Trong lòng bàn tay vẫn liên tục hấp thụ linh lực chuyển vào cơ thể.
Cứ lặp đi lặp lại như vậy, Tả Tiểu Đa dần cảm thấy đan điền căng lên như quả bóng, cảm nhận rõ ràng nhiều nhất lại có hai chu thiên nữa, đan điền sẽ quá tải rồi nổ ầm một tiếng.
Những Tả Tiểu Đa đã quen, đã thân thuộc với trạng thái này, cảm giác này lâu rồi.
Chẳng chút hoảng loạn, hắn truyền dẫn linh khí, bắt đầu xông ải.
Quan ải của Hóa Vân có linh khí tràn đầy trước mặt dâng trào như sóng biển, vốn không chịu được đòn tấn công, gần như không hề chống đối, dường như vượt qua dễ như bỡn.
Cũng trong phút chốc này, cũng ngay khoảnh khắc này…
Tả Tiểu Đa cảm nhận rõ vân khí trong đan điền, hết sợi này đến sợi khác rất bé bên trong nó hình như có liên hệ rất nhỏ với biển thần thức của mình, rất nhỏ, rất ít, rất mảnh như thế.
Tả Tiểu Đa có thể bảo đảm, trong tất cả võ giả đột phá Hóa Vân ở cả đại lục từ trước đến này, từ cổ chí kim, có thể không một ai chú ý đến điểm này như mình!
Điểm khác biệt này thật sự rất nhỏ, thời gian cũng rất ngắn, không phải thoáng qua, không phải vụt qua, một chốc động tĩnh đó chỉ gợn lên rồi biến mất.
Nhưng Tả Tiểu Đa lại biết chắc, nguyên khí và Thần Hồn của mình; Hoặc có thể nói lõi Kim Đan tu trong đan điền của mình và Thần Hồn của mình đã nối liền nhau.
Chắc chắn bên trong có liên quan, nhưng bây giờ liên hệ quá nhỏ, không cảm nhận được.
“Thức thần mà Niệm Niệm mèo nói, hẳn chính là liên hệ này… không ngờ ta vừa đến Hóa Vân lại cảm nhận được… nhưng đây hẳn là chuyện tốt, là cơ duyên!”
Tả Tiểu Đa cảm nhận tỉ mỉ, ngoài khoảng khắc đó, không cảm nhận được gì nữa, chỉ có thể thầm suy đoán trong lòng thôi.
Thoáng đột phá, từng nhóm vân khí đỏ rực, lại có hàng loạt lượn vòng, nhanh chóng ngang qua trong kinh mạch.
Tả Tiểu Đa cảm nhận rõ ràng như lúc gió lốc nổi lên trên bầu trời mùa, từng đám vân khí bị cuồng phong thổi bay… vòng đi vòng lại…
“Quả nhiên là cảm giác khác hẳn, đây chính là Hóa Vân cảnh sao…”
Phân tích kỹ càng một phen, sau đó, một tiếng ầm nhẹ vang lên, cơ thể đột nhiên tan ra, hóa thành một đám mây mù phân tán ra bốn phía, sau khi mây mù tụ lại, hình thành nên dáng vẻ bản thân.
“Thì ra là vậy.”
Trong lòng Tả Tiểu Đa ngộ rõ: “Không phải cơ thể biến mất trên mặt ý nghĩa, mà là lúc này, lúc mây mù vọt lên, cơ thể trong lúc đột ngột có thể lượng hóa, nên sẽ có loại tạm thời ẩn thân như mây mù đồng hóa… nhưng thật ra không phải cơ thể hóa thành mây mù.”
Trước đây thấy Hóa Vân chiến đấu, có một số đã dùng chiêu này để làm địch mê muội, tạo cảm giác thần bí; Tả Tiểu Đa vẫn luôn rất hâm mộ.
Nhưng khi bản thân đến bước này mới phát hiện, thật sự chẳng thần bí gì, thậm chí còn chán nữa.
Vì khoảnh khắc đồng hóa tạm thời thế này, cần tốn lượng lớn linh lực, nhưng Tả Tiểu Đa thấy mất nhiều hơn được.
“Nếu để làm màu trước mặt người cảnh giới thấp còn được… nhưng nói là dùng để chiến đấu thì không nên, chí ít bổn thiếu gia xin chối từ vì bất tài thôi.”
Tả Tiểu Đa lẩm bẩm một mình.
Sau đó lại cầm Cửu Cửu Miêu Miêu Chùy rèn mới của mình ra, biên độ vung từ chậm đến nhanh, sức mạnh đột ngột tăng lên từng chút thích hợp.
Tả Tiểu Niệm đứng một bên nhìn, sau khi thấy Tả Tiểu Đa đột phá, sức mạnh đột nhiên tăng vọt, dù là người có thực lực tu vi như Tả Tiểu Niệm cũng cảm thấy hoảng.
Nếu thực lực ngang nhau… lúc mình đột phá Hóa Vân, chỉ e chiến lực kém hơn Tiểu Cẩu Đát bây giờ một bậc, không, có thể là hai bậc?
Hẳn là kém hai bậc!
Tiến độ của nhóc con này khiến người ta hoảng thật đấy!
Thấy Tả Tiểu Đa dần vận dụng chùy pháp đến mức viên dung như ý, đột nhiên Tả Tiểu Niệm gia nhập vào vòng chiến.
Đoạt Linh Kiếm chợt ra tay.
Từng cỗ hàn khí chợt ập đến.
Tiểu Tiểu vẫn luôn nằm trên vai một tiếng cũng bay ra.
Ghét nhất loại lạnh thế này!
Bay lên không trung đứng tránh hư không, dùng mỏ trân quý chảy chuốt lông vũ đen sáng.
Hai ngươi này ngày nào cũng đánh, chẳng ai đánh chết ai, thật yếu đuối!
Với lại mỗi ngày đều không nói, hại lông vũ của bổn Tiểu Tiểu rối tung!
Có bản lĩnh trùm chăn đánh một trận đi… chậc.
Tiểu Tiểu bày tỏ sự khinh bỉ từ tận đáy lòng.
Sau khi nghịch ngợm bị Tả Tiểu Đa trùm chăn dạy dỗ một trận, bây giờ Tiểu Tiểu nghĩ trùm chăn đánh nhau nguy hiểm nhất… tất cả chẳng ai thấy ai, chắc chắn trận đấu sẽ vô cùng kịch liệt!
Trận chiến kịch liệt này, Tả Tiểu Đa dùng toàn bộ bản lĩnh tu vi tinh tiến biên độ lớn, quyền, chưởng, kiếm, chùy, ám khí để chào hỏi Tả Tiểu Niệm.
Chỉ không dùng ám khí mới chính là phân tử ngôi sao sáu cánh của Tinh Không Bất Diệt Thạch mới đến tay mà thôi.
Và đến lúc kết thúc trận chiến, Tả Tiểu Niệm nhễ nhại mồ hôi, lần đầu tiên có cảm giác hơi mệt.
Uy lực khủng khiếp của Thiên Hồn Mộng Yểm Chùy kết hợp với Viêm Dương Chân Kinh của Tả Tiểu Đa vượt xa phạm vi kiếm pháp bản thân có thể chống chọi, nếu không phải cực đông chi khí của mình và Viên Dương thần công chế ngự lẫn nhau, tu vi của mình vượt xa, không dễ gì đánh được một trận với nhóc con này, mình cũng mệt gần chết.
Bây giờ nếu đợi Tả Tiểu Đa đột phá nữa, đến lúc Hóa Vân đỉnh phong đột phá Ngự Thần, chẳng phải khoảng cách càng nhỏ đi sao?
Không được, tuyệt đối không được.
Vì vậy Tả Tiểu Niệm vội đóng cửa tu luyện kiếm pháp.
Trong số kiếm pháp Ngô Thiết Giang gửi đến lần này, có một bộ kiếm pháp quý tên là “Miêu Miêu kiếm pháp”, nghe nói là chiêu pháp bí truyền của tiền bối thần bí, kiếm pháp thiết lập cho con gái.
Tả Tiểu Niệm luôn cảm thấy cái tên này hơi mất mặt.
Nhưng vừa nãy nghiên cứu một chút, phát hiện trình độ tuyệt diệu của bộ kiếm pháp này vượt xa bất cứ bộ kiếm pháp nào mình biết trước đó, với lại còn chuyên dùng cho nữ, thật sự để mềm mại, uyển chuyển, dáng người của nữ, vân vân, chỉ đặc tính như vậy dung nhập vào trong một bộ kiếm pháp!
Lấy mềm khắc cứng, lấy yếu thắng mạnh, lấy ít đạt nhiều, sợi tóc buộc ngàn cân, mượn mạnh đánh mạnh, vận thế hành động…
Trùng trùng pháp môn trong bộ kiếm pháp này, tất cả đều bày ra xuất thần nhập hóa, vô cùng kỳ diệu.
Mà kiếm pháp này là cách tốt nhất để đối phó với người dã man như Tả Tiểu Đa!