Thành Bạch Sơn bên kia ai nấy đều nhướng mày.
Thiết quyền công tử?
Ngươi móa nó cũng thật là dám nói khoác.
Kể từ khi người đến bổn thành gây rối đến nay, ngươi đã từng động nắm đấm lần nào chưa?
Biệt hiệu của người khác có thể chưa từng gọi sai, nhưng mà biệt hiệu của tên nhãi ngươi tuyệt cmn đối là gọi sai rồi!
“Đương nhiên.” Tả Tiểu Đa thong thả đi lại, nói: “Hôm nay đi đến bước này, ta cũng rất lấy làm tiếc. Dù sao thì cũng là trận chiến sinh tử cuối cùng, nhất định phải có thương vong, thêm nhiều sát nghiệt.”
Tả Tiểu Đa miệng thì nói chân thì không ngừng bước, dáng vẻ nhàn nhã, ung dung phóng khoáng, chắp tay bước đi, một đường thông suốt, chẳng những vượt qua Quan Sơn Hà mà còn từ từ đến gần đám người thành Bạch Sơn.
“Thế nhưng có thể mọi người không biết, ta còn có một thân phận khác.”
Tả Tiểu Đa làm bộ trách trời thương dân nói: “Thật ra ta còn là một thầy tướng số, nghiên cứu sâu tướng mạo của chúng sinh, không dám nói là trách trời thương dân nhưng lòng cũng luôn mang vài phần trắc ẩn. Vừa nãy ta vừa nhìn thoáng qua một chút, kinh ngạc phát hiện ra bên các ngươi sát khí ngút trời, mây đen che đỉnh, quả thực không đành lòng.”
Bồ Quan Sơn lạnh nhạt nói: “Sao nào, chẳng lẽ Tả đại sư ngươi còn muốn xem tướng cho chúng ta, chỉ điểm bến mê để chúng ta thoát khỏi tử kiếp trong cuộc chiến sinh tử trước mắt này sao?
“Ha ha ha ha, đây là cuộc chiến sinh tử, Tả đại sư, ngươi giúp chúng ta thoát khỏi tử kiếp, vậy thì tử kiếp của các ngươi phải đến rồi, nói vậy, chớ trách ta không nói trước.”
Tả Tiểu Đa trong lòng gần như là vỗ tay hoan hô vì mấy lời này của Bồ Quan Sơn, phối hợp rất tốt, rất biết cách thổi phồng.
Không nhìn ra cái tên này còn có tài ăn nói bậc này, bổn công tử rất là thưởng thức.
Vì thế Tả Tiểu Đa vừa nghiêm chỉnh lại dè dặt nói: “Ta thật sự là không đành lòng, muốn nói thêm mấy câu, coi như là làm điều thiện trước trận chiến sinh tử. Gặp mặt là có duyên, không nói mấy câu với các ngươi thì không hợp lý.”
Bồ Quan Sơn tuyệt đối không ngờ tới mình chỉ nói đùa một câu thế mà Tả Tiểu Đa lại bắt lấy cơ hội thuận thế nói theo.
Ta mẹ nó căn bản là không tin ngươi biết xem tướng!
Đến cả mỉa mai cũng không nghe ra à?
Tả Tiểu Đa cười ha ha nói: “Ta đã nói đến nước này rồi, có thể coi là nói cạn nước cạn cái rồi, nói trắng ra thì bất kể là kẻ địch hay bạn bè, nếu hôm nay đã là cuộc chiến sinh tử, vậy thì chi bằng trước khi đấu nhau chúng ta chơi một trò chơi không ảnh hưởng đến toàn cục trước, thế nào?”
Hắn cười ha ha, hỏi: “Quan Sơn Hà, thấy sao? Đề nghị này của ta có thể khiến ngươi chết muộn hơn một chút đấy, ngươi nên cảm tạ ta như thế nào đây?”
Quan Sơn Hà cười ha ha nói: “Ta thấy, là ngươi chết muộn một chút mới đúng.”
Tả Tiểu Đa cười ha hả: “Thắng thua sinh tử đều chưa biết chắc được, trước tiên ta cứ xem tướng cho kẻ địch của ta trước đã.”
Chỉ trong vòng hai ba câu, ngay cả Bồ Quan Sơn cũng bày ra vẻ mặt lơ tơ mơ.
Chuyện này sao lại rẽ sang hướng khác rồi?
Sao lại đột nhiên quyết định xong rồi?
Quyết định?
Sao lại quyết định rồi!
Chuyện này bẻ lái đến mức khiến ta có hơi sốt ruột rồi.
Cái gọi là thần chuyển ngoặt cũng chỉ là nghe nói thôi, nhưng ngày hôm nay cuối cùng cũng được mở mang tầm mắt rồi. Đây tuyệt đối chính là thần chuyển ngoặt.
Bên kia, Vân Phiêu Lưu cũng bắt đầu nổi lên hứng thú.
Hắn bỗng nhiên nhớ tới, trong tài liệu liên quan tới Tả Tiểu Đa quả thực là có ghi chép đến thầy tướng, mà cái nghề thầy tướng này hiện tại trên cả ba đại lục đều cực kì hiếm thấy, căn bản là cũng không có thầy tướng chân chính.
Có cũng chỉ là Vọng Khí sĩ, Vọng Khí sư và thầy phong thủy.
Mà thầy tướng có thể nói là chức danh chỉ tồn tại trong truyền thuyết cổ xưa. Nhưng Tả Tiểu Đa trước mắt này lại chính là một thầy tướng danh chính ngôn thuận, danh tiếng cực tốt, có rất nhiều án kinh điển.
Ừm, liên quan tới tướng thuật thần thông của Tả Tiểu Đa, hơn nữa tướng pháp chuẩn như thần, trong con mắt của lãnh đạo ba đại lục đã sớm không còn là bí mật gì rồi, cũng không phải là thủ đoạn hiếm lạ gì. Giống như Hồng Thủy Đại Vu, Đông Phương đại soái của đại lục Tinh Hồn đều có bản lĩnh tương tự, đấy mới chân chính là vang danh thiên hạ.
Ai ai cũng thích.
Bốn người Vân Phiêu Lưu đã sớm nằm lòng tư liệu của những người trong Nhân Tình lệnh rồi.
Đối với thủ đoạn tay trái này của Tả Tiểu Đa, bọn họ từ lâu đã nghe danh rồi, trong thời khắc liên quan đến sinh tử này ngoài ý muốn tiếp xúc tới, vì vậy không khỏi sinh ra vài phần hứng thú. Vốn đã nắm chắc phần thắng, ngược lại cũng không cần nóng lòng ra tay ngăn cản.
Nói không chừng còn có thể thu hoạch được một số thứ từ trên tay Tả Tiểu Đa.
Vân Phiêu Lưu dẫn đầu mở miệng nói: “Tả huynh, không biết xem tướng mà ngươi nói có ý tứ gì, đến cùng là có thể nhìn ra cái gì? Hơn nữa, nếu để ngươi xem thì một mình ngươi cần xem đến bao giờ mới xong? Hôm nay là ngày mà Tả huynh hẹn quyết chiến, lẽ nào cần phải đổi sang ngày khác sao?”
Tả Tiểu Đa cười ha ha: “Tướng pháp thần thông của ta đã đến cảnh giới đăng phong tạo cực, lô hỏa thuần thanh, tùy tâm sở dục, xuất thần nhập hóa, như có như không, cái gì cũng có thể xem được! Hơn nữa còn không cần tốn quá nhiều thời gian, rất nhanh là có thể xem xong toàn bộ, sẽ không ảnh hưởng đến cuộc chiến sinh tử ngày hôm nay.”
Vân Phiêu Lưu cười ha ha nói: “Nếu vậy thì tốt, chi bằng Tả huynh xem cho ta trước, tướng mạo của ta thế nào? Số phận ra sao?”
Tả Tiểu Đa cười hì hì, nói: “Thuật xem tướng của ta ở trong mắt các vị hơn phân nửa chỉ là một trò chơi, nhưng đối với ta mà nói đây là một việc trang nghiêm, mọi người đều là tu giả có tu vi cao thâm vì vậy nên biết một điều rằng, trong chốn u minh tự có thiên ý tồn tại, trong chốn u minh, thiên đạo vĩnh viễn tồn tại!”
Vân Phiêu Lưu gật đầu, “Có lẽ ngu dân tầm thường không biết trong chốn u minh tự có thiên ý, thuận miệng thề thốt, tùy ý cầu nguyện, thế nhưng tu luyện giả chúng ta sao mà không biết việc này được? Trên thế giới này có rất rất nhiều bí ẩn, có rất rất nhiều chuyện khó bề tưởng tượng, thiên đạo công bằng chưa bao giờ là một câu hư ngôn.”