Hắn tung người mà lên, quần trắng áo trắng râu trắng lông mày trắng tóc trắng trong nháy mắt nhập vào trong gió tuyết, thản nhiên ngâm nga, ở trong gió tuyết truyền tới.
“Đời người có ngũ vị, đau tiếc thương hận hối; tóc trắng nhìn về quá khứ, duyên tới không hề gì; khanh đã hóa mây trắng, ta cũng theo nước trôi; thần hỏi tam sinh trước, trong lòng đã mất ai...”
Giọng nói lạnh nhạt, đạm bạc, mờ mịt, dần dần biến mất.
Một đến một đi, trong lòng tất cả mọi người ở đây đều cảm nhận được một cỗ ý nghĩ buồn bã vô hình.
Lúc trước, người áo xanh kia thở dài, khoan thai nói: “Thế hệ của chúng ta năm đó... Đệ nhất thiên tài Đạo Minh đó... Hiện tại biến thành thế này, tất cả đều không quan trọng.”
Đao vệ thản nhiên nói: “Nếu ngươi có trải nghiệm của hắn, ngươi cũng sẽ chẳng quan tâm thế sự như vậy.”
“Ha ha... May mà ta không có, may mắn...” Người áo xanh cười cười.
Một vị Đao vệ khác thở dài, trong lòng có ưu sầu, nói: “Chuyện đó, quả thực là quá thảm.”
Tả Tiểu Đa nghe thấy có bát quái, không nhịn được dựng lỗ tai lên.
Vẻ mặt hắn rất hiếu kỳ, chỉ cần gặp được loại chuyện như thế này, sự tò mò của Tả Tiểu Đa sẽ trở nên cực kỳ lớn, năng lực học tập cũng rất tuyệt vời, khả năng ghi nhớ cũng bùng nổ.
Vị Đao vệ phía trước liếc nhìn hắn một cái, không nhịn được cười nói: “Không phải là chuyện gì tốt đâu, đừng nghe ngóng.”
Người còn lại nói: “Đừng nói nữa đừng nói nữa, rất thê thảm.”
“Được, vậy thì không nói nữa.” Mấy người khác gật đầu.
Bọn họ nói với Tả Tiểu Đa: “Đừng nghe ngóng nữa, lỗ tai dựng lên cao như vậy ta cũng sẽ không nói cho ngươi. Lần sau, để lần sau rồi nói.”
Tả Tiểu Đa u oán nói: “Các ngươi sao lại giống Phong Lăng Thiên Hạ vậy chứ... cứ đều đoạn mấu chốt thì ngắt... Nói tiếp đi xem nào.”
Bốn người mỉm cười.
“Một ngày có đao trong tay, giết hết mấy tên chó ngắt chuyện giữa chừng trong thiên hạ!” Tả Tiểu Đa oán hận nói.
“Ha ha... Được rồi được rồi, nói cho ngươi.” Người áo xanh cười cười.
Nhất thời, hơn hai mươi cái lỗ tai của nhóm người Tả Tiểu Đa trong phút chốc đều dựng thẳng lên giống như chó săn.
Tập trung tinh thần.
Người áo xanh cười cười, nói: “Vân Nhất Trần vốn dĩ dạo chơi trên giang hồ, mai danh ẩn tích, quen một cô gái, yêu đến mức chết đi sống lại, kết quả bởi vì giả nghèo quá thật, khiến cho người ta cảm giác hắn không có tiền đồ... Vì thế cô gái kia đã bỏ đi...”
Người còn lại nói tiếp: “... Sau đó hắn về nhà chuẩn bị kết hôn... đúng vào thời điểm đấy, cô gái đó lại chính là vợ bé mà cha hắn chuẩn bị cưới... Nghe nói trong hôn lễ, Vân Nhất Trần tóc bạc trắng ngay tại chỗ.”
“Sau đó cha hắn cũng cảm thấy mất mặt... biến thành trò cười; cô gái kia bị cha hắn đánh chết ngay tại đó... Mà sau đó, Vân Nhất Trần sụp đổ không gượng dậy nổi... Mãi cho đến hiện tại... cứ như vậy trở thành một câu chuyện cũ cẩu huyết mà bi thảm...”
“Được rồi, thỏa mãn lòng hiếu kỳ chưa?”
Tả Tiểu Đa sờ sờ mũi, trong lòng cảm thấy hơi khó chịu.
Tuy rằng nghe thuật lại cũng biết câu chuyện và kết quả, có chút rung động lòng người, thế nhưng ngươi kể thế này cũng qua loa quá rồi...
Căn bản không có loại cảm giác căng thẳng kích thích khi nghe chuyện xưa gì cả...
“Còn không bằng không nói...” Tả Tiểu Đa oán giận.
Một câu chuyện cũ hay như vậy mà bị ngươi giẫm thành cái gì rồi...
Đao vệ trên mặt có râu lập tức nhìn Tả Tiểu Đa: “Đừng nhắc tới mấy lão già năm xưa nữa, ngược lại là mấy tên nhóc các ngươi, các ngươi có tính toán gì không, lập tức quay về hay thế nào?”
Tả Tiểu Đa kính trọng mà khôn khéo hỏi: “Không biết mấy vị tiền bối là...”
Người áo xanh cười cười, nói: “Hai chúng ta là Hổ, hai người họ là Đao.”
“À à à...”
Tuy trong lòng Tả Tiểu Đa vẫn hoang mang, nhưng miệng hắn lại đầy nhiệt tình niềm nở: “Ngưỡng mộ đại danh đã lâu, như sấm bên tai, như trăng sáng trên cao, hôm nay được gặp mặt các vị tiền bối, đúng là vinh hạnh ba đời... Bốn vị tiền bối, có thể xuống dưới chúng ta tâm sự, đúng lúc nơi này phong cảnh tuyệt đẹp, ta có mang theo rượu ngon, còn có rất nhiều thịt Yêu vương. Mấy thứ nho nhỏ này tuy không vừa mắt mấy vị tiền bối, nhưng cũng là chút tâm ý của vãn bối...”
“Khụ khụ, nhân tiện kể lại chi tiết câu chuyện kia, dù sao thêm chút hoa lá cành vào cũng có thể khiến câu chuyện sinh động hơn một chút mà...”
Bốn người cười khanh khách: “Xem ra các ngươi sẽ không lập tức quay về, vậy thì... chúng ta cứ ở lại đi. Có điều uống rượu thì thôi... Chúng ta chỉ có thể ở trong bóng tối, nếu như chúng ta lộ ra ngoài ánh sáng, ngược lại sẽ bất lợi cho các ngươi.”
“Còn câu chuyện cũ kia...”
Một vị Đao vệ thản nhiên cười cười, vẻ mặt có chút thê lương: “Mấy lão già chúng ta đây... có ai mà không có mấy chuyện cũ chứ... mỗi câu chuyện đều là sinh ly tử biệt, mỗi câu chuyện đều rung động đến tâm can... Nhưng việc này... nói ra cũng chẳng có gì thú vị cả.”
“Các ngươi ấy, vẫn không cần nghe... Thực ra chúng ta lại hy vọng csac ngươi có thể vĩnh viễn giữ được lòng hiếu kỳ, bát quái như vậy... Tuyệt đối đừng có giống như chúng ta, nói ra trải nghiệm đã qua, chuyện xưa bi thảm của người khác mà giống như uống nước, không mùi không vị.”
Sau khi mỉm cười, hắn nhìn Tả Tiểu Đa với ánh mắt pha chút sâu xa, sau đó bốn người cùng nhau nhẹ nhàng lay động, lần nữa ẩn thân ở giữa không trung, biến mất không thấy bóng dáng.
“Đây là bảo vệ chúng ta sao?” Tả Tiểu Đa nhức đầu, có chút vui mừng: “Hiện tại chúng ta có mặt mũi vậy sao?”
“Xì! Coi cái nết kìa!”
Tả Tiểu Niệm lườm một cái nói: “Ngươi có thể đừng ảo tưởng thế được không? Chắc chắn là chuyện bên này đã khiến cấp cao chú ý... nên mới có người tới. Ngươi còn tưởng rằng bất cứ lúc nào ngươi cũng có được bốn vệ sĩ mạnh như vậy sao? Không thấy bốn người đó đều chẳng để ý đến ngươi sao?”
Tả Tiểu Đa lớn tiếng cười ha ha.
Hắn thầm nghĩ, đây gọi là không để ý đến ta sao?
Ta thấy bọn họ đều rất thân thiết với ta đấy...
Đám người Lý Thành Long lập tức cũng thả lỏng. Chuyện bát quái cũng nghe rồi, lòng hiếu kỳ cũng được thỏa mãn rồi, nhất là mấy cô gái, nghe xong mấy câu này, trong lòng đã tưởng tượng ra được một bộ phim cổ trang tình cảm gay cấn thăng trầm có thể quay đến sáu bảy mươi tập rồi.
Tất cả lại cười lên, sau đó lập tức giải tán.