Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 1639 - Chương 1638: Hành Động Đánh Rắn Động Cỏ

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 1638: Hành động đánh rắn động cỏ

Bạch Sơn thành đứng từ trên xuống nhìn xuống nhóm cấp cao đang tụ ở cùng nhau thương nghị, trong lúc bất chợt...

Mấy hộ vệ cao thủ Phi Thiên đột nhiên cảm nhận được, cùng lúc cau mày, sau đó bốn người trong số họ đột ngột bật dậy, phát ra cảnh báo trước khi tai nạn xảy ra: “Cẩn thận!”

Biến cố gần như xảy ra cùng lúc với tiếng cảnh báo...

Theo sau một tiếng ầm vang, hai thanh đại chuỳ lớn như vạc nước, hơi thở đen trắng đan xen vào nhau, ngang nhiên đánh vỡ bức tường lớn của đại điện, giống như hai hòn núi nhỏ, đập tới mạnh mẽ!

Hành động có chủ đích, di chuyển có lực của Tả Tiểu Đa. Cho dù tốc độ hay uy thế đều rất mạnh mẽ mang theo khí thế bức người!

Hai thanh đại chuỳ, một thanh trong đó bay về phía Vân Phiêu Lai, một thanh khác nhằm vào Phong Vô Ngân!

Khí thế bức người!

Mà với tu vi hiện giờ của hai người, nếu bị hai cây chùy này đập vào, chắc chắn sẽ bị nổ tung thành vũng máu ngay tại chỗ! Chắc chắn không đỡ nổi! Không may mắn qua khỏi!

Một cao thủ Phi Thiên của Đạo Minh nhanh tay lẹ mắt, có phản ứng nhanh nhất. Ngay trước lúc thanh đại chùy đập tới đưa tay bắt lấy hai tu giả Ngự Thần của thành Bạch Sơn đưa ta chắn trước người hai vị thiếu chủ!

Quan Sơn Hà mắt nổ đom đóm: “Đừng...”

Một tiếng ầm vang lên, hai tu giả Ngự Thần lần lượt va chạm vào hai thanh đại chuỳ trên, sau đó nổ tung biến thành một màn sương đẫm máu trên bầu trời, cao thủ Phi Thiên đó rống to một tiếng, vận hết tu vi vào hai chưởng, đập mạnh vào hai thanh Cửu Cửu Miêu Miêu Chùy!

Sau tiếng ầm vang dội, một dòng khí bùng lên dữ dội làm sụp cả tòa đại điện chỉ trong nháy mắt, hoàn toàn không có cơ hội chống lại!

Mà người hộ vệ Phi Thiên của Đạo Minh bị đại chùy tập kích, vì việc xảy ra ở khoảng cách gần, hơn nữa tụ lực không đủ, hai tay đỡ đại chùy đều nát bấy, cánh tay cũng bị cắt thành mấy đoạn, trong miệng chợt phun ra một ngụm máu đỏ sẫm.

Nhưng vẫn hét lớn một tiếng: “Giữ lại!”

Chỉ cần giữ chặt hai cây đại chuỳ, sức chiến đấu của Tả Tiểu Đa sẽ không còn mạnh như vậy nữa!

Trong quá trình giao đấu trước đó, bọn họ nắm rõ nguồn gốc sức mạnh của Tả Tiểu Đa, hắn có thể lấy yếu thắng mạnh, hơn phân nửa là nhờ vào sức nặng khổng lồ của đại chùy!

Có thể nói, Tả Tiểu Đa mất đi song chùy, sức chiến đấu của hắn ít nhất giảm đi một nửa, thậm chí còn nhiều hơn nữa!

Mấy người bên cạnh đồng thời bay lên.

Mà ngay một khắc này, hơi thở đen trắng đột nhiên dao động, hai thành đại chùy bay vụt về phía Tả Tiểu Đa.

“Đệch!”

Một cao thủ Phi Thiên của Đạo Minh không nhịn được chửi ầm lên: “Đáng ghét! Thanh chùy lớn như vậy mà vẫn có thể làm thành lưu tinh chùy!”

Tuy nhiên trong khoảnh khắc đại chùy vụt qua, mọi người đều thấy rõ mặt sau của hai chiếc chùy thực ra được nối lại bằng một sợi dây mảnh mờ ảo!!

Mà trên đời này, cũng chỉ có gân của một loài sinh vật có thể đạt tới trình độ cứng cáp chịu được sức nặng khổng lồ của một cây đại chùy.

Mấy cao thủ Phi Thiên chỉ cảm thấy đau ở trong lòng.

“Sao có thể làm dây thừng bằng gân Giao Long chứ? Quá xa xỉ!”

Mấy người họ không hẹn mà cùng phá vỡ nóc đại điện bay lên, ôm một tia hi vọng nhỏ nhoi, có thể ngăn chặn hai thanh đại chùy quay lại tay của Tả Tiểu Đa, không như mong muốn, chỉ thấy phía đối diện mấy chục mét Tả Tiểu Đa đã giơ tay đón được hai thanh đại chùy.

Trong miệng cười ha ha: “Không biết lúc nãy đập chết mấy người, không biết ai xui xẻo như vậy!?”

Trong mắt Quan Sơn Hà và Bồ Quan Sơn đều hiện lên vẻ cực kỳ tức giận.

Lúc nguy hiểm tánh mạng, cao thủ thành Bạch Sơn lâm vào tình cảnh bị đối thủ trực tiếp tóm lấy, dùng làm lá chắn.

Trong số đó còn có em vợ của Quan Sơn Hà!

Phi Thiên của Đạo Minh căn bản không cần hi sinh mạng sống của hai người họ làm vật chắn giảm lực tấn công của chùy, suy cho cùng hai người bọn họ cũng chỉ mới tu vi Ngự Thần, không giảm được bao nhiêu lực, nếu như Phi Thiên của Đạo Minh trực tiếp chặn lại, cùng lắm vết thương của hắn chỉ nặng thêm một chút. Nhưng dựa vào năng lực hồi phục của tu giả Phi Thiên cảnh, nhiều thêm một vết thương như vậy cũng không đáng gì.

Nhưng hắn chỉ vì giảm chút thương tích cho bản thân mà chọn cách lấy người khác ra làm lá chắn.

Một khắc kia, Quan Sơn Hà suýt nữa phát ngốc.

Cùng lúc đó, Quan Sơn Hà truyền âm cho Bồ Quan Sơn một câu.

“Lão đại, nếu lúc sống chết cận kề, những người này sẽ che chở cho chúng ta thật sao?”

Bồ Quan Sơn lúc ấy cũng không trả lời, bởi vì trong lòng hắn đã có đáp án, hắn thật sự không muốn đối mặt, nói chính xác là không dám đối mặt.

Trên không trung, kịch chiến đã bắt đầu.

Tả Tiểu Đa luân phiên sử dụng Nhật Nguyệt m Dương Chùy và Thiên Hồn Mộng Yểm Chùy, uy lực mạnh hơn trước, nhưng mới giao chiến được một tí, đột nhiên hai thanh chùy đập vào nhau, va chạm mạnh mẽ.

Quát lênL “Hôm nay, ta muốn cùng các ngươi quyết một tử sinh tử, không chết không thôi!”

Phù phù phù...

Ba miếng châm chùy âm thầm bay ra.

Sau đó, ba cao thủ Ngự Thần của thành Bạch Sơn đứng xa xa quan sát trận chiến cùng lúc ngã gục xuống.

Mấy cao thủ Phi Thiên nhịn không được hơi dừng lại, đổi sang vị trí bao vây quen thuộc; một lúc sau, Tả Tiểu Đa lại tung mình, đánh mười mấy chùy liên tiếp về phía Quan Sơn Hà.

Quan Sơn Hà hét lớn một tiếng, nhưng là chỉ nhận một chùy, vẻ mặt liền tái nhợt nhanh chóng lui về phía sau, sau đó Tả Tiểu Đa tiếp tục dùng Thiên Nguyên độn pháp, nhanh chóng biến thành một sợi dây trắng sau đó bứt ra rồi biến mất!

“Đuổi theo!”

Vân Phiêu Lưu quát to một tiếng.

Bên kia, Quan Sơn Hà ngửa mặt lên trời phun ra một ngụm máu tươi, thở mệt mỏi một lúc.

Cơn lốc Tả Tiểu Đa nhanh như tia chớp lao khỏi thành Bạch Sơn, phía sau mang theo một đội quân dài đang đuổi theo.

Trong lòng đập loạn thình thịch!

Lão tử suýt chơi lố rồi.

Hắn và Lý Thành Long suy đoán một phen, cũng đã cố gắng đánh giá cao sức chiến đấu của thành Bạch Sơn, nhưng nào ngờ có tới mười cao thủ Phi Thiên

Mẹ nó....

Bình Luận (0)
Comment