Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 1551 - Chương 1550: Kiếp Nạn Đến (3)

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 1550: Kiếp nạn đến (3)

Màn hình chợt thay đổi, đại quân đối diện với Vu Minh đông nghịt đã tiến tới…

Đại quân Vu Minh đã mai mục chờ chiến hai bên chiến trường.

Bị vây cả ba mặt!

Mà cả đội ngũ của Thạch Vân Phong bên này hoàn toàn không cảnh giác được chút nguy hiểm chết người phía trước, dựa theo tình báo, phía trước ăn toàn.

Cho nên mọi người đều rất thong thả.

Trong ti vi, đại quân đi về trước ngay ngắn chỉnh tề, dù phía trước có sương mù dày đặc, đội quân vẫn không do dự, tiền quân đã bước vào sương mù.

Dù sao thì tình huống như thế này cũng không hiếm ở khắp biên ải.

Toàn quân im lặng người trước ngã xuống người sau tiếp tục, đi vào trong sương mù dày đặc, khiến người ta cảm giác như bước vào số phận không rõ.

Nhạc nền vang lên lúc căng thẳng, gần như báo hiệu một trận thảm kịch sẽ diễn ra.

Bà Thạch vừa nhặt rau vừa xem ti vi, trong mắt thoáng dịu dàng, thoáng lệ quang, lại cười nói: “Trong ti vi, diễn viên diễn hiệu phó Thạch của các ngươi khá giống hắn.”

Tả Tiểu Đa cười ha ha nói: “Nếu bà Thạch người trông vừa mắt, ta tìm liên hệ thử, xem có thể mời người nổi tiếng này đến đây nói chuyện với người, ta nghĩ, nếu người muốn gặp hắn, hắn chắc chắn sẽ đến gặp.”

Chuyện này chẳng phải chuyện khó gì với Tả Tiểu Đa.

Bà Thạch cũng cười ha ha: “Nếu có cơ hội, gặp được cũng tốt…”

Gương mặt đó thường xuất hiện trong mơ nhiều năm qua, lại chưa từng thấy trong hiện thực nữa, khó khăn mới có diễn viên giống như vậy… Vân Phong, người bên kia… vẫn ổn chứ?

Bà quay đầu, ánh mắt yêu thương nhìn Tả Tiểu Niệm và Tả Tiểu Đa, có chút hâm mộ, nhưng phần lớn là hiền từ và trông đợi, nhẹ giọng nói: “Tiểu Đa, Tiểu Niệm, hai đứa nhỏ các ngươi thật tốt. Nếu ngày nào đó bà Thạch có thể thấy hai ngươi kết hôn, hẳn còn tốt hơn nữa.”

Ánh mắt nàng đầy mong mỏi nhìn hai người, khẽ thở dài: “Nếu có thể thấy được ngày đó, cuối đời bà Thạch mới không còn gì luyến tiếc nữa…”

Tả Tiểu Đa cười ha ha nói: “Bà Thạch người chắc có thể thấy được, vì ngày đó, người là khách quý! Chỉ cần người chịu đến, đích thân ta sẽ đón người.”

Nói xong ánh mắt cũng chuyển khỏi ti vi, cố tình vô ý nhìn gương mặt bà Thạch.

Đột nhiên cả người Tả Tiểu Đa chấn động!

Vì hắn thấy được tử khí dày đặc trên mặt bà Thạch!

Luồng từ khí này đã hoàn toàn hình hình, dày đặc đến mức hình thành quỷ môn quan.

Tay Tả Tiểu Đa run lên, đôi đũa đang gắp đồ ăn đột nhiên rơi xuống đất.

Sao lại như vậy?

Từ khi đến Tiềm Long, vì tu vi của Tả Tiểu Đa không đủ, không thể xem dấu vết vận mệnh tướng mạo của nhóm người bà Thạch, chỉ có thể xem sơ lược một chút thông qua đoán chữ và thuật Vọng Khí!

Bây giờ Tả Tiểu Đa đột phá tới cấp Hóa Vân, thực lực hiện tại cao hơn, đã có thể xem được rồi.

Lại không ngờ tới, lần đầu nhìn thoáng qua đã thấy tử kiếp!

Không thể thay đổi, tử kiếp chắc chắn khó tránh!

Tướng tang tuyệt thế này còn tuyệt vọng hơn cả khi Tả Tiểu Niệm thập tử vô sinh Phượng Mạch xung hồn, khó có may mắn!

Trong lòng Tả Tiểu Đa chấn động điên cuồng, vô thức quay đầu nhìn về phía Tả Tiểu Niệm, chỉ thấy trên mặt Tả Tiểu Niệm cũng là khí đen dày đặc, chính là mệnh cách cửu tử nhất sinh, Tả Tiểu Đa không tin, quay đầu nhìn mình trong gương, cũng thấy một mảng khí đen bao phủ, mây đen vườn quanh…

Không thể nào mà tự nhiên vận đạo ba người đều kém như vậy, chắc có nguyên do, Tả Tiểu Đa hoảng hồn, sau đó dùng hai giọt điển khí vận.

Một giọt ném về phía bà Thạch, một giọt ném về phía Tả Tiểu Niệm.

Cùng lúc, hai luồng tin tức xuất hiện trong não hắn.

“Vu Giai Nhân, tối nay Đạo Minh tấn công, tử chiến vì bảo vệ Tả Tiểu Niệm và Tả Tiểu Đa!”

“Tả Tiểu Niệm trọng thương vì Đạo Minh tấn công.”

Tả Tiểu Đa hoảng hồn kêu một tiếng, đổ mồ hôi lạnh đầy đầu, sắc mặt trắng như tờ giấy, đột ngột đứng bật dậy.

“Sao vậy?” Tả Tiểu Niệm dịu dàng nhìn Tả Tiểu Đa.

“Chúng ta lập tức rời khỏi đây… sắp có chuyện lớn rồi!”

Tả Tiểu Đa vội vàng nói: “Chị Tiểu Niệm, ngọc bội của cha mẹ đâu? Mau lấy ngọc bội chỉ có thể dùng lúc sinh tử ra đây.”

Tả Tiểu Niệm khó hiểu, nhưng trước giờ vẫn luôn tín nhiệm Tả Tiểu Đa, không hề do dự lấy ngọc bội ra cầm trong tay: “Xảy ra chuyện gì?”

Bà Thạch cầm trong tay cọng rau thơm, ngạc nhiên nhìn hai người Tả Tiểu Niệm, Tả Tiểu Đa, cau mày nói: “Sao vậy?”

“Có cường địch tấn công! Trên mặt ba người chúng ta hiện tử khí, họa nguy sắp lâm đầu!”

Tả Tiểu Đa đổ mồ hôi lạnh nhễ nhại.

Đã không kịp nữa rồi sao?

Trên ti vi cũng đến đoạn “trễ rồi”, đội ngũ của Thạch Vân Phong đã tiến vào vòng vây của Vu Minh.

Quan chỉ huy Vu Minh lộ ra vẻ mặt hung ác lộ ra trong mắt, vung mạnh tay: “Tấn công! Diệt!”

Ầm một tiếng, vô số đại quân Vu Minh mai phục đột nhiên xuất hiện, trận chiến thảm kịch đột nhiên phát động, đội quân bên phía Tinh Hồn lâm vào nguy cơ trước nay chưa từng có, thoáng chốc thương vong trầm trọng!

“Có mai phục, tiền hậu quân chuyển đổi! Lui!” Trong ti vi, người chỉ huy không hề hoảng loạn, nhanh chóng hạ lệnh.

Tất cả mọi người đều đang hành động, tiền phương ban đầu chợt biến thành đội quân tuyệt hậu, mạnh mẽ lao về trước, đội quân phía sau quay người rút lui nhanh chóng.

Lúc này, đột nhiên bóng dáng Thạch Vân Phong mặc đồ đen che mặt phát huy tốc độ tiến về trước mạnh mẽ hơn những người khác!

Kiên quyết không do dự, chẳng suy nghĩ nhiều!

“Bà Thạch! Đi mau!”

Tả Tiểu Đa kéo tay bà Thạch.

Đột nhiên lúc này có một tiếng nổ vang lên từ đỉnh đầu, từ trên trời!

Dường như trùng khớp với tiếng nổ ở trận chiến trong ti vi!

Giống như Thần Ma giáng thế, tấn công ngang tàng vô cùng, hung hãn tấn công lên màn trời trên không của thành Phong Hải!

Bất chợt, cả thành Phong Hải rung lên, vô số tòa nhà cao đổ sập trong phút chốc!

Ầm!

Màn trời vẫn luôn bảo vệ thành Phong Hải chặt chẽ cũng bị vỡ vụ như gương thủy tinh mỏng manh lúc bị tấn công!

Trong không trung, các cao thủ của thành Phong Hả đang cố sức chống đỡ màn trời vững chắc hừ một tiếng, cơ thể mềm oặt ngã xuống, trong miệng tuôn máu ào ào, cố hết sức phát ra cảnh báo, cơ thể hết sức lực rơi xuống từ không trung!

Màn trời dập dờn hoàn toàn vỡ vụn!

Vô số sao băng vốn bị ngăn ngoài màn trời giờ thuận thế rơi xuống, điên cuồng như vũ bão. Chỉ trong thời gian ngắn ngủi mấy giây, thành Phong Hải đã rơi vào trạng thái hỗn loạn chưa từng có!

Bình Luận (0)
Comment