Lời nói này thật sự là tràn ngập khí phách, bá khí mười phần!
Bồ Quan Sơn không tự chủ được mà ghi nhớ trong lòng.
Không sai, người trên Nhân Tình lệnh hoặc là có quan hệ với cao tầng đại lục, nhưng trước mặt ta lại là hai vị đại lão của gia tốc cấp bậc cao nhất đại lục Đạo Minh!
Gia tộc lâu đời nhất, gia tộc lợi hại nhất đó!
“Vì vậy, trận chiến này, chỉ cần tìm thấy cơ hội, Bồ Quan Sơn và phó thành chủ Quan hai người ra tay tấn công, bốn người chúng ta sẽ đích thân ra tay tương trợ. Giết chết Tả Tiểu Đa vẫn là việc phải làm, không có ngoài ý muốn!” Trong mắt Vân Phiêu Lưu lộ ra ánh mắt sắc như dao.
Lần này thật sự quá đáng giá rồi!
Tuy rằng tư chất của Dư Mạc Ngôn cực kỳ cao, có chút khả quan, nói là hạt giống cấp đại lão tương lai cũng không nói quá. Nhưng đến cùng thì vẫn chưa đủ tư cách để được điền tên vào Nhân Tình lệnh của đại lục Tinh Hồn!
Mà Tả Tiểu Đa lại là đại ca của Dư Mạc Ngôn!
Lần âm mưu này thế mà lại câu ra Tả Tiểu Đa, đây quả thực là niềm vui bất ngờ, vui lại thêm vui!
Nếu dưới âm mưu an bài của đám người mình, một lần diệt được hai cao tầng tương lai của đại lục Tinh Hồn, vậy thì quá tốt rồi!
Chỉ mới nghĩ đến khả năng này thôi mà Vân Phiêu Lưu đã hưng phấn đến mức cả người run lên.
Đây nhất định là việc lớn lưu vào sử sách của Đạo Minh!
Đây là công lao lớn đến mức nào cơ chứ!
“Chuyến này của Tả Tiểu Đa chắc chắn không phải chỉ có một người đến, tám hộ vệ chúng ta không thể chỉ tấn công mình hắn, nhưng có thể nhằm vào đối phó Dư Mạc Ngôn và những người khác để thu hút sự chú ý của Tả Tiểu Đa. Nếu Tả Tiểu Đa chủ động khiêu chiến tám hộ vệ. Chủ động muốn chết, không ai...”
Phong Vô Ngân nói: “Lần này cần phải một lưới bắt hết Tả Tiểu Đa cùng vây cánh của hắn, diệt cỏ tận gốc!”
Trên mặt bốn thanh niên đều là vẻ xán lạn.
Phong Vô Ý bất ngờ nói: “Anh, việc này có cần phải báo lại một tiếng với gia tộc, trưng cầu ý kiến không? Dù sao thì việc này cũng không phải là việc tốt lành gì, với lại hiện giờ vẫn là hai đại lục liên minh...”
“Ngu ngốc!”
Vân Phiêu Lưu, Vân Phiêu Lai, Phong Vô Ngân đồng thời mắng Phong Vô Ý: “Não heo!”
Phong Vô Ý xụ mặt ấm ức.
“Trong gia tộc của chúng ta, chúng ta không phải là hạt giống bồi dưỡng hàng đầu. Đến ta cũng chỉ là xếp hàng thứ tư. Vân Phiêu Lưu ở Vân gia cũng chỉ là xếp hàng thứ năm mà thôi... Không có thành tích lớn sao có thể trèo lên vị trí cao hơn chứ?”
Phong Vô Ngân chỉ hận rèn sắt không thành thép nhìn em trai mình: “Sao ngươi lại không chịu động não một tí nào vậy, lẽ nào ngươi muốn ở vị trí thứ bảy cả đời hay sao?”
Phong Vô Ý bỗng nhiên tỉnh ngộ: “Làm xong việc này là có thể tiến thêm một vị trí?”
“Ha ha ha...” Phong Vô Ngân và Vân Phiêu Lưu thoải mái cười to: “Nào chỉ là tiến lên một vị trí? Ha ha ha...”
Mạnh vì gạo, bạo vì tiền, khéo tay trù tính, giết được người trên Nhân Tình lệnh, đây đâu phải là việc tiến lên một vị trí là xong đâu?
Em trai này của mình... vẫn còn quá ngây thơ!
“Về việc hai đại lục liên minh... ha ha ha ha... ta cũng chỉ có thể nói ha ha ha...”
“Nhất định phải ra lệnh diệt khẩu!”
Vân Phiêu Lưu và Phong Vô Ngân nhìn nhau, đều nhìn thấy suy nghĩ này trong mắt đối phương, trong tim đối phương.
Hai người này dám dùng tính mạng đảm bảo, nếu để cho mấy người khác trong gia tộc biết được thì mấy người kia chắc chắn sẽ lập tức dẫn người đến trước.
Thậm chí là dẫn theo người Phần Thân Lệnh đến trước, giành lấy thành quả thắng lợi!
Nếu thật sự đến lúc đó, bởi vì sự khác biệt về thân phận, hai người họ chỉ có thể mở to mắt mà nhìn người ta ung dung chỉ huy, giết chết Tả Tiểu Đa. Tất cả mọi công lao, tất cả tiền đồ đều sẽ lập tức rời xa mình!
Đó mới là buồn tủi tháng năm vào kim chỉ, lại là may áo cho người diện vu quy!
Hơn nữa những người xếp trước hắn, một khi có thêm chiến tích này vào nữa, đám người như hắn cả đời này cũng nhìn không thấy cái bóng của người ta!
Chuyện này, cơ hội này, làm sao có thể nhường? Làm sao có thể dễ dàng bỏ lỡ?
Cho dù có tan xương nát thịt cũng là tuyệt đối không thể nhường!
Hai đứa em trai có lẽ không hiểu được ý nghĩa trong đó, đại phản đồ của Tinh hồn Bồ Quan Sơn này cũng là mơ mơ hồ hồ cái gì cũng không biết.
Chỉ có hai người hắn biết, giờ này phút này chính là cơ hội tốt trời ban, ngàn năm có một!
Đây rõ ràng là lọt vào mắt xanh của Đạo Tổ, ban cho hai người họ cơ hội một bước lên trời!
Thêm cả Bồ Quan Sơn, Quan Sơn Hà, còn có tám vị hộ vệ tổng cộng là mười cao thủ Phi Tiên cảnh!
Còn có hơn năm trăm cao thủ Ngự Thần Quy Huyền của thành Bạch Sơn!
Lực lượng này, thế trận này, nếu vẫn giết không được Tả Tiểu Đa và Dư Mạc Ngôn, căn bản là không thể tưởng tượng được, không thể như vậy!
Tuyệt đối không có sai lầm gì!
Còn về Bồ Quan Sơn...
Ha ha, chỉ là một tên phản đồ của Tinh Hồn, một con cừu chịu tội thay người khác lẽ nào bọn ta sẽ thật sự bảo vệ ngươi sao?
Đến lúc đó, cao tầng đại lục Tinh Hồn đến truy cứu, hoàn toàn có thể ăn ngay nói thật.
Bọn ta có tham dự vào,
Nhưng Tả Tiểu Đa không phải là do chúng ta giết chết.
Mà là do Bồ Quan Sơn, là người của các ngươi giết, không liên quan gì đến bọn ta. Tất nhiên chúng ta có ra tay, nhưng người mà bọn ta ra tay lại không vi phạm quy tắc!
Bọn ta ở trong quy tắc!
Người mà bọn ta ra tay đối phó với Tả Tiểu Đa, đều là Ngự Thần Quy Huyền, hơn nữa chỉ có bốn người bọn ta.
Phi Thiên của đại lục Tinh Hồn các ngươi giết chết thiên tài của các ngươi... Ha ha ha... Các ngươi không có quy định là Phi Thiên của các ngươi không được giết thiên tài của các ngươi nha?
Việc này, không chừng còn có thể tạo ra một chuyện cười cực lớn mà ai cũng thích, truyền xuống ngàn đời.
Khiến người khác chỉ nghĩ thôi cũng sướng đến bay lên.
Còn về trách nhiệm sau đó thì để Bồ Quan Sơn đứng ra đội nồi thay là được rồi.
Người trên Nhân Tình lệnh chết rồi, khẳng định cần có người chịu trách nhiệm, đây là việc phải làm.
Mà Bồ Quan Sơn và thành Bạch Sơn của hắn chính là mục tiêu đội nồi thay người khác hoàn mỹ!