Tả Tiểu Niệm nhíu mày nói: “Tiếp theo ngươi dự tính thế nào?”
“Tiếp theo….”
Tả Tiểu Đa vẫn chưa kịp nói, một bóng người đã bay xuống: “Linh Niệm, đây là ai?”
Người đến chính là Quân Trường Không.
Tả Tiểu Niệm biết lần này tới thành Bạch Sơn phải có một trận ác chiến, mà thông qua trao đổi với Tả Tiểu Đa, biết rõ mình dẫn theo năm cao thủ Ngự Thần, vốn dĩ không có nhiều tác dụng, cho nên dứt khoát để toàn bộ người ở dưới núi.
Lúc thật sự gặp tình huống cấp bách, lại ra tay chi viện, hoặc là có thể thu được hiệu quả kỵ binh.
Nếu có thể, cố gắng hết sức không sử dụng sức mạnh chiến đấu này, suy cho cùng tu giả Ngự Thần đã tính sức mạnh chiến đấu cao cấp của đại lục, Cửu Trùng Thiên Các cũng không thể để mất.
Chỉ có Quân Trường Không nói cái gì cũng không chịu ở lại dưới núi, dùng lý do bảo vệ Tả Tiểu Niệm, sống chết đòi đi theo.
Lúc gặp đám người Tả Tiểu Đa, Dư Mạc Ngôn và Lý Trường Minh gọi một tiếng chị dâu, gần như gọi đến tan nát trái tim của Quân Trường Không.
Chuyện gì vậy, làm sao lại thành chị dâu rồi?
Cho nên, vốn dĩ là thương lượng xong với Tả Tiểu Niệm rồi, Quân Trường Không trong tối chú ý quan sát lập tức nhảy ra.
“Ta là….” Đương nhiên Tả Tiểu Đa sẽ không cho tên này thể diện.
Vừa nãy Tả Tiểu Đa muốn nói, bị Tả Tiểu Niệm giành mất, nói: “Đây là vị hôn phu của ta, ừ, Tả Tiểu Đa.”
Đương nhiên Quân Trường Không biết Tả Tiểu Đa.
Năm đó Tả Tiểu Đa dẫn Tả Tiểu Niệm nghênh ngang lộ diện ở Cao Võ Tiềm Long, khiến trong lòng Quân Trường Không như dầu sôi lửa bỏng, sao có thể không biết sự tồn tại của thằng nhóc này?
Lúc này chẳng qua là chống lại sự ghen tuông, cố tình hỏi một câu mà thôi.
Nhưng dù thế nào cũng không ngờ, lúc này lại là Tả Tiểu Niệm đứng ra trả lời, hơn nữa một đáp án, chính là trực tiếp dập tắt tất cả nhớ nhung của mình.
Tả Tiểu Niệm suy nghĩ rất đơn giản: Người theo đuổi ta, đương nhiên tự ta sẽ xử ý, mà người theo đuổi Cẩu Đát, cũng là tự ta xử lý.
Nếu người theo đuổi ta còn muốn Cẩu Đát ra mặt, vậy sau này làm sao ta còn làm chủ gia đình?
Điều đó chắc chắn không thể!
Tả Tiểu Niệm bây giờ, không chút ý thức được, trong gia đình mình, mặc dù mình có vẻ như chắc chắn chiếm giữ địa vị ‘nóc nhà’ này, nhưng nói đến người quyết định thật sự, sớm đã không phải nàng.
Thậm chí có thể nói, từ lúc bắt đầu, người quyết định thật sự, không phải nàng, xưa nay không phải nàng!
Gần như có thể nói, từ sau khi Tả Tiểu Đa nhập đạo tu hành, tất cả quyết định có liên quan đến Tả Tiểu Niệm, tất cả chiều hướng, đều luôn trưng cầu ý kiến của Tả Tiểu Đa, nhiều nhất cũng là sau khi Tả Tiểu Đa thuyết phục nàng… Lại do Tả Tiểu Niệm đưa ra cái gọi là ‘quyết định’, cuối cùng… giải quyết dứt khoát.
Không ngờ Tả Tiểu Niệm không chút nhận thức về điểm này, nàng luôn chìm đắm vào trong suy nghĩ ‘Ta lớn hơn Cẩu Đát, còn mạnh hơn hắn, tu vi cao hơn, ta mới là người quyết định’.
Ví dụ như bây giờ, lúc gặp nghi vấn về mối quan hệ của hai người, Tả Tiểu Niệm đứng ra như chuyện hiển nhiên, che chắn cho Tả Tiểu Đa ở sau lưng.
“Vị hôn phu…..” Khuôn mặt tuấn tú của Quân Trường Không cũng biến dạng.
Nhưng ở trước mặt Tả Tiểu Niệm, lại không thể mất đi phong độ, khẽ cười duỗi tay hướng Tả Tiểu Đa: “Hân hạnh, hân hạnh, quả nhiên Tả huynh đệ là thiếu niên anh kiệt, gặp mặt càng thắng danh tiếng.”
Tả Tiểu Đa cười nói: “Vị này là?”
Chỉ là câu hỏi thăm bình thường, nhưng lập tức khiến trong lòng Tả Tiểu Niệm sợ hãi, trong lòng nhất định không thể để Cẩu Đát hiểu lầm, nợ đào hoa của mình, đương nhiên nên tự mình giải quyết, vội vàng nói rõ: “Đây là Quân Trường Không, Tuần Tra sứ cấp Quy Huyền của Cửu Trùng Thiên Các bọn ta, người giám sát nhiệm vụ lần này của ta.”
Tả Tiểu Niệm mặt lạnh nói: “Chỉ là đồng nghiệp bình thường mà thôi.”
Quân Trường Không suýt nữa không chịu nổi mất kiểm soát, cần sốt ruột chối bỏ như vậy sao…..
Rõ ràng hôm qua còn cùng nhau nói chuyện, nói ổn lắm cơ mà!
Ừm, Quân Trường Không thật sự cảm thấy mình lịch sự nhã nhặn, bình dị dễ gần, phẩm giá cao quý, làm sao có thể không hòa hợp với mọi người chứ?
“Hân hạnh, hân hạnh.” Tả Tiểu Đa bắt tay Quân Trường Không, cười haha: “Tuần Tra Quân vất vả rồi, có thể ở chỗ cơ mật quan trọng như Cửu Trùng Thiên Các, làm được tới vị trí Tuần Tra sứ Quy Huyền…… Tuần Tra Quân nhất định có chỗ hơn người, xin hỏi bao nhiêu tuổi?”
Quân Trường Không khó chịu nói: “Ta chỉ mới năm mươi sáu tuổi!”
“Đậu xanh!”
Lý Trường Minh bên cạnh kinh ngạc: “Ngươi năm mươi sáu tuổi á? Lại có thể già như vậy? Còn mới? Nếu đổi thành người bình thường ….. ta….. ta…. Có thể gọi ngươi là ông…. Cha ta năm nay còn chưa tới 49 tuổi! Tuần Tra Quân, ngươi lớn hơn cha ta những bảy tuổi, hay là ta gọi ngươi Quân lão tiền bối nhé….”
Nói xong xoay đầu qua Tả Tiểu Đa nói: “Lão đại, Quân lão tiền bối này lớn hơn ngươi gần ba mươi bảy tuổi, có vẻ còn lớn hơn cha ngươi mấy tuổi ấy nhỉ?”
Quân lão tiền bối!
Bốn chữ này, giống như cây kim đốt nóng đâm vào trong lòng Quân Trường Không.
Nhưng Lý Trường Minh rõ ràng vẫn không hài lòng, tặc lưỡi ngạc nhiên nói: “Quân lão tiền bối, không biết ngươi đã kết hôn chưa, với tuổi tác này của ngươi, nếu kết hôn sớm, con cháu đầy nhà là chuyện đương nhiên, nếu tốt hơn một chút, cháu gái có thể lớn như chị dâu rồi ấy chứ, đó đều là chuyện không quan trọng…”
Khuôn mặt đẹp trai của Quân Trường Không trực tiếp vặn vẹo!
Lời này.
Hiểu rất rõ, tuổi tác ta lớn như vậy, lại còn muốn trâu già gặm cỏ non theo đuổi Tả Tiểu Niệm, đó chính là trơ tráo không biết nhục, vô liêm sỉ!
Nhưng mà…. 56, tuổi tác rất lớn sao?
Ta mới năm mươi sáu tuổi, ta đã đạt đến trình độ Quy Huyền, điều này nói rõ ta là thiên tài tu hành đó!
Toàn bộ ba đại lục, tu vi Quy Huyền trước năm mươi sáu tuổi, tổng cộng mới có bao nhiêu?
Tính tới tính lui từ trong nhà ra ngoài toàn bộ cộng lại cũng chưa chắc có thể vượt quá mười ngàn người đâu!
Mà cả ba đại lục, tổng cộng bao nhiêu người?
Hơn mười tỷ phải không?
Làm sao ta lại lớn tuổi được?
Làm sao trở thành Quân lão tiền bối chứ?
Còn có ông Quân cái gì đó, ông Quân khỉ khô!