng không biết có thể ấp nở ra hay không…
Ta đây so với không thu hoạch được gì thì có cái gì khác biệt!
Nếu không phải cuối cùng lấy được mấy điểm sáng, xem như cũng có thu hoạch… thì gần như đó là ở truồng đi vào, ở truồng đi ra đó…
Không đúng, mông còn bị cắt một cái nữa chứ?
Đó chính là tổn thương gấp hai cả về thể xác lẫn tinh thần, của ta rất vểnh như mười lăm tháng tám đó!
Lúc này, Oa Hoàng Kiếm trong tay đột nhiên trở nên chấn động, run rẩy xảy ra bất ngờ làm đến cả Tả Tiểu Đa thiếu chút nữa cũng nắm không được.
Nếu không phải tên nhóc này dùng máu huyết thành lập hình thức dẫn dắt nhận chủ phân nửa, bây giờ bổn tọa đã dùng một kiếm bổ sống hắn!
Kiếm nát!
Nói ai đấy?
Còn có, ngươi đạt được những thứ kia, ngoại trừ những điểm sáng cuối cùng này là hàng rác rưởi không ra gì, mấy thức khác loại nào không phải là thứ tốt hả?
Sao không nói trách ngươi mắt thường người phàm, kiến thức nông cạn, có mắt không nhìn được vàng dát ngọc, hoàn toàn không có kiến thức chứ?!
Shhhh, bổn tọa cũng bị tên nhóc khốn khiếp này làm tức muốn bùng nổ! Cha hắn là ai? M* kiếp, đoán chừng không biết, tổ tông hắn là ai?!
“Ngươi run rẩy cái gì! Biết đây là khu vực gì không hả?”
Tả Tiểu Đa dùng sức nắm lấy chuôi kiếm, ngạc nhiên nói: “Ông đây thấy ngươi không giống với cái tên nhìn như tinh tế thật ra lại nặng nề chết chóc, sắp đi ra rồi cũng chính là còn chưa có đi ra ngoài, ta cũng còn chưa kích động đây, ngươi một thanh kiếm thì kích động cái gì? Ngươi có biết mấy chục bước cuối cùng này mới là chết người nhất hay không, lỡ như ông đây ở lúc ra ngoài cuối cùng xảy ra cái gì ngoài ý muốn, ngươi cũng phải chôn vùi theo ta đấy!”
Ông đây không kích động!
Ông đây là tức giận!
“Đầu năm nay thật sự là không chỗ nào nói… Rõ ràng ngay cả một thanh kiếm cũng mất kiên nhẫn, may mắn là ta còn có.”
Tả Tiểu Đa cầm lấy kiếm uy hiếp nói: “Đừng run! Ta biết ngươi là thanh kiếm kỳ lạ, có linh tính, nhưng ngươi bây giờ đã nuốt máu của ta, thì phải làm người của ta. Ngươi không thành thật… lại run rẩy nữa thử xem? Lại run, ta vẩy nước tiểu ngâm ngươi!”
Oa Hoàng Kiếm chấn động mãnh liệt, lập tức bất động.
Cái loại cảm giác này cực kỳ giống một người bị chọc tức đến cực điểm, đột nhiên ngất xỉu mất…
Tức đến nổ phổi!
Nếu như là ta có phổi!
Nhưng Oa Hoàng Kiếm không có phổi thật đúng là không dám động, tuy rằng thời gian tiếp xúc không lâu, thế nhưng Oa Hoàng Kiếm đã nhìn ra tính tình của tên nhóc này, tên nhóc này chính là một tên liều mạng chiếm lợi, loại người lười biếng mệt mỏi thà rằng chết cũng không chịu thiệt!
Hơn nữa tính cách độc đáo, phẩm chất hèn hạ, cái loại không có người nào không muốn đánh chết hắn…
“Loại người hèn hạ này… đời này của bổn tọa, tổng cộng cũng mới nhìn thấy hai người mà thôi.” Trong lòng Oa Hoàng Kiếm nghĩ.
“Hơn nữa cái tên kia, ít nhiều còn có chút thân phận, không hề giống tên trước mắt hèn hạ đến cùng như vậy!”
Cái thứ thế này, đó là nói được thì làm được.
Nếu mà mình lại run một chút, đừng nói là bị tên nhóc này vung nước tiểu lên, cho dù là làm cho mình cả đầu cả mặt đầy phân ngay tại chỗ, cũng là không chút nào bất ngờ.
Oa Hoàng Kiếm thành thật rồi.
Tả Tiểu Đa đương nhiên cũng càng trở nên đắc ý dào dạt, ngay cả quái kiếm như vậy ta cũng khuất phục được!