Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 1667 - Chương 1666: Ta Nói Là Quyết (2)

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 1666: Ta nói là quyết (2)

Ánh mắt như rắn độc của Bồ Quan Sơn tràn đầy hận thù, quét một vòng tất cả: “Tả Tiểu Đa đâu?”

Lý Thành Long cười nhạt: “Chi bằng chúng ta trao đổi một vấn đề thế này đi, ngươi cho ta biết các ngươi làm thế nào tìm được nơi này, rồi ta sẽ nói cho ngươi biết Tả lão đại của tụi ta đang ở đâu.”

Lý Thành Long đã nghiên cứu kĩ địa hình, thế núi và cả linh khí không gian của nơi này, sau khi cân nhắc cẩn thận các vấn đề mới dựa theo điều kiện địa hình để dàn trận pháp ẩn giấu, triển khai bao phủ toàn bộ doanh trại!

Có thể nói, nếu không biết sự tồn tại của tế mục trận pháp, dù có đi thẳng qua khu doanh trại này cũng sẽ không phát hiện ra điều gì khác thường.

Đây cũng là lí do chủ yếu vì sao trong rất nhiều trận chiến trước đây, phía thành Bạch Sơn chưa bao giờ phát hiện ra sự tồn tại của nơi này.

Lão hiệu trưởng Hàn Vạn Khuê của Cao Võ Ngọc Dương một đời tinh thông việc nghiên cứu các trận đạo, cũng vô cùng tán thưởng và ngạc nhiên trước trận pháp mà Lý Thành Long đã bố trí. Ngay cả với kiến thức trình độ của hắn về các trận đạo, lại biết về tiền đề tồn tại các trận pháp mới có thể tìm thấy vài sơ hở nhỏ nhoi. Sau khi khắc phục những lỗ hỏng nhỏ này, lão hiệu trưởng khen ngợi trận pháp này vô cùng hoàn hảo, không chút khuyết điểm.

Nhưng lúc này đây, Bồ Quan Sơn và nhóm của hắn lại đi thẳng đến nơi này, ngay khi vừa tiến lên, bốn người Phi Thiên đã hợp sức khóa chặt không gian, sau đó họ mạnh mẽ phá vỡ lá chắn của trận pháp, khiến mọi thứ bên phía họ trở nên rõ ràng ngay trước mắt!

Đây là chuyện hoàn toàn không thể.

Lời giải thích duy nhất chỉ có... có nội gián đã tiết lộ vị trí của mọi người cho bên thành Bạch Sơn, để bên kia dựa theo bản đồ mà tìm kiếm, chỉ điểm trực tiếp mục tiêu!

Ngoài điều này ra, hoàn toàn không có cách giải thích nào khác!

Bồ Quan Sơn lạnh lùng nói: “Sắp chết tới nơi rồi, dù ngươi có biết câu trả lời cho vấn đề này cũng chả làm gì được đâu, vô ích.”

Sau đó đối mặt với Đoạt Linh kiếm của Tả Tiểu Niệm, cảm nhận được một luồng sát khí lạnh lẽo âm trầm đang ập đến, trong lòng dâng lên cảm giác chột dạ không rõ.

Tối hôm qua, cũng ngay dưới thanh kiếm này, Bồ Quan Sơn chỉ thiếu chút nữa là mất mạng chẳng có hồn mà về!

Hắn hiểu rõ hơn ai hết, thanh bảo kiếm trông có vẻ mảnh mai tráng lệ này trong tay Tả Tiểu Niệm, uy lực thực sự của nó phải nói là kinh thiên động địa!

Giết người đoạt mạng, thậm chí còn không cần kề đao trên thân, chỉ riêng hào quang kiếm khí cũng đủ để đóng băng Ngự Thần, hóa thành Hóa Vân!

Đả thương Phi Thiên!

Lý Thành Long lãnh đạm nói: “Ngươi không cần nói ta cũng tự biết đáp án, chẳng phải là có người thông báo cho ngươi sao! Cái mà ta quan tâm muốn biết chính là, người đó bây giờ ở đâu?!”

Lúc này, trong ánh mắt của Lý Thành Long là những tia sát ý đằng đằng, toàn thân lạnh toát.

Với sự khôn ngoan của hắn, cần gì tới câu trả lời của Bồ Quan Sơn, tự bản thân hắn đã có cái nhìn rõ ràng về những điểm mấu chốt và càng chắc chắn vấn đề nằm ở ai.

Quân Trường Không!

Có thể làm được thế này trừ Quân Trường Không ra đảm bảo không có người nào thích hợp.

Tả Tiểu Niệm nhíu nhíu đôi mày thanh tú: “Hai bên lập trường khác hẳn nhau, các ngươi cùng đến chẳng phải muốn cá chết lưới rách sao! Còn chờ gì nữa? Lên đi!”

Đột nhiên bạch y tung bay, hướng thẳng lên trời, ánh kiếm lóe lên, kiếm khí đột nhiên xé rách hư không, một người một kiếm, sáng ngời trên không trung!

Nha đầu này rõ ràng đã bị kích thích bởi tư thế giả vờ ngẩng cao đầu của người bên kia.

Các ngươi ai nấy từ trên cao nhìn xuống, kiêu ngạo quan sát, cho rằng bản thân ghê gớm lắm nhỉ? Cho rằng các ngươi đã kiểm soát được cục diện sao?

Uy hiếp? Ta không chấp nhận!

Cứ chiến trước đi rồi hẵng đưa ra định luận.

Xem các ngươi có thể giết chúng ta máu chảy thành sông hay ta giết sạch các ngươi không tha tên nào trước!

Đây chính là tính cách đặc biệt của Tả Tiểu Niệm.

Không bao giờ chấp nhận những lời đe dọa!

Một người bình thường lạnh lùng không tim không phổi, như sắp đóng băng cả đất trời, ở nơi độ cao cao cũng không bì nổi độ lạnh, mọi người chẳng ai nhận ra, nhưng khi gặp chuyện, tính cách thẳng thắn mạnh mẽ này trong lúc vô tình sẽ được thể hiện ra hết thảy.

Mục đích chính của đợt hành động này của bọn Bồ Quan Sơn là đến để lại chiến thư, nhưng bọn họ trước đó bị tính kế đến thảm hại, hiếm khi có thể đảo ngược tình thế, trước khi để lại chiến thư bọn chúng đương nhiên muốn uy hiếp một trận, muốn thể hiện ra rằng: “Chúng tao đã nắm được điểm yếu của các ngươi!”

Đồng thời, nếu các ngươi dám không làm theo những gì tụi tao đã nói, vậy thì tụi tao sẽ ra tay nhắm vào trạng thái những người bên cạnh các ngươi, biểu hiện ra, coi như là uy hiếp thêm một bước.

Nhưng Bồ Quan Sơn không ngờ được rằng cô gái xinh đẹp tuyệt trần khiến người ta mê mẩn này rõ ràng phải là kiểu thông minh nhanh trí, thức thời, không ngờ lại kiên cường khí khái tới nhường này.

Còn chưa kịp uy hiếp, một lời không hợp không nói hai lời, trực tiếp xông lên.

Con mẹ nó đánh nhau một trận ở đây còn ra thể thống gì?!

Ngay cả khi chúng tao giành chiến thắng cũng không phù hợp với lợi ích dự định của tụi tao!

Thấy tình hình thay đổi quá lớn, hai tên Phi Thiên của Đạo Minh cũng liên tục cau mày.

Tụi ta chỉ đến để lộ mặt, không hề nói sẽ đánh nhau phải không?

Nhóc này sao có thể không sợ trời không sợ đất bất chấp tất cả vậy chứ...

Bọn họ hoàn toàn không hề biết rằng Tả Tiểu Niệm ban nãy vừa được dạy dỗ rằng: Chỉ cần không có cảm giác bị siết chặt từ mọi phía, cứ liều lĩnh mà xông lên!

Cũng chính vì vậy mà Tả Tiểu Niệm tự tin chưa từng có vào sức chiến đấu của mình!

Trước mắt không hề cảm thấy có khí thế nào khiến bản thân không phản kháng nổi, đương nhiên muốn xông lên rồi!

“Chờ đã!” Bồ Quan Sơn gầm lên.

Sau đó lại truy hỏi: “Tả Tiểu Đa đâu? Tả Tiểu Đa đang ở đâu hả?!”

Tả Tiểu Niệm đã trực tiếp lao về phía hắn ta: “Đừng hét nữa, không cần phải gọi Tả Tiểu Đa, bất cứ việc gì của hắn, ta cũng có thể làm chủ! Ngươi tìm hắn cũng vô ích, những gì hắn nói không tính!”

Ở bên dưới, nhóm người Lý Thành Long suýt nữa phun ra ngoài.

Bình Luận (0)
Comment