Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 1677 - Chương 1676: Ngươi Nghĩ Mà Xem, Ngươi Cẩn Thận Suy Nghĩ Mà Xem

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 1676: Ngươi nghĩ mà xem, ngươi cẩn thận suy nghĩ mà xem

Tả Tiểu Đa tán thành nói: “Nếu ngươi có thể hiểu biết như vậy, vậy thì chuyện này dễ làm rồi. Bởi vì xem tướng cũng cần phải hao tổn một vài thứ, nhất là hôm nay còn là sinh tử quyết chiến, sau này ắt phải có thương vong lớn, hoặc là ngươi hoặc là ta đều khó thoát tai ách này, thế cho nên ta mới quyết định xem kiếp trước kiếp này, cát hung họa phúc cho mọi người trước khi quyết chiến. Ngược lại ta cũng hy vọng mọi người có thể đưa ra hồi báo ở một trình độ nhất định, không uổng tâm ý lần này của ta.”

Tả Tiểu Đa ôm quyền, chắp tay thi lễ một vòng, lớn tiếng nói: “Hôm nay, là địch cũng được là bạn cũng tốt, trận chiến sinh tử cuối cùng, ân oán toàn bộ tiêu tan. Nếu ta chết dưới tay các vị cũng không oán không hối, nếu chư vị táng mệnh dưới tay ta thì trên đường Hoàng Tuyền cũng xin thanh thản mà đi.”

“Mệnh người do trời định. Hôm nay trời xanh mượn tay ta ngươi để kết thúc sinh mệnh của nhau, đây cũng coi như là một hồi duyên phận.”

Tả Tiểu Đa cười ha ha, quang minh lỗi lạc bội phần: “Cho nên ta thân là thầy tướng, lấy năng lực câu thông âm dương, tra xét tam sinh tam thế, xem kiếp trước kiếp này cho các vị, ứng với duyên phận trận sinh tử quyết chiến của chúng ta ngày hôm nay.”

Vừa nói xong, không ít người trong thành Bạch Sơn bên kia cũng rơi vào trầm tư.

Có người còn khẽ gật đầu.

Đúng vậy, đến thời khắc sinh tử quyết chiến, đã không cần phải nói tới thù oán gì nữa rồi.

Cũng chỉ còn ngươi chết ta sống, sinh tồn bại vong mà thôi.

Qua hôm nay, ngươi không thấy được ta, ta cũng không còn gặp lại ngươi nữa.

Chỉ như vậy mà thôi.

Tả Tiểu Đa này tuy thủ đoạn ác độc, lòng dạ lạnh như sắt, mang bộ dáng của một tên bám váy không có đầu óc, nhưng trong xương cốt là một người có tấm lòng độ lượng, quả thật là không thể trông mặt mà bắt hình dong.

Đằng sau.

Rất nhiều thầy cô của Cao Võ Ngọc Dương đều ngẩn ra.

Độc Cô Ngọc Thọ cảm thấy mặt mình đang vặn vẹo.

Quay đầu nhìn lão hiệu trưởng, chỉ thấy lão hiệu trưởng giống như trong lòng có điều sáng tỏ, cũng có lẽ là cảm thấy có đạo lý, nhưng càng nhiều vẫn là trạng thái lơ tơ mơ giống bản thân…

“Từ bao giờ mà một hồi sinh tử quyết chiến cũng có thể coi là duyên phận vậy?” Lý Vạn Thắng sờ đầu tự lẩm bẩm nói, cảm thấy trong đầu hỗn loạn y như bã đậu.

Sau ót bị vỗ một cái.

Lão hiệu trưởng mặt mày nghiêm túc: “Thời khắc quyết chiến, ít rỉ tai thì thầm lại, có thể nghiêm túc hơn một chút không? Lấy tính tình này của ngươi còn dám xưng là thầy người khác hay sao?”

Thầy Lý vẻ mặt mờ mịt: Nếu ngươi không nói mấy chữ đằng trước, ta còn nghĩ rằng đây là đang kiểm tra chính trị đấy.

Lý Thành Long ngồi chồm hổm dưới đất vẽ vòng tròn.

Kể từ khi biết Tả Tiểu Đa cho đến bây giờ, Lý Thành Long cho rằng hiểu biết của bản thân đối với Tả lão đại đã sâu đến tận xương tủy.

Thế nhưng duy độc có một điểm là thực sự không tài nào hiểu nổi.

Tại vì sao mà mỗi lần trước cuộc chiến sinh tử người này đều phải tìm đủ mọi cách, nói xoắn cả lưỡi xem tướng cho từng kẻ địch mà hắn phải giết chứ?

Từ trước đến giờ Lý Thành Long vẫn luôn không hiểu rõ chuyện này.

Cái này còn cần xem sao?

Đây là cuộc chiến sinh tử đó!

Ai nấy đều là họa sát thân, là kiếp nạn nhất định phải chết, loại tướng số này đến ta cũng biết xem!

Cái này còn cần ngươi xem?

Thế nhưng Tả Tiểu Đa hết lần này đến lần khác đều làm như vậy, làm không biết mệt mỏi, nhất định phải hoàn thành chuyện này nếu không nhất định không bỏ qua.

Lúc này càng thái quá, dứt khoát giảng giải một phen, loại bỏ lòng nghi ngờ của đối phương trước.

Nhưng nói thế nào đi chăng nữa thì mục đích cuối cùng của ngươi chẳng phải là giết người ta hay sao?

Hắn không biết, hiện tại Tả Tiểu Đa đang vui chết đi được.

Hơn ba nghìn người.

Đang đợi hắn xem tướng, điểm khí vận hôm nay có thể kiếm bộn rồi.

Hơn nữa, kế tiếp Thanh Long ngọc bội gì kia, sau khi tìm được thì dù sao cũng phải dung hợp đúng không? Việc này cũng cần lượng lớn điểm khí vận đó, tại thời điểm quan trọng này, đừng nói đám người phe bên kia phối hợp, cho dù không phối hợp thì hắn cũng cưỡng ép bắt bọn chúng phải xem một lần!

Số tiền ngoài ý muốn này, nếu không kiếm thì quả là không phù hợp với tính cách vĩ đại, quang vinh và đúng đắn của Tả Tiểu Đa hắn.

Không phù hợp với hình tượng cao cấp, thanh lịch và sang trọng của hắn!

Bên kia.

Vân Phiêu Lưu cười ha ha: “Tướng pháp thần thông của Tả đại sư lợi hại, ứng nghiệm như thần, chúng ta quả thật đã sớm nghe qua, thế nhưng thế đạo hiện giờ, chẳng những tai nghe là giả, đến ngay cả mắt thấy cũng chưa chắc là thật. Nếu Tả đại sư chỉ há miệng nói bừa, căn bản là xem không chuẩn thì sao?”

Tả Tiểu Đa: “Nếu như ta phán chuẩn thì tính sao?”

Vân Phiêu Lưu nói: “Nếu Tả đại sư ngài xem chuẩn, chúng ta đương nhiên sẽ trả ngươi tiền quẻ. Dù cho mọi người có chết hết thì tiền quẻ của ngươi cũng sẽ không thiếu đồng nào. Đoạn nhân quả này tuyệt đối sẽ không khất đến đời sau.”

Tả Tiểu Đa cười ha ha: “Nói lời phải giữ lấy lời.”

Vân Phiêu Lưu ngạo nghễ nói: “Đương nhiên.”

“Thế nhưng các ngươi đều chết sạch rồi, ta lấy lại tiền quẻ kiểu gì?” Tả Tiểu Đa cười hì hì.

“Ta tự có biện pháp. Coi như ta chết rồi, chỉ cần ngươi xem chuẩn, nói sao ứng vậy, tiền quẻ của ngươi tuyệt đối sẽ không thiếu một đồng!” Vân Phiêu Lưu thản nhiên nói.

“Nói miệng không có bằng chứng. Một người đã chết thì trả tiền quẻ cho ta kiểu gì? Ta còn chưa có bản lĩnh giao lưu với âm phủ đâu.”

Tả Tiểu Đa cười to: “Ta thích nhất là đọc sách, từng đọc vô cùng nhiều sách, ngươi không lừa nổi ta đâu.”

Vân Phiêu Lưu hừ một tiếng, nói: “Cũng được, hôm nay cho ngươi mở rộng tầm mắt một chút.”

Nói xong lấy ra một bình ngọc từ trong nhẫn không gian.

Thản nhiên nói: “Tả Tiểu Đa, ta từng nghe nói danh xưng Thần Tướng của ngươi, tuyệt đối không phải nói ngoa, cuộc chiến sinh tử hôm nay là duyên phận khó mà có được, nếu ngươi đã lấy tướng pháp làm lời mời, ta và ngươi chi bằng đánh cược lớn một chút.”

“Hửm? Đánh cược thế nào?” Tả Tiểu Đa hỏi.

“Ngươi đã từng nghe qua về Đại Đạo kim đan chưa?” Vân Phiêu Lưu thản nhiên nói: “Ta nghĩ ngươi xuất thân nông cạn, khó mà nghe nói qua bảo vật cấp độ này.”

Bình Luận (0)
Comment