Hai người Tả Tiểu Đa và Tả Tiểu Niệm đều không thèm để ý, nhưng không có nghĩa là đám người Lý Thành Long cũng không thèm để ý.
Lão đại và chị dâu của bọn ta không thèm để ý, đó là vì hai người bọn họ tin tưởng nhau, và đều không để thứ như ngươi ở trong tâm trí...
Nhưng ngươi làm trò trước mắt bọn ta, ngươi nói xem ngươi ghen rồi bày ra vẻ mặt cao ngạo là muốn làm gì?
Trẻ ranh như ngươi muốn làm gì có ai mà không nhìn ra chứ?
Còn tự cho rằng tâm cơ của mình thật kín đáo.
Làm trò trước mặt bọn ta, là muốn theo đuổi chị dâu của bọn ta... Tên nhóc nhà ngươi coi mấy ‘đại ca’ như bọn ta chết hết rồi à?
Sách lược ban đầu của Lý Thành Long chính là: “Liên tục chọc tức hắn, khiến hắn tức chết! Trêu cho hắn tức chết!”
Nhưng đến tột cùng phải xử lý người này như thế nào, thì vẫn phải do Tả Tiểu Đa và Tả Tiểu Niệm ra quyết định, hơn nữa, bản thân Quân Trường Không lại xuất thân từ hoàng gia; Tả Tiểu Niệm cũng đã nói, đây là Tam hoàng tử của Hoàng Đế bệ hạ, chắc chắn không thể giết chết một cách trực tiếp.
Nhưng việc tên nhóc này bị mọi người chơi xỏ ở đây, luôn là điều không thể tránh khỏi.
Vì vậy mới nói, quả thật là có nhằm vào hắn, nhưng nói tới việc rắp tâm bày mưu hãm hại gì gì đó, lại là do Quân Trường Không quá đề cao bản thân mình!
Về phần quay video lần này của Bì Nhất Bảo, lại càng không phải là việc đã được lên kế hoạch từ trước.
Mà đơn giản đó chỉ là một sự ‘tình cờ’.
Ngày thường Bì Nhất Bảo luôn rất vô hình, nhưng sự lầy lội vẫn thật sự đã ngấm vào trong xương tủy.
Ngoài việc tu hành võ đạo ra, thì việc mà hắn giỏi nhất chính là biên tập video, từ một thứ hết sức bình thường, nhưng qua sự quay chụp và cắt ghép của hắn, dù là biểu cảm thoáng qua cũng đều được hắn phóng đại, khiến mọi người ôm bụng cười cả buổi cũng là chuyện bình thường.
Mà hôm nay, ngay khi hắn đang tìm ‘tư liệu sống’, để lưu lại dùng cho sau này, lại vô tình quay trúng Quân Trường Không.
Và bằng chứng mà hắn có được lại rất ‘hay ho’.
Mặt Quân Trường Không méo mó, lộ ra vẻ dữ tợn, gần như lộ ra ánh mắt tàn bạo độc ác, đang nói một câu thế này: “Tả Tiểu Đa, Lý Thành Long... Đám người các ngươi, ta chắc chắn sẽ khiến từng người trong số các ngươi chết không có chỗ chôn, thảm không nói nổi!”
Trong nháy mắt này, Bì Nhất Bảo chỉ cảm thấy bản thân đã phát hiện ra ‘đại lục mới’.
Sau khi Quân Trường Không rời đi, hắn đã chỉnh sửa video một cách cẩn thận, xóa hết những câu nói ‘chọc tức’ Quân Trường Không đi, chỉ để lại những đoạn sau.
Sau đó, toàn bộ video đã được hoàn thành.
Ngay từ đầu, Quân Trường Không đang lẩm bẩm một mình: “Tả Tiểu Đa, Lý Thành Long... Đám người các ngươi, ta chắc chắn sẽ khiến từng người trong số các ngươi chết không có chỗ chôn, thảm không nói nổi!”
Sau đó là giọng của Bì Nhất Bảo: “Ta... Ta không cố ý quay đâu...”
Sau đó là tiếng hét lớn của Quân Trường Không: “Đưa cho ta!”
Rõ ràng có thể nhận thấy rõ cảm giác vội vàng, như thể tự mình trải nghiệm.
Bì Nhất Bảo: “Tuần Tra Quân, muốn cướp điện thoại sao?”
Sau đó là âm thanh của việc ‘bắt đầu hành động’, Quân Trường Không bay đến: “Đưa đây!”
Sau đó chính là tiếng cầu cứu của Bì Nhất Bảo: “Mọi người nhanh tới đây... Tuần Tra Quân muốn giết ta... Hắn muốn giết người diệt khẩu!”
Bì Nhất Bảo đã tự mình xem lại một lần.
Đặc biệt là sau khi đã phóng đại một vài ‘biểu cảm’, lại xử lý một lần nữa.
Cuối cùng lẩm bẩm nói: “Hoàn hảo!”
Sau một tiếng ‘ting’, video đã được gửi vào trong nhóm.
Sau đó, Bì Nhất Bảo khôi phục lại trạng thái ‘vô hình’, dựa vào một thân cây và bắt đầu ngủ gật.
Xong chuyện phủi áo đi, ẩn giấu tiếng tăm tên tuổi.
Lặn không sủi tăm.
Nhưng từ bốn phương tám hướng, lại lần lượt truyền tới tiếng nghiến răng nghiến lợi của các huynh đệ.
Có vài người đã chạy đi tìm Lý Thành Long.
“Đã xem chưa?”
“Sao thế?”
“Không thể để tên này quay về Thượng Kinh.”
“... Khụ khụ, bình tĩnh chớ nóng.”
“Phải giết chết hắn ở chỗ này, tránh để lại hậu họa, mệt người mệt mình.”
“Haiz, người trẻ tuổi phải có tính kiên nhẫn... Cứ chờ tiếp đi và ‘chọc’ hắn nhiều vào... Để xem Tả lão đại nói thế nào đã.”
“Ngươi cứ quyết định trước đi.”
“Việc này vẫn phải nghe lão đại.”
Lý Thành Long cũng không dám quyết định một cách tùy tiện đối với những chuyện như này, tất nhiên không khó để giết một kẻ như Quân Trường Không, nhưng Tả Tiểu Đa vẫn chưa nói gì về chuyện này, do đó hắn không thể đưa ra quyết định một cách ‘thiếu suy nghĩ’ được, dù sao Quân Trường Không vẫn có xuất thân là người trong hoàng thất.
Một khi liên quan tới Hoàng tộc, tất nhiên sẽ liên quan đến vấn đề về hướng đi trong tương lai của đội ngũ.
Mà bản thân Lý Thành Long lại giữ vị trí quân sư, sao hắn có thể tự tiện làm chủ, vượt quá chức phận.
Tả Tiểu Đa đang tu luyện trong Diệt Không tháp.
Lần này là lần tu luyện khắc khổ thật sự, không suy nghĩ gì cả, chỉ tập trung tinh thần để tinh tiến trong tu hành, bản thân hắn biết, lần này đi vào để cứu Cô Độc Nhạn Nhi ra, có lẽ sẽ là một trận chiến cam go chưa từng có.
Bởi vì trước đây, khi mình vừa mới đi vào, nếu mình không đánh một cách bất ngờ, mà chỉ theo dõi mấy tên Phi Thiên nhà người ta, thì đã không có chuyện gì rồi, ít nhất cũng có thể khiến cho lần này thuận lợi hơn một chút!
Nhưng mình đã tạo ra động tĩnh lớn như vậy, đương nhiên đối phương sẽ có sự phòng bị tương đương, đây là quan hệ nhân quả tất yếu.
Thậm chí là có thể thiết lập cạm bẫy đối với Cô Độc Nhạn Nhi bên kia, cũng chưa biết chừng.
Với tu vi hiện tại của mình, dù không nói là lành ít dữ nhiều, nhưng cũng gần như thế, và cách giải quyết tốt nhất chính là tu luyện cho tốt; hơn nữa hắn cũng phải bàn bạc với Tiểu Tiểu, vào thời khắc quan trọng, Tam Túc Kim Ô nhà ngươi phải đi ra hỗ trợ; dù sao tên nhóc này cũng là con át chủ bài mạnh nhất ở hiện tại của Tả Tiểu Đa!
Tiểu Tiểu tỏ ra rất vui mừng và rất mong chờ điều này.
Cuối cùng mẹ cũng thấy được sự tồn tại của ta, bắt đầu coi trọng sự tồn tại của ta!
Ta rất phấn khích, rất vui mừng, rất mong chờ, mong chờ tới lúc được ta ra tay giúp đỡ...