Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 1587 - Chương 1586: Nhật Nguyệt Chùy (2)

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 1586: Nhật Nguyệt Chùy (2)

Tình trạng này đối với một Lôi Đình Chùy Thần từng được mệnh danh đại thần thì cơ bản không thể nào chấp nhận được, trong quãng thời gian cuối cùng của cuộc đời, hắn vẫn luôn nghiên cứu, và bộ Nhật Nguyệt chùy pháp này đã được hắn tạo ra trong hoàn cảnh như thế.

Nhưng Lôi Đình Chùy Thần hiểu rất rõ, bộ chùy pháp mà hắn tạo ra có một sai sót trầm trọng.

Kinh mạch của con người căn bản không chịu nổi sự giao hòa của đất trời, sự kết hợp của âm dương.

Vì để khảo chứng suy nghĩ của mình, hắn đã hẹn Hồng Thủy Đại Vu, đồng thời trong khi chiến đấu với Hồng Thủy Đại Vu, hắn không chút kiêng dè mà sử dụng Nhật Nguyệt chùy pháp!

Ngày hội chiến, bộ chùy pháp kinh diễm vừa xuất hiện đã khiến Hồng Thủy Đại Vu kinh ngạc tột cùng.

Hồng Thủy Đại Vu thấy đồ tốt nên rất háo hức, thậm chí vừa đấu vừa nghiên cứu bộ chùy pháp của Lôi Đình Chùy Thần, áp chế trình độ tu vi của mình xuống cùng cảnh giới với Lôi Đình Chùy Thần, đấu với nhau một trận ngang tài ngang sức.

Hồng Thủy Đại Vu cũng rất hy vọng, bộ chùy pháp trước giờ chưa từng có này có thể xuất hiện một cách hoàn hảo. Chuyện này đối với hắn là một tiến bộ vô cùng lớn.

Lúc đó trong trận đối chiến còn có Trích Tinh Đế Quân.

Trận chiến này, một Lôi Đình Chùy Thần vẫn luôn phải ngụp lặn ở mức thấp nhất trong cùng cấp bậc, sử dụng bộ Nhật Nguyệt chùy pháp này không ngờ lại có thể đấu ngang hàng với Hồng Thủy Đại Vu.

Thậm chí khi thi triển bộ chùy pháp đến mức cương nhu kết hợp, âm dương giao hòa còn có thể chiếm thế thượng phong trước Hồng Thủy Đại Vu, khiến hắn chật vật đến mức trước nay chưa từng thấy.

Trần đánh này, thậm chí có thể nói Lôi Đình Chùy Thần đã giành phần thắng!

Bởi vì một chiêu cuối cùng của Lôi Đình Chùy Thần, khi hắn bất chấp tất cả sử dụng chiêu Nhật Nguyệt Đồng Huy đã đẩy Hồng Thủy Đại Vu vào thế thất bại, ép Hồng Thủy Đại Vu buộc phải sử dụng trình độ tu vi cực hạn vượt xa so với cảnh giới tu vi của Lôi Đình Chùy Thần, lúc này mới đẩy lùi được Lôi Đình Chùy Thần.

Nhưng cũng bởi vậy, khiến Lôi Đình Chùy Thần phải gánh phụ tải quá lớn, không còn cách nào chống lại sự phản phệ của chùy pháp, kinh mạch toàn thân nổ tung mà chết!

Càng chính vì Thần Hồn nghịch xung, Khí âm dương kinh đi ngược nổ tung ngay trong cơ thể, cuối cùng không để lại một lời trăn trối nào, cứ vậy mà tan thành mây khói.

Chuyện này có thể nói là một chuyện đáng tiếc nhất lúc sinh thời của Hồng Thủy Đại Vu!

Hồng Thủy Đại Vu bình sinh hiếm khi thất bại, hễ thất bại tuyệt không lấp liếm, nhưng người khiến hắn suýt nữa thất bại lại vì tự thân hắn không thể tiếp tục được nữa, coi đây là một chuyện uổng phí, liên tục cảm thán câu đáng tiếc!

Mà Trích Tinh Đế Quân, người tận mắt quan sát trận chiến này, đã khắc sâu đáy lòng cảnh tượng Nhật Nguyệt chùy pháp áp chế bởi Thiên Hồn Mộng Yểm chùy.

Sau đó, hắn tìm tới nơi ở của Lôi Đình Chùy Thần, tìm được bí tịch cảm ngộ của Nhật Nguyệt chùy pháp, từ đơn giản tới thâm sâu, đào sâu nghiên cứu tỉ mỉ từng chút một, cho đến giai đoạn thành hình cuối cùng của Lôi Đình Chùy Thần, tất cả đều sắp xếp lại.

Với trình độ tu vi của bản thân Trích Tinh Đế Quân, dĩ nhiên trong quá trình nghiên cứu đã nhận ra trong đó tồn tại vấn đề nghiêm trọng, nhưng một sự thật không thể phủ nhận chính là... chỉ cần luyện thành công bộ chùy pháp này, sẽ trở thành vô địch thiên hạ!

Vì lẽ đó mà Trích Tinh Đế Quân vẫn luôn giữ nó trong tay.

Lần này để Ngô Thiết giang đưa tới, cũng là muốn để Tả Tiểu Đa thử xem sao, cho nên mới có lời nhắc nhở: “Có khuyết thiếu nghiêm trọng, có thể xem qua, không được cường luyện”.

Trích Tinh Đế Quân nghĩ rằng khí vận gốc gác cơ bản bẩm sinh vốn có của Tả Tiểu Đa hoàn toàn cách xa Lôi Đình Chùy Thần, hơn nữa cùng coi đại chùy như vũ khí cơ bản, nếu có thể hoàn thiện bộ chùy pháp này, thậm chí không cần hoàn thiện, chỉ cần có thể lĩnh ngộ được một chút, cũng là thành tựu to lớn.

Tả Tiểu Đa nỗ lực nghiên cứu, nhưng càng nghiên cứu, càng cảm thấy không thể.

Dứt khoát ngồi xếp bằng lại, hóa linh khí thành mây mù, ngưng tụ thành người, tạo thành mấy nhân tượng huyền ảo, niêm yết các tuyến của các loại chùy pháp với tâm pháp khác nhau lên trên những hình nhân.

Từng tuyến lưu chuyển của các dòng linh khí từ điểm ban đầu rồi quay trở lại đan điền.

“Then chốt chính là ở lộ trình này... nghịch lưu từ đây... Mà một dòng kinh mạch khác lại đi ngược dòng vào đúng lúc nghịch lưu, cho nên mới có thể tạo thành cương nhu cùng tồn tại, đồng hành cùng băng hỏa trong dòng lộ trình đồng nhất mà không thấy khác thường.

“Mà các loại như Thiên Hồn Chùy, Bát Phương Phong Vũ Chùy, Càn Khôn Chùy... về phương diện này lại không có bất kỳ biến hóa nào.”

“Không đúng, ở phương diện này Thiên Hồn Chùy cũng có điều đặc biệt, kinh mạch tương quan khắp nơi, toàn bộ đều tập hợp lại, sau đó sẽ đồng bộ kết hợp đi ngược chiều. Mà có sự kết hợp như vậy, sức mạnh, lực bộc phát, tăng lên trong nháy mắt... không chỉ mười lần.”

“Đây chính là điểm đáng sợ nhất của Thiên Hồn Chùy. Khi phát lực, nó đã bị đè ép đi hướng ngược lại, cùng với động tác mạnh mẽ, nó mới trở thành bất khả chiến bại.”

“Nhưng Nhật Nguyệt Chùy ngược dòng ở chỗ này, thì lại làm tăng thêm nhu lực.”

“Thế nhưng cương nhu chi lực làm sao kết hợp, âm dương chi khí làm thế nào mới giao hòa, nghịch lưu ngay chỗ này thực sự có thể sao? Phải thế nào mới có thể suôn sẻ mà không có sai lầm chứ?

Tả Tiểu Đa suy nghĩ.

“Chùy có một trình tự. Nếu đây là điểm mấu chốt... vậy thì... có thể tạo ra một trình tự trước sau không? Ví dụ, chùy bên trái là chùy trọng lực, và chùy bên phải là chùy nhu lực... chùy bên phải chậm hơn chùy bên trái một nhịp?”

“Dù sao các tuyến kinh mạch trái phải là khác nhau, mặc dù cuối cùng chúng đều sẽ quay chuyển về đan điền...”

“Nói cách khác... ngược dòng ngay chỗ này rồi sau đó bộc phát. Sau khi sức mạnh bùng nổ, điểm chuyển hướng này hẳn sẽ trống không, lúc này, nhu lực truyền hết tốc lực, tính nhu ở chùy bên phải sẽ đánh tới...”

“Như thế có khả thi không...”

“Nếu quả thực là như vậy, cơ thể giống như bị chia làm hai nửa... và chúng là hai nửa cực hạn có thể nổ tung bất cứ lúc nào. Làm sao mới có thể hoàn hảo mà không xảy ra chút sai sót...”

Bình Luận (0)
Comment