Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 1585 - Chương 1584: Bùng Nổ Giết Người (2)

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 1584: Bùng nổ giết người (2)

Rõ ràng đã sắp thành công, rõ ràng đã là cá nằm trên thớt, chẳng ai ngờ Dư Mạc Ngôn bùng phát dữ dội, hơn nữa vừa ra tay lại nhằm vào người phe mình!

“Tên ranh ngươi dám!”

Bồ Quan Sơn phản ứng kỳ nhanh chóng, cơ thể cứ như chim diều hâu bay vút lên, một chưởng bao gồm lực lượng không gian giam cầm mạnh mẽ xông lên.

Nhưng Hóa Không Thạch đã phát huy toàn diện công dụng, mặc dù hắn thành công bắt được dấu của Dư Mạc Ngôn nhưng cuối cùng cũng không bắt được quỹ đạo hành động tiếp theo của Dư Mạc Ngôn.

Vẫn bị hắn né được rồi mạnh mẽ đánh một chưởng.

Dư chấn sau đó rất mạnh, chợt Dư Mạc Ngôn phun một ngụm máu, cơ thể tê dại, may mà viên đan dược ngậm dưới lưỡi lúc trước tan ra, cơ thể cứ như một ngôi sao bay vút ra ngoài.

Độc Cô Nhạn Nhi nhẹ nhàng đứng lên, rút kiếm chặn trước mặt Bồ Quan Sơn rồi nhanh chóng đâm tới.

Hai cái bóng bay ra ngoài nhanh như gió, theo sát bóng dáng của Dư Mạc Ngôn, tất cả đều đã biến mất.

Phong Vô Ngân, Phong Vô Y!

“Không hay rồi, trên người hắn có Hóa Không Thạch! Các ngươi tìm không được hắn đâu! Bao vây khắp nơi!” Phong Vô Ngân kêu lên một tiếng.

Vô số người mặc đồ trắng nghe thấy tiếng kêu cũng bay đến tới tấp, lùng xục khắp nơi.

Giọng nói đầy tức giận của Bồ Quan Sơn vang lên: “Giăng Lồng Phong Thiên, phong tỏa thành Bạch Sơn! Ta muốn xem thử, hắn có thể trốn tới chỗ nào!”

Hắn cảm thấy rất kỳ lạ, chỉ với tu vi Hóa Vân cảnh của Dư Mạc Ngôn, lại có thể chạy thoát khỏi đại điện.

Sau khi nghe được tiếng hét của Phong Vô Y, hắn mới ngộ ra.

Không ngờ rằng tên nhãi này lại có loại bảo bối như Hóa Không Thạch!

Nhưng vậy thì đã làm sao, Lồng Phong Thiên đã được giăng lên, cho dù Dư Mạc Ngôn có bản lĩnh hơn người, cũng không thể trốn thoát địa bàn của hắn, không thoát khỏi lòng bàn tay của hắn!

“Bắt cô gái này lại!” Bồ Quan Sơn ra lệnh.

Cuối cùng Dư Mạc Ngôn cũng không uống chén rượu kia, đây mới là điều khiến người khác tức giận!

Độc Cô Nhạn Nhi cũng không phản kháng, nơi này kẻ địch không phải là Phi Thiên cũng là Quy Huyền, Ngự Thần, nàng phản kháng cũng không có ích gì. Chi bằng yên lặng theo dõi, giữ sức đợi cứu viện tới.

Vừa rồi ngăn cản Bồ Quan Sơn, chỉ là vì giúp cho Dư Mạc Ngôn chạy trốn thành công mà thôi.

Hôm nay Dư Mạc Ngôn đã chạy thoát, còn nàng cũng không sao cả.

Nàng chỉ ngồi bình tĩnh, mặc cho hai người mặc đồ trắng đứng phía sau mình, ngược lại nhìn hai người thầy khác không chớp mắt, gằn từng chữ: “Tại sao?”

Hai người thầy trên mặt lộ vẻ xấu hổ, ấp úng không thể nói thành lời.

Bên cạnh truyền đến tiếng thở dốc nặng nề, thầy Vương trúng một kiếm của Dư Mạc Ngôn, tai nạn ập đến bất ngờ không kịp chuẩn bị, cắm thẳng vào chỗ hiểm ở trái tim, hơn nữa vỡ mạch máu, xem ra là không qua khỏi rồi!

Thật sự không ai ngờ được, trong tình huống không để lộ bất cứ sơ hở gì, Dư Mạc Ngôn bộc phát đả thương người, hơn nữa là nhắm thẳng vào người phe mình, lại còn ra tay độc ác như vậy!

Không chỉ một kiếm xuyên tim, lại làm nổ tung lượng nguyên khí lớn và kiếm khí mạnh nhất ở trái tim thầy Vương!

Bây giờ, thầy Vương Thành Bác không chỉ trái tim vỡ vụn, lục phủ ngũ tạng cũng chịu thương tổn nghiêm trọng, vết thương như vậy, cho dù thần tiên tới cũng đành bó tay, không cách nào cứu nổi.

Thở dốc nặng nề một hồi, cuối cùng trong miệng, mũi phun ra tơ máu, chết thẳng cẳng, hồn phách từ cơ thể bay ra ngoài, ánh mắt oán hận nhìn Độc Cô Nhạn Nhi.

Độc Cô Nhạn Nhi đột nhiên chìa tay ra, trong tay hiện ra chân nguyên đang kích động, một tay nắm lấy linh hồn của thầy Vương, nghiến răng nghiến lợi: “Tên khốn kiếp nhà ngươi còn vọng tưởng muốn đi đầu thai!”

Một tiếng vỡ vụn vang lên, ngay lập tức hồn phách thầy Vương bị Độc Cô Nhạn Nhi bóp nát rồi.

“Dừng tay!”

Mọi người vội vàng khống chế Độc Cô Nhạn Nhi, chỉ tiếc hồn phách của Vương Thành Bác cũng đã tan thành mây khói.

Nếu lúc trước không ai nghĩ đến việc Dư Mạc Ngôn lại đột nhiên nổi điên lên làm loạn, lúc này cũng không ai nghĩ tới, một người vẫn luôn tỏ ra rất yếu đuối, rất nghe lời như Độc Cô Nhạn Nhi lại bộc phát.

Nàng không ra tay, giống như là bị dọa sợ.

Nhưng thừa dịp mọi người không đề phòng nàng, một lần ra tay, chỉ trong nháy mắt đã chôn vùi phần linh hồn còn sót của thầy Vương, làm cho thần hồn đều bị tiêu diệt triệt để, mãi mãi không thể trở lại!

Riêng điểm ra tay giết người dứt khoát, Dư Mạc Ngôn và Độc Cô Nhạn Nhi đúng là một cặp trời sinh!

Vân Phiêu Lưu ở bên cạnh ngây người, nhưng ngay sau đó đã tràn đầy thưởng thức nhìn Cô Độc Nhạn Nhi, nói: “Thì ra là một cô nàng hung dữ, rất cá tính, ta thích.”

Vân Phiêu Lai nói: “Thích có tác dụng gì, Dư Mạc Ngôn cũng không có uống chén rượu kia.”

Vân Phiêu Lưu thản nhiên nói: “Dưới Lồng Phong Thiên, Dư Mạc Ngôn làm sao có đường trốn thoát, thành Bạch Sơn này có bao lớn? Sẽ có lúc chúng ta bắt được hắn! Đến lúc đó, đổ thẳng vào miệng, ép hắn uống chẳng phải là được rồi sao! Ta không tin hắn không thể uống rượu, một chén sẽ chết, hoang đường!”

“Chỉ tiếc cứng rắn đổ vào, thì ít đi cảm giác hạnh phúc khi tâm liền tâm, chân linh không trọn vẹn.” Vân Phiêu Lai cảm giác có chút tiếc nuối.

“Vốn chỉ muốn khóa đồng tâm của Bỉ Dực Song Tâm, tâm linh tương thông, hồn chân linh, nhưng mà... đợi đến khi bắt được Dư Mạc Ngôn, ép uống rượu đồng tâm, thành lập được lối đi giữa hai tâm hồn, ta muốn hưởng thụ người phụ nữ này trước một phen.”

Vân Phiêu Lưu vẻ mặt hưng phấn, nói: “Trải nghiệm chắc chắn khác hẳn với những cô gái khác, khi đó vợ chồng đồng lòng, mối liên kết giữa hai tâm hồn hoàn toàn hình thành, Dư Mạc Ngôn có thể biết được rõ ràng chuyện đang xảy ra với vợ hắn, thậm chí còn có cảm giác, chắc chắn sẽ vô cùng thú vị.”

Vân Phiêu Lai hắng giọng nói: “Trước hết hãy bắt được Dư Mạc Ngôn đi đã, đừng sinh thêm rắc rối là được.”

Vân Phiêu Lưu cười haha, quay đầu lại nói: “Bồ sơn chủ, mấy năm nay thật vất vả cho ngươi rồi. Đôi này có thể nói là chất lượng cao nhất, bây giờ tuy vẫn còn chút khuyết điểm, nhưng quá trình chỉ cần có một kết quả tốt thì mọi thứ đều không thành vấn đề.”

Bồ Quan Sơn cười nói: “Chỉ cần bốn vị công tử hài lòng, muốn bao nhiêu Bồ Quan Sơn ta sẽ làm được bấy nhiêu.”

Vân Phiêu Lưu và Vân Phiêu Lai haha cười lớn.

“Áp giải Độc Cô tiểu thư xuống trước đi, đừng quên khóa đan điền lại, trông coi cho cẩn thận, nhất định không được để nàng tự vẫn tự sát gì đấy, cái này ngươi có kinh nghiệm rồi nhỉ?” Vân Phiêu Lưu cười nói.

Bình Luận (0)
Comment