Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 1669 - Chương 1668: Cho Dù Có Tội Thì Đã Sao (2)

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 1668: Cho dù có tội thì đã sao (2)

Quan Sơn Hà sắc bén nói: “Bây giờ, Tả Tiểu Đa, ngươi giết hàng vạn sinh mạng trong thành Bạch Sơn ta, giữa chúng ta từ lâu đã có một mối thâm thù đại hải, không chết không thôi! Nhưng nó không liên quan gì đến người dân ở đây, ta không có ý định phạm thêm tội giết người, có điều mọi người ai cũng là người học võ, sao không dứt khoát lên, hãy giải quyết mọi ân oán theo cách của những võ giả!”

Tả Tiểu Đa ngoáy ngoáy lỗ tai, sốt ruột nói: “Sảng khoái đi! Rốt cuộc là muốn làm gì? Nói cả một tràng như vậy ngươi có phiền không! Tưởng ta đây không nghe ra ngươi muốn uy hiếp các ông già của Cao Võ Ngọc Dương sao?”

Quan Sơn Hà khí thế như sơn nói: “Tả Tiểu Đa, có dám đấu một trận không?!”

Tả Tiểu Đa thoải mái dứt khoát: “Ngươi muốn đánh, vậy thì đánh thôi!”

Quan Sơn Hà hét lên: “Vậy được, giờ ngọ ngày mai, hẹn chiến ở Quỷ Khấp Nhai.”

“Chiến thì chiến!” Tả Tiểu Đa dứt khoát.

“Hai bên sẽ ra 10 người, quyết một trận sinh tử!” Quan Sơn Hà chí khí ngút trời: “Một trận, giải quyết mọi ân oán!”

“Không được!” Tả Tiểu Đa lập tức phản đối.

“…?!” Quan Sơn Hà sửng sốt.

Cứ tưởng hắn nghe sai.

Không được?

Ban nãy ngươi dõng dạc muốn đánh muốn giết...

Tả Tiểu Đa nói thẳng: “Mười trận không được!”

“Vậy ngươi nói xem muốn đánh thế nào?” Quan Sơn Hà có chút bối rối.

“Bên chúng tao có bảy trăm người ở đây! Chúng ta đánh ba nghìn năm trăm trận!” Tả Tiểu Đa hét lên: “Ba nghìn năm trăm trận, giải quyết mọi ân oán!”

“Phốc...”

Lý Thành Long và những tên đàn em khác phun ra ngay lập tức.

Những người khác cũng kìm nén một cách khó khăn.

Tả lão đại thật sự là...

Quan Sơn Hà sững sờ ngay tại chỗ, hồi lâu sau mới hồi phục.

Không chỉ có hắn, mà ngay cả Bồ Quan Sơn vừa bay trở lại đang thở hổn hển, và hai tên Phi Thiên của Đạo Minh đều bị chấn động.

Ba nghìn năm trăm trận?

Đây... đây là nói gì vậy?

Shit mày muốn lôi kéo hết tụi ta vào chỗ này, kéo đến thiên hoang địa lão luôn à?

“Ngươi... ý ngươi là gì?” Quan Sơn Hà ngẩn người.

“Các ngươi muốn trút giận, chúng ta cũng muốn trút giận, chúng ta ít người, các ngươi nhiều người, vì vậy chúng ta đành phải cực khổ hơn chút, một đấu năm vậy!”

Tả Tiểu Đa nói: “Hoặc, mười trận như ngươi nói cũng được, sau mười trận, tất cả lập tức xông lên quyết chiến!”

Tả Tiểu Đa vung tay hô to: “Các ngươi có thể làm ra chuyện hèn hạ như vậy lại còn bày ra bộ dáng oan ức như người bị hại, chúng ta càng thêm khó chịu.”

“Vì vậy 10 trận tuyệt đối không được! Các ngươi chỉ muốn đánh mười trận? Những người còn lại cứ vậy mà bình an vô sự? Là coi như xong việc? Không sao cả? Tất cả các ngươi chẳng tên nào ra làm sao nhưng cũng mơ cao mơ đẹp thật!”

“Trên đời này đâu ra chuyện ngon lành như vậy!”

“Nếu các ngươi căm phẫn sục sôi như thế vậy thì cùng quyết chiến một trận đao thật súng thật đi!”

“Sau mười trận quyết chiến một lần, một trận giải quyết mọi ân oán!”

Tả Tiểu Đa lạnh lùng tàn nhẫn nói: “Gọi hết tất cả những người còn động đậy được của các ngươi ra đây! Các ngươi tức giận sao? Tụi ta còn không có chỗ trút giận đây này!”

“Mọi người cùng mượn lần này để phát tiết luôn đi!”

“Đây mới là cách xử lý tốt nhất của dân học võ!”

Quan Sơn Hà không bao giờ nghĩ rằng Tả Tiểu Đa sẽ đề xuất một cách thức quyết chiến như vậy.

Mà dùng cách này để phân định thắng thua phía Tả Tiểu Đa hiển nhiên sẽ thiệt thòi hơn, không, chắc chắn sẽ phải chịu thiệt thòi, chịu thiệt đến tê liệt luôn!

Rất có thể toàn bộ quân sẽ bị xóa sổ sau một cuộc chiến!

Có khi nào tên Tả Tiểu Đa này suy nghĩ sai rồi không? Nói nhầm lời?

Nhìn thấy bên dưới, vẻ mặt của Cao Võ Ngọc Dương và những người khác cũng tràn đầy kinh ngạc, Quan Sơn Hà đột nhiên thấy mình đâm lao phải theo lao rồi.

Vậy ai... ngài rốt cuộc có nói sai không thế?

Thế này thì ta biết đáp trả thế nào?

Ở trên, đám người Vân Phiêu Lưu đang ẩn thân bằng Chiết Phiến gần như nhảy cẫng lên!

Tả Tiểu Đa này mặc dù sức chiến đấu đáng kinh ngạc, nhưng từ trong xương cốt lại là tên mất não!

Xem ra ông trời rất công bằng, ban cho ngươi sức chiến đấu đáng kinh ngạc, nhưng lại không kèm theo một đầu óc tốt!

“Đồng ý với hắn đi! Mau đồng ý với hắn đi!” Vân Phiêu Lưu gần như là không đợi được mà truyện lệnh cho Quan Sơn Hà: “Nhất định phải bắt lấy kế hoạch này!”

Vân Phiêu Lưu đang đang truyền lệnh cho Quan Sơn Hà, Phong Vô Ngân đang nói lại với Bồ Quan Sơn.

Trong lời nói đều là sự thúc giục mong chờ.

Mau đồng ý, mau đồng ý.

Quan Sơn Hà ngập ngừng một lúc, và cuối cùng nói to: “Được! Đây là do ngươi nói đấy! Quyết định vậy đi!”

Đằng kia, Bồ Quan Sơn gần như cùng lúc lên tiếng: “Được, quyết định vậy đi!”

Tả Tiểu Đa haha cười lớn, hung hăng nói: “Bồ Quan Sơn, ngươi tội ác tày trời, nghịch lại thiên lý, ngày quyết đấu sẽ là ngày mà ngươi phải trả giá!”

Đôi mắt Bồ Quan Sơn đỏ ngàu như máu, nhìn chằm chằm vào Tả Tiểu Đa một cách gay gắt, thâm trầm nói: “Tả Tiểu Đa, tên chó vô liêm sỉ nhà ngươi, tên đao phủ nhuốm đầy máu tanh, già cả lớn bé toàn bộ gia đình ta đều là một tay ngươi giết chết! Ngươi lạm sát người vô tội, điên cuồng độc ác, ngươi tưởng mình sẽ có một kết cục tốt đẹp sao!?”

Tả Tiểu Đa mỉm cười, dang tay, bày ra bộ dạng chọc tức người khỏi đền mạng nói: “y da lão Bồ à, ngươi nói như vậy thật coi thường ta quá, đâu chỉ riêng già trẻ lớn bé nhà ngươi là do ta giết, chín phần mười dân tử nạn của thành Bạch Sơn đều là một tay ta giết đấy. Lão Bồ à có khi ngươi còn chưa biết, cảnh tượng cả một thành sụp đổ xuống, phù một tiếng, máu me be bét thật cao là cao, hùng vĩ lắm, câu nói kia nói sao ấy nhỉ.... là một kì quan, đúng, chính là một kì quan, thật đáng tán thưởng!”

Bồ Quan Sơn cả người run lên, con ngươi như muốn nứt ra: “Ngươi!”

Tả Tiểu Đa bật cười: “Nếu phải nói có gì đáng tiếc, thì chính là giữa một bãi máu không biết bãi nào là của người nhà ngươi, nếu không ta nhất định sẽ thu dọn lại giúp ngươi, có sao thì vẫn tốt hơn cùng nhau tan nát đấy!”

Bồ Quan Sơn run rẩy rít lên: “Tả Tiểu Đa, ngươi có còn là con người không?”

Tả Tiểu Đa giễu cợt: “Sao sánh được với lão Bồ ngươi, ngươi hại biết bao nhiêu cặp đôi, những cặp tình lữ bị ngươi hại chết đó, cha mẹ của họ sẽ thế nào? Bây giờ người khác diệt cả nhà ngươi, ngươi đã chịu không nổi rồi sao?”

Bình Luận (0)
Comment