Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 1648 - Chương 1647: Xu Thế Phi Thiên

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 1647: Xu thế Phi Thiên

Ta chắc chắn sẽ thể hiện thật tốt, để sau này được mẹ mang ta ra ngoài chơi nhiều hơn...

Hiện tại Tiểu Bạch A và Tiểu Tửu đã càng ngày càng thích ứng với chiến đấu, không cần phải dặn dò nữa, chỉ cần vào trận chiến, là bọn chúng sẽ tự động tự giác vào vị trí; tích cực không tả được, đương nhiên cũng là không có lợi ích không dậy sớm... Chỉ cần chiến đầu là có hồn phách ăn!

Tiểu Bạch A ăn ba hồn, Tiểu Tửu ăn bảy phách; hai chị em phối hợp rất ăn ý, mỗi người đều có lợi ích riêng, đều bổ sung cho nhau!

Thậm chí hai hồ lô nhỏ này còn thường xuyên kêu gào yêu cầu xuất chiến...

Mẹ, nhanh đi giết người đi, chúng ta đói...

Cuối cùng chỉ còn lại Tiểu Long, trong khoảng thời gian này Tiểu Long tập trung tinh thần làm một chuyện, muốn tạo ra dãy núi đa dạng đủ kiểu, khi dãy núi trong Diệt Không tháp chưa thành hình, hắn sẽ không ngừng áp chế, chiếm lĩnh toàn bộ, đập nát, chỉnh sửa... Với rất nhiều tư thế, đa dạng đủ kiểu!

Dẫu ngày nào cũng vô cùng bận rộn, nhưng đều làm mà không biết mệt.

Nhưng hiện tại lại nhìn thấy Tả Tiểu Đa tìm Tiểu Tiểu khi có chuyện, Tiểu Long tỏ ra rất ghen tị.

“Lão đại... Ta cũng muốn giúp ngươi...”

Tiểu Long tủi thân, vì cảm giác mình đã bị coi thường.

“Được rồi...” Tả Tiểu Đa không còn cách nào khác đành phải đồng ý, nói: “Vậy cũng để cho ngươi đi ra ngoài nhìn xem, nhìn xem có thứ gì tốt trong Bạch Đầu Sơn này, khu vực trời băng đất tuyết quanh năm này, có lẽ có thiên tài địa bảo thuộc tính băng gì đó, lấy về cho chị Tiểu Niệm của ngươi dùng...”

Tiểu Long vô cùng vui mừng, nhẹ nhàng đi ra tìm kiếm.

Cuối cùng Lão đại cũng nghĩ đến ta, dùng đến ta rồi, ta phải đi tìm thêm những thứ tốt, bởi vì hiện tại, vị trí ‘Kim Bài Mã Tử’ – thuộc hạ số một của Lão đại ta đã bị ảnh hưởng vô cùng nghiêm trọng! Nếu không...

Bây giờ mới có mấy ngày, đầu tiên là có thêm một Tiểu Tiểu, cứ mở miệng ra là gọi lão đại là mẹ!

Sau đó lại có thêm Tiểu Bạch A, Tiểu Tửu, cũng cứ mở miệng ra là gọi lão đại là mẹ!

Đây đều là những thứ gì thế này!

Tất cả lại đều nhanh chóng trở thành ‘con’?!

Sau đó từng đứa một đều yên tâm thoải mái vào ở trong không gian của Diệt Không tháp – nơi ta tạo ra, đã không biết cảm ơn lại còn lợi dụng lúc ta đang vất vả tạo ra và phát triển những hiệu quả đặc biệt rồi muốn tranh giành tình cảm với ta!

Như vậy mà còn nhịn được thì còn có gì không nhịn được!

Nhưng phải nói rằng, thủ đoạn vừa tới đã tự nhận làm con, thật sự rất cao minh, tại sao khi trước ta lại không nghĩ tới thủ đoạn này nhỉ?

Thủ đoạn cậy nhỏ mà làm nũng này, thật sắc bén!

Nếu lần này ta không lập được chút thành tích, thì ta đâu còn chỗ đứng trong lòng của Tả lão đại?!

Tả Tiểu Đa cũng chỉ nói vậy thôi, hắn hoàn toàn không muốn vơ vét gì cả, cũng xem nhẹ năng lực ‘vơ vét’ của Tiểu Long.

Hắn hoàn toàn không ngờ rằng, Tiểu Long đi ra lần này, vậy mà sẽ mang tới cho bản thân hắn một niềm vui bất ngờ trước nay chưa từng có!

Tiểu Long bắt đầu trở nên hung hăng!

Cho dù là có lật tung cả Bạch Đầu Sơn này lên thì ta cũng nhất định phải tìm thấy một chút đồ tốt gì đó.

Tốt nhất là tìm thêm vài thiên tài địa bảo mang thuộc tính Băng, bây giờ trực tiếp nịnh nọt lão đại thì khó mà thu được hiệu quả nhanh chóng, vẫn nên đi tuyến đường quanh co, nịnh nọt chị dâu Tiểu Niệm, đương nhiên cũng có thể khiến lão đại vui lòng hơn...

Tiểu Long vèo một cái lập tức bay ra ngoài, dáng vẻ ân cần vô cùng lo lắng kia khiến Tả Tiểu Đa ngạc nhiên không thôi, tên nhóc con này... Nhận được kích thích gì nữa rồi?

Sao lại gấp gáp như vậy?

Bên trong Diệt Không Tháp, Tả Tiểu Đa và Tả Tiểu Niệm ngọt ngào thân mật tu luyện một tháng.

Tả Tiểu Đa chỉ hôn vài chục lần ôm bảy tám cái, những chuyện khác thật sự là không có làm gì cả.

Ngay cả nhảy múa cũng không xem.

Mặc dù tu vi có tiến triển vô cùng nhanh chóng nhưng vẫn kêu la là lỗ rồi.

Trong vòng một tháng này, tu vi của Tả Tiểu Đa trực tiếp tăng đến Hóa Vân hai mươi sáu lần áp súc chân nguyên; Tu vi của Tả Tiểu Niệm là Ngự Thần hai mươi hai lần áp súc.

Lúc hai người đấu luyện với nhau, đều có mấy phần buồn rầu.

“Khi ta đối chiến với Phi Thiên, cảm giác gông cùm xiềng xích lớn nhất chính là đại cảnh giới áp chế của đối phương.”

Tả Tiểu Đa nói: “Lúc đầu khi đối chiến với Bồ Quan Sơn thì loại cảm giác này đã không còn bao nhiêu nữa rồi, nhưng mấy người Đạo Minh kia lại có cảm giác hết sức rõ ràng, đều có cảm giác bó tay bó chân, rõ ràng là thực lực của bọn hắn hay thậm chí là cảm ngộ với đại cảnh giới Phi Thiên cảnh đều cách xa không thể so sánh với Bồ Quan Sơn, mà phần chênh lệch này chỉ sợ không phải cảnh giới chiến lực bây giờ tăng lên là có thể lập tức giải quyết được.”

“Nhìn bên ngoài thì bọn hắn sẽ không thể đuổi kịp thân pháp của chúng ta, nhưng dù sao thì thân pháp cũng chỉ là kỹ thuật bỏ chạy...”

“Bây giờ bế quan tu luyện thì chúng ta chỉ có thể tăng chiến lực chứ không thể tăng cảnh giới. Loại áp chế của cảnh giới này vẫn luôn là lực nén thần hồn, không có cách nào giải quyết.”

Tả Tiểu Niệm cũng nhíu đôi mi thanh tú lại: “Ta cũng có cảm nhận tương đối.”

“Chiến lực tuyệt đối của ta lúc này chắc chắn đã vượt lên trên Phi Thiên thông thường.”

Tả Tiểu Niệm nói: “Nhưng khi ta đánh nhau với Phi Thiên thì vẫn luôn có thể cảm nhận được áp chế của đại cảnh giới, nhất là áp chế phương diện thần hồn.”

“Đúng, đúng!” Tả Tiểu Đa nói: “Chính là cảm giác đấy.”

“Cho dù tu vi của chúng ta lúc này có tăng lên một cách mạnh mẽ hơn nữa, có thể đối kháng lâu hơn nữa, nhưng nếu như muốn nói đến chiến thắng thì vẫn cảm thấy chưa chắc chắn được gì, thậm chí còn khá rụt rè.”

Tả Tiểu Đa nói: “Loại cảm giác không nắm chắc, không do bản thân nắm vững này là thứ ta ghét nhất trên đời, nhưng khi đối mặt với Phi Thiên thì vẫn luôn có loại cảm giác này, mãi cũng không gạt đi được, là sự tồn tại chân thực.”

Tả Tiểu Niệm nói: “Ta nhớ khi ở Cửu Trùng Thiên Các đã có người từng nói qua; Cảnh giới Phi Thiên, đã có thể tiếp xúc đến xu thế; Mà xu thế chân chính cũng giới hạn tại các loại khí thế uy thế thanh thế.”

Bình Luận (0)
Comment