Nhưng việc đã đến nước này, sau hàng trăm ý nghĩ cuộn trào dữ dội trong đầu, cuối cùng Quan Sơn Hà cũng phải cúi mình.
“Cảm ơn sự quan tâm của Vân thiếu!”
…
Tả Tiểu Đa im lặng, không dấu vết đi vào trong thành Bạch Sơn.
Hóa Không Thạch ở trong tay Tả Tiểu Đa, hiệu quả tốt hơn nhiều lúc trên người Dư Mạc Ngôn.
Suy cho cùng Tả Tiểu Đa đã quá quen thuộc với việc dùng Hóa Không Thạch làm chuyện trộm chó bắt gà.
Sau khi hắn đi vào, đầu tiên giết chết một người, mặc đồ của hắn, sau đó công khai đi vào, ưỡn ngực ngẩng đầu đi theo đội tuần tra dạo một vòng.
Dáng vẻ thẳng tắp, cũng rất cảnh giác, tuân thủ cương vị công tác.
Sắp đến gần cung điện của thành chủ, hắn mới rời khỏi đội tuần tra, dáng vẻ tự nhiên tùy tiện quẹo vào chỗ ngoặt.
Từ đầu đến cuối, đội tuần tra phía trước cũng không phát hiện ra hắn, nhìn thấy người cũng chỉ nghĩ đây là người của đội tuần tra.
Tả Tiểu Đa quẹo vào con hẻm nhỏ đã sụp đổ hơn phân nửa, trước mặt một đội tuần tra khác đang đi tới.
Tả Tiểu Đa lo lắng bị nhận ra, cho nên xoay người cởi bỏ quần đi tiểu vào đống đổ nát.
Đội tuần tra đi tới, nhìn thấy hắn vừa hát ngêu ngao lala lala vừa xử lý nỗi buồn. Một cột nước lấp lánh đang phun ra một cách mạnh mẽ.
Không nhịn được cười mắng: “Đậu móe, ngươi không thể đổi chỗ khác hả?”
Tả Tiểu Đa run run, kéo quần lên: “Nơi này tiện… đang gấp.”
“Ngươi đó...” Mấy người đội tuần tra cười vừa đi vừa mắng.
Một người trong đó cười mắng: “Đậu xanh, thật có sức lực, đập lên đá kêu bành bạch, hơi nắm một tí, cũng có thể bay xa mười mấy mét?”
Tên còn lại cười khà khà: “Lão Vương, ngươi không được sao? Lần trước ta thấy ngươi đi tiểu lên giày.”
“Ngươi mới đi tiểu lên giày ấy, cả nha ngươi đi tiểu lên giày...”
Từ đầu đến cuối Tả Tiểu Đa đều không quay đầu lại, thong thả ung dung thắc đai lưng, lẩm bẩm nói: “Mười mấy mét... Quá khinh thường tiểu gia rồi, ít nhất cũng năm mươi mấy mét.”
Quay đầu biến mất.
Lần này hắn chỉ định âm thầm lẻn vào chứ không có ý định đánh nhau, cho nên chỉ tìm góc hẻo lánh gần trung tâm đại điện của thành chủ, sau đó đặt cỏ non xuống.
Nơi giam giữ Độc Cô Nhạn Nhi cũng chỉ có thể là một mật thất nào đó dưới chỗ này.
Điều này, Tả Tiểu Đa nắm chắc mấy phần.
Có thể nói nơi này là nơi canh phòng nghiêm ngặt nhất của thành Bạch Sơn.
Đặt cọng cỏ nhỏ xuống, Tả Tiểu Đa nhẹ nhàng nói một tiếng: “Cảm ơn nhiều!”
Phiến lá lay động, không thèm để ý.
Sau khi rơi xuống đất, cỏ nhỏ bắt đầu nhanh chóng bò men theo góc tường, tốc độ di chuyển rất nhanh, cái rễ nhỏ bé kia đang trượt trên mặt tuyết.
Màu xanh lục bích yên lặng lướt qua không để lại dấu vết.
Lúc này trong cơ thể nhỏ bé của cọng cỏ nhỏ đã có tinh huyết của Dư Mạc Ngôn, có thể mơ hồ cảm giác được vị trí của Độc Cô Nhạn Nhi, cỏ nhỏ nhờ vào cảm ứng lặng lẽ tìm đến...
Qua mỗi một chỗ, đều trao đổi tin thức với Lý Thành Long ở đầu bên kia bằng tâm linh...
Mà ở đầu bên kia, Lý Thành Long đã bắt đầu dựa theo những gì cỏ nhỏ miêu tả vẽ bản đồ.
Tả Tiểu Đa nhìn cỏ nhỏ di chuyển mấy cái đã nhanh chóng biến mất không thấy bóng dáng.
Sau một lúc lơ lửng trên không, suy tư một hồi rồi quyết định đi về phía trên cùng của đại điện.
Xem thử có thể mượn lần lẻn vào này... Xác nhận thử đối phương rốt cuộc có bao nhiêu cao thủ Phi Thiên?
Ta muốn xem thử!
Còn chưa đến gần đại điện, Tả Tiểu Đa nhạy bén cảm nhận được, một cỗ thần thức mạnh mẽ giăng khắp nơi, phòng bị với nhwungx vị khách không mời mà đến.
Những khí vận không biết từ đâu xuất hiện như thanh kiếm đang cắt qua cắt lại nhiều lần trong không khí.
Dễ nhận ra những khí vận này được chế tạo để nhằm vào nguyên khí.
“Đối phương đã sớm đề phòng có người đeo Hóa Không Thạch ghé thăm.” Trong lòng Tả Tiểu Đa lập tức hiểu rõ.
Tình huống như thế, chỉ đại diện cho một việc là… sự tồn tại của Hóa Không Thạch, đã bị đối phương biết được, hơn nữa còn làm ra biện pháp hiệu quả nhất để đề phòng.
Loại khí vận này hình thành mạng lưới thăm dò, cho dù ngươi hóa thành mây mù, hay bất kì hình dạng nào, bất kể cơ thể của ngươi biến thành dạng năng lượng nào, chỉ cần vẫn có năng lượng, khi đụng phải những khí vận đó, lập tức sinh ra ràng buộc hoặc phản ứng khí cơ!
Nếu ngươi không chống cự, những khí vận ấy thậm chí có thể ghiền nát năng lượng trong của cơ thể ngươi!
Đây không phải thủ đoạn thông thường dùng để đối phó với Hóa Không Thạch, mà là thủ đoạn hiệu quả nhất đối phó Hóa Không Thạch, không phải là người giàu kinh nghiệm thì không thể làm đến mức này.
Tả Tiểu Đa giữ trạng thái che giấu tung tích của Hóa Không Thạch, dù ở trước mặt thì kẻ địch cũng không thể phát hiện ra hắn, nhưng hắn cũng không thể im hơi lặng tiếng tiến gần về phía đại điện!
“Số lượng cao thủ ở đây nhiều hơn trong tưởng tượng...”
Tả Tiểu Đa đang suy nghĩ.
Giữ lại bọn người bảo vệ kia trong đại điện, vẫn tồn tại nguy hiểm lớn với hành động của cỏ nhỏ.
Quan trọng là, nếu hắn không di chuyển chắc chắn hắn không lấy được tin tức mong muốn.
Xem ra, phải mạo hiểm một phen.
Tả Tiểu Đa nhẹ nhàng hít một hơi thật sâu.
Sau một đêm rèn luyện vất vả bằng với hai tháng ở Diệt Không Tháp, thực lực của hắn, đã tiến bộ hơn nhiều so với khi mới vừa đến thành Bạch Sơn, dù sao lúc vừa mới đến, tu vi cùng lắm Đỉnh Hoá Vân áp chế chân nguyên hai lần, mà trải qua hai tháng dốc lòng tu luyện trong Diệt Không Tháp, bây giờ đã là tu vi mạnh mẽ áp chế chân nguyên mười chín lần!
Sức chiến đấu tăng mạnh, giống như là hai người khác nhau!
Với sức mạnh này... đáng đánh một trận!
Hơn nữa, lần hành động này Tả Tiểu Đa chỉ định xông vào xem thử đội hình đối phương, không có ý định mạo hiểm hơn...
15 phút sau!
Tả Tiểu Đa im lặng rút Cửu Cửu Miêu Miêu Chùy ra, tâm thần cùng chuyển động, khí âm dương vây quanh hắn, Tiểu Bạch A và Tiểu Tửu hoan hô, tung tăng xông vào trong đại chuỳ.
Nhưng ngay sau đó, lần đầu tiên trước khi bước vào trận chiến Tả Tiểu Đa giữ chặt khóa kéo của đại chùy!
Múa một đường trên không, trong khoảnh khắc lộ thân, hai thanh đại chuỳ một trước một sau rời tay bay ra!
Mang theo khí thế hủy diệt mạnh mẽ, nhưng lại bay ra một cách im ắng!
Trong đại điện.