Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 1512 - Chương 1512: Ngân Trang Tố Khỏa Tiên Tử Lộ

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 1512: Ngân trang tố khỏa tiên tử lộ

“Bỏ vào chỗ ta nè!” Băng Phách Tiểu Tiểu Đa chui ra: “Không gian Băng Tuyết chỗ ta cực lớn. chỉ có điều rất dễ đông lạnh hư đồ đạc.”

Tả Tiểu Niệm giờ sẽ không lo đến có hư hay không, trực tiếp chuyển tất cả vào bên trong. Nhất là các vật thuộc tính Băng, đại đa số đều chuyển vào không gian của Tiểu Tiểu Đa.

Đợi đến khi lúc một tháng sau, Tả Tiểu Niệm cuối cùng cũng gặp được đội ngũ Hóa Vân của Cửu Trọng Thiên Các, bọn họ đang bị một nhóm thiên tài Vu Minh vây công; bốn năm chục người vây công mười mấy người, đôi bên đang sống chết chiến đấu.

Mà trên mặt đất, đã có xác của ba người Cửu Trọng Thiên Các.

Mặt đất rẫy đầy máu tươi, phút chốc đã thắp lên sát cơ của Tả Tiểu Niệm.

Bỗng chốc toàn cảnh như bị đóng băng, Đoạt Linh Kiếm thừa thế sắc bén rít lên, xông vào chiến trận, chưa tới nửa phút, toàn bộ đám người Đạo Minh trên dưới bị giết sạch.

Sau đó lúc mọi người nghỉ ngơi, Tả Tiểu Niệm mới nói ra nghi hoặc trong lòng----

“Đạo Minh không phải liên minh với chúng ta sao? Suốt dọc đường ta đến đây, hễ gặp đám người Đạo Minh, cứ bất kể nói thế nào cũng động thủ cướp ta, các ngươi cũng bị Đạo Minh vây giết, vậy là sao?”

Một tu giả Hóa Vân của Cửu Trọng Thiên Các cười khổ: “Đến nơi này, còn đồng minh không đồng minh gì nữa? Ai cũng muốn xơi tái nhiều đối thủ hơn, chiếm được nhiều món hời hơn…. Đây là tài nguyên, lại còn là tài nguyên chất lượng nữa.”

“Linh Miêu đại nhân, chỉ cần mang những tài nguyên này ra ngoài, đó là nền tảng, đó là nguồn lực của tiến bộ Võ Đạo. Thứ chúng ta đem ra, là nền tảng của nhân tộc đại lục Tinh Hồn, thứ Vu Minh đem ra, là nền tảng của Vu Minh, Đạo Minh đem ra, là của Đạo Minh.”

“Còn những thứ mà những kẻ lịch luyện chúng ta đem ra, trong đó đại bộ phận là phải giao nộp, nhưng có bộ phận nhỏ phải phân chia lại, đó là những thứ chúng ta giữ riêng…. Với lúc sau khi chúng ta rời khỏi, và thứ các tiền bối càn quét bản chất không giống nhau….”

“Cho nên ngay lúc này, nào còn chuyện đồng minh? Cho dù là người Tinh Hồn còn chém giết lẫn nhau, cũng không có gì là lạ, cũng không có lí do nào ngoài chuyện muốn mang thêm nhiều thứ ra ngoài.”

“Có rất nhiều thứ, sau khi rời khỏi không gian nơi đây, hoặc hết cả đời này, cũng không thể có được món thứ hai, nhất là nơi đây là không gian bố trí của Yêu Minh, thiên tài địa bảo trong đây, tuyệt đối đại đa số là thứ hiếm có mà Đại lục Tinh Hồn và Vu Minh, Đạo Minh đều không sở hữu…”

“Đây là cơ hội duy nhất.”

Tên cao thủ Hóa Vân này, sợ Tả Tiểu Niệm nhân từ nương tay sẽ phải chịu thiệt thòi, chớp lấy cơ hội nói rõ tất cả.

“Ta hiểu rồi!”

Tả Tiểu Niệm gật đầu: “Vậy có nghĩa là, chúng ta cũng có thể tùy tiện cướp của bọn họ? Giết bọn họ?”

“Đó là đương nhiên rồi, chỉ cần chúng ta có đủ thực lực, đương nhiên có thể cướp của chúng; nhưng, nếu như gặp phải thứ khó nhai, cướp không được người ta mà ngược lại còn bị người ta cướp giết, thì cũng hết cách.”

“Thì ra là như vậy, ta hiểu rồi.”

Tả Tiểu Niệm mặt không cảm xúc mà gật gật đầu, một luồng hơi lạnh thấu xương lan tỏa từ người nàng ra.

Điều này, nàng đã hiểu từ lâu, trước đó phản công, những khoản lợi có được, không phải đều là có được như thế hay sao?!

Vị Hóa Vân của Cửu Trọng Thiên Các này e rằng vẫn chưa ý thức được, những lời của mình nói, đã giải phóng ra sự thật như thế nào!

Cũng không biết được, những lời mình nói đây, sẽ gây ra cơ nguồn sát nghiệp gì đây.

Chí ít chí ít, Tả Tiểu Niệm lúc trước đều là sự phản sát bị động, phòng thủ phản công, nay đã bắt đầu chủ động, tràn đầy sát cơ.

Vài người nghỉ ngơi chỉnh đốn một phen, Tả Tiểu Niệm đã phân phát xuống một ít vật phẩm trị thương, sau đó mọi người lại bàn bạc một lúc, bèn chia nhau hành động.

Mọi người đều hiểu rõ: lần này, sẽ là cơ duyên rất lớn trong đời của mình.

Tuy hiểu là chia nhau ra, có khả năng sẽ chết, nhưng tụ tập lại, thì lại không đạt được mục đích lịch luyện!

Mọi người đều là Hóa Vân, tu luyện đến trình độ trước mắt, cũng chưa được xem là nhìn thấu sinh tử, nhưng dù sao cũng đã xem nhẹ đi rồi.

Chúng ta không liều mạng, chỉ đứng nhìn đám người Vu Minh Đạo Minh đoạt lấy tài nguyên, sau đó trở về lớn mạnh vượt bậc, nền tảng thâm hậu, vậy thì bọn họ trước sau cũng chém giết chúng ta….

Nếu đi theo Linh Miêu, hoặc đi theo người có tu vị cao cường, có thể an nhiên, nhưng bản thân mình có tác dụng gì nữa, còn hứng thú tu luyện gì nữa?

Ta vào đây là để lịch luyện, ta vào đây không phải để được bảo vệ!

Hôm nay còn có Linh Miêu, còn có đồng đội có thể nương tựa, bữa khác thì sao, lên đến chiến trường thì sao?

Ta còn có thể ỷ lại ai đây?!

Mà tả Tiểu Niệm sau khi rời khỏi đội, bước tiếp vào con đường lịch luyện, ra tay dứt khoát hơn trước rất nhiều, càng bất đầu chủ động ra tay.

“Cướp đây, giao nộp nhẫn không gian ra mau!”

Cái câu nói này, lúc mới bắt đầu nói ra, còn ngượng ngùng, không có hăng hái, cảm thấy không thích hợp tí nào, nhưng sau khi qua ba lần năm lượt, lại trở nên rất thuần thục rồi.

Quen với việc đó rồi, chỉ cần quen thuộc, cái gì cũng có thể trở thành thói quen!

Nơi băng tuyết đông lạnh ngày đêm,

Ngân trang màu trắng vây tiên lộ.

Thanh kiếm lạnh lùng lao tới trước,

Sau ta vong hồn máu chảy xác phơi đống.

Tốc độ hành động của Tả Tiểu Niệm, vượt xa Tả Tiểu Đa rất nhiều, luồng sáng xoẹt qua trong phút giây, khoảnh khắc sau đã xa hàng chục dặm, nhấp nháy vài cái, đã không thấy bóng dáng ở đâu.

Chỉ để lại mùi thơm thoang thoảng, thân tàn đoạn chi.

Mà toàn bộ những cao thủ Vu Minh Đạo Minh nàng thấy được, thì không có một ai thoát khỏi thanh kiếm sắc bén của nàng!

Sát tâm Tả Tiểu Niệm vừa nảy lên, thì cố chấp hơn bất cứ ai.

Nàng không giống với Tả Tiểu Đa, Tả Tiểu Đa hoặc còn nghĩ đến những phương diện khác, nhưng còn nàng thì hoàn toàn không nghĩ gì cả.

Đó là một con nha đầu cố chấp.

Đã xác định con đường đó, thì đi đến cùng.

Nếu đã phải giết, thì giết đến cùng thôi!

Xuyên suốt dọc đường giết chóc, giết đến nỗi Vu Minh và Đạo Minh đều khóc than khắp trời. Thậm chí còn có người hoài nghi rằng: có phải Tinh Hồn ăn gian, đưa Ngự Thần và Quy Huyền thậm chí cao thủ Phi Thiên vào đây hay không?

Bình Luận (0)
Comment