Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 1588 - Chương 1587: Hồ Lô M Dương

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 1587: Hồ lô m Dương

Tả Tiểu Đa cau mày, tập trung nghiên cứu, vấn đề này nghiên cứu mãi mà không ra một kết quả chính xác.

“Thử xem sao! Thực tiễn tạo ra tri thức! Luôn phải áp dụng nó vào thực tế để thực hành!”

Tả Tiểu Đa đứng lên.

Dựa theo lộ trình mà mình đã tưởng tượng, vung lên cây Cửu Cửu Miêu Miêu Chùy, cây chùy bên trái lao ra với một tốc độ điên cuồng, ngay lập tức xé tan không khí thành những tiếng gầm mãi không thôi.

Lập tức, chùy phải chậm rãi tiến lên, dùng nhu lực chuyển hướng ngược lại, dùng hết tốc lực vượt qua điểm xung nghịch, quả nhiên có cảm giác vung lên rất nhẹ nhàng.

“Thành công rồi! Hiệu quả!”

Trong khoảnh khắc hơi bất ngờ, lập tức có cảm giác bị xé rách như tia chớp, chính là cảm giác kinh mạch đột ngột tách ra, mà cũng giống như cả cơ thể bị nhéo một cái, đó là một nỗi đau bị xé rách rất kỳ quái, rất thảm hại.

Là một hành gia tu hành, Tả Tiểu Đa tất nhiên hiểu rõ, lúc này đây kinh mạch của hắn đã bị thương rất nặng.

Nhưng trong lòng hắn lại kích động lạ thường!

Bây giờ chỉ là bong gân do kinh mạch bị đứt, chứ không phải chấn thương do nổ kinh mạch.

Có Bổ Thiên Thạch trên người, vết thương này không đáng nhắc đến, Tả Tiểu Đa lại tiếp tục nghiên cứu sau khi chữa lành vết thương trong tích tắc.

Sau một thời gian dài thử nghiệm, hắn đã từ bỏ tất cả các chùy pháp khác, chỉ để lại các tuyến vận hành của Thiên Hồn Chùy và Nhật Nguyệt Chùy.

Cố gắng mỗi một lần thử nghiệm.

Dần dần... theo thời gian tinh chỉnh hết lần này đến lần khác, hắn dần dần có chút cảm giác.

Nhưng trong quá trình kiểm tra liên tục, vết thương bong gân do đứt kinh mạch cũng đã vượt quá 20 lần!

Đây là một chùy pháp đỉnh cao tuyệt đối, nhưng cũng có thể nói rằng trên toàn thế giới, ngoại trừ Tả Tiểu Đa có thể nghiên cứu ra, những người khác, thậm chí cả Hồng Thủy Đại Vu hay Ngự Tọa Tuần Thiên,... cũng hoàn toàn không có khả năng nghiên cứu đến mức độ thế này!

Hiệu quả chữa bệnh của Bổ Thiên Thạch thực sự quá tuyệt vời!

Nếu không có Bổ Thiên Thạch trong tay, có nói thế nào Tả Tiểu Đa cũng không dám liều mạng làm đến vậy.

Cuối cùng..

Tay trái và tay phải của Tả Tiểu Đa hoàn toàn tách ra để thi triển chùy pháp, nếu có người ở bên cạnh xem, e rằng sẽ sinh ra cảm giác không trọng lượng của thị giác vô cùng nghiêm trọng!

Một chiếc chùy nặng như núi, chiếc còn lại mềm như những bông liễu.

Chỉ nhìn thôi cũng khiến người ta cảm thấy khó chịu đến muốn nôn ra máu.

Ban đầu tốc độ vung song chùy của Tả Tiểu Đa còn rất chậm, kinh mạch vẫn chưa thích ứng với tần số thế này, dần dần, tốc độ chuyển động ngày một nhanh hơn.

Nhưng Tả Tiểu Đa vẫn cảm thấy choáng váng, chỗ nào cũng không quen.

Khi đã quen với cách phát lực mạnh rồi đột nhiên trở nên mềm mại hơn, hiển nhiên sẽ sinh ra cảm giác không quen này.

Hơn nữa, nó vô cùng rời rạc.

Thậm chí, giữa quá trình chuyển đổi vẫn cần dừng lại một chút, nếu không, kinh mạch vẫn sẽ bị xé rách, chỉ có thể từ từ làm quen.

Sau khi thích ứng còn phải tiến hành từng bước thử nghiệm và điều chỉnh.

Nhưng Tả Tiểu Đa đã có thể cảm nhận được rằng chùy pháp này, chỉ cần nó thực sự đạt được nhu lực và cương lực, sự hợp lưu của âm và dương, nó có thể chống lại và phòng thủ trước bất kỳ đòn tấn công nào.

Nếu nó có thể tiến xa hơn, có thể hoán đổi âm dương bất cứ lúc nào thì chùy pháp này sẽ gây chấn động toàn bộ đại lục!

Hắn liên tục vung vẩy song chùy, cẩn thận cảm giác và nghiêm túc lĩnh hội...

Không biết từ lúc nào, đột nhiên trái tim rung lên, lồng ngực nóng bừng.

Chiếc ngọc bội bị hỏng đã biến mất từ lâu trong cơ thể hắn đột nhiên bay ra, trên mặt ngọc bội là hai con cá âm dương đen trắng đang vui vẻ bơi với tốc độ rất nhanh.

Sau khi xoay chuyển vài vòng trên lồng ngực của Tả Tiểu Đa, một luồng sáng đen và một luồng sáng trắng đột nhiên tách ra, nhập vào trong hai thanh Cửu Cửu Miêu Miêu Chùy.

Ngay sau đó chiếc ngọc bội lại biến mất trong lồng ngực của hắn.

Tả Tiểu Đa lúc này chẳng có bao nhiêu bất ngờ mà thay vào đó là sự kinh dị và ngạc nhiên hơn. Vị lão gia này đã bao lâu không có chút động tĩnh rồi? Ta còn tưởng nó tan chảy luôn trong cơ thể mình nữa, hóa ra nó không tan...

Chỉ là, ngươi ra ngoài kiểu vậy là muốn làm gì hả?

Nhưng vào lúc này, hắn đang trong quá trình lĩnh hội chùy pháp, cùng với sự dung hợp của cá âm dương, có vẻ như cũng đã kích thích được một chút linh cảm, Tả Tiểu Đa trong phút chốc không thể dừng lại được, đương nhiên, hắn cũng không muốn dừng lại...

Cùng với sự chuyển động liên tục của đại chùy, Tả Tiểu Đa mơ hồ cảm thấy một trường lực gồm một âm và một dương, một cương một nhu, đang từ từ hình thành.

Nếu lúc này có ai đó quan sát thì chắc chắn có thể thấy rõ rằng ở phía ngọn kình phong mà Tả Tiểu Đa đang vung vẩy, một nửa hình tròn màu đen và nửa hình tròn màu trắng đang hình thành!

Nó giống như hai con cá âm dương khổng lồ, đang bơi một cách sống động trong một vòng tròn!

Cũng chính vào lúc này, một điều còn ngạc nhiên hơn đối với Tả Tiểu Đa đã xảy ra.

Trong thần thức chi hải, trong hồ lô vô tận kia, sinh ra một năng lượng sinh mệnh của hai hồ lô nhỏ non mềm một đen một trắng đang bơi trong biển, rồi đột nhiên bay lên, hình như là một dòng ánh sáng nối tiếp nhau bay lên từ thức hải.

Sau tiếng “vèo vèo”, tiểu hồ lô màu đen nhập vào chiếc chùy tay trái của Tả Tiểu Đa, còn tiểu hồ lô màu trắng nhập vào chiếc chùy bên tay phải của hắn!

Ba chiêu nữa trôi qua, Tả Tiểu Đa nhạy cảm nhận thấy hắn và cây chùy của hắn phảng phất có mối liên hệ với nhau.

Đại chùy hình như đột nhiên mất đi trọng lượng, cả người đột nhiên nhẹ bẫng đi.

Cũng tại thời điểm này, kinh mạch thông thoáng không bị cản trở, trong quá trình chuyển hóa ngược dòng cũng không còn sự vướng víu nào nữa.

Nó giống như hai cây đại chùy đó đột nhiên có sinh mệnh!

Sự dùng lại nhỏ bé gì đó, kinh mạch xé rách gì đó đột nhiên biến mất hết!

Tả Tiểu Đa thậm chí còn nghe thấy hai tiểu hồ lô đang hét lên vui vẻ trong chùy: “Mẹ!”

Giọng nói non nớt.

Tả Tiểu Đa sửng sốt khi nghe những lời này, và sau đó kích động.

Ta... ta lại thành mẹ rồi sao? Hơn nữa lần này còn có tận hai đứa...

Bình Luận (0)
Comment