Lý Thành Long cũng nói theo: “Nhất định phải quay rõ đó chú Độc Cô.”
“Ha ha ha… được.”
Sau đó hai vợ chồng biến mất không thấy bóng dáng.
Ở đó chỉ còn lại một nhóm mười ba người do Tả Tiểu Đa dẫn đầu.
Dư Mạc Ngôn và Độc Cô Nhạn Nhi lập tức quay lại: “Tả lão đại, các huynh đệ, hai người chúng ta cũng đi đây.”
Lý Thành Long cười lớn: “Muốn đi thì mau cút đi, lẽ nào còn bắt bọn ta đưa ngươi đi?”
Mọi người cùng cười lớn, đồng thanh đáp: “Cút đi! Bớt ở trước mặt bọn ta show ân ái rắc cẩu lương nữa, phát ngán chết được!”
“Ha ha ha...”
Dư Mặc Ngôn mỉm cười sảng khoái, kéo tay Độc Cô Nhạn Nhi, nói: “Đi đây!”
Hai người bay lên trời, biến mất trong gió tuyết.
Các huynh đệ ở xa xôi vạn dặm, từ những nơi khác nhau, chỉ cần có thể nhìn thấy tin tức, không cần Tả Tiểu Đa hiệu triệu, sẽ tự động bỏ xuống tất cả mà đến đây.
Nhưng từ đầu đến cuối, Dư Mạc Ngôn và Độc Cô Nhạn Nhi không hề nói một lời cảm ơn!
“Tả lão đại, ta cũng muốn đi.” Lý Trường Minh mỉm cười nói.
Tả Tiểu Đa trầm mặc nói: “Ngươi cũng muốn đi? Được thôi, Vũ Yên Nhi cũng cũng phải về, sẵn tiện ngươi đưa Vũ Yên Nhi về luôn đi.”
Vũ Yên Nhi mặt đỏ bừng, giậm chân, khiến tuyết bắn tung tóe khắp nơi, tức giận nói: “Ta tự về được!”
“Không, nàng không tự về được, ta sẽ không an tâm!” Lý Trường Minh nở nụ cười kỳ quái.
Những người khác cũng cất tiếng cười.
Lý Trường Minh cười lớn, cùng Vũ Yên Nhi rời đi.
Tả Tiểu Đa nói vọng lại từ xa: “Trường Minh, theo kế hoạch ban đầu của ngươi, muốn làm gì thì làm nấy đi.”
“Biết rồi.” Giọng nói của Lý Trường Minh vọng lại trong gió tuyết từ xa, tên này, vậy mà có thể đi xa mấy dặm chỉ trong khoảng thời gian ngắn ngủi như thế!
Lập tức, Bì Nhất Bảo nói: “Tả lão đại, ta cũng đi trước đây.”
“Ngươi?” Lý Thành Long kinh ngạc nói: “Ngươi đi đâu?”
Bì Nhất Bảo gãi đầu và nói: “Ta cũng không biết cụ thể phải đi đâu, nhưng trong lòng có một loại cảm giác, chính là muốn đi làm chút chuyện gì đó, nhưng cụ thể là gì, bây giờ còn chưa thể nói được…vốn muốn thương lượng với ngươi, nhưng lại cảm thấy không cần phải thương lượng nữa...”
Tả Tiểu Đa bật cười nói: “Đi đi, cứ đi chỗ ngươi muốn là được, không cần lo cho bọn ta. Nhưng mà, khi gặp phải chuyện do dự không quyết định được không thể lựa chọn, nhất định phải dừng lại suy nghĩ cho kỹ bản thân rốt cuộc muốn cái gì, sau đó mới quyết định.”
Bì Nhất Bảo nói: “Lão đại, sao ta cứ cảm thấy trong lời nói của ngươi có ý gì đó, ngươi nhận ra gì rồi sao?”
“Ừm, có những chuyện, ngươi phải tự hoàn thành một mình.”
Tả Tiểu Đa vỗ vào vai Bì Nhất Bảo, nói: “Ta hiểu cảm giác này của ngươi, giống như một sự dẫn lối trong màn đêm… ngươi chỉ cần đi theo chỉ dẫn là được, đi theo con tim, đường ngay trước mắt.”
“Ừm.” Bì Nhất Bảo gật đầu, cũng không nói mấy lời thừa thải nữa, chào mọi người một tiếng, thân ảnh như không hề có cảm giác tồn tại, lẳng lặng hòa vào gió tuyết.
Một bên, Hạng Xung gãi đầu nói: “Khoảng thời gian này ta cứ cảm giác trong lòng lo sợ là lạ… Tả đại lão, có thể xem giúp ta được không?”
Tả Tiểu Đa thở dài.
Ngươi lo sợ?
Ngươi lo sợ là đúng rồi?
“Lần trước từng nói với ngươi, đừng để cho Chiến Tuyết Quân lên chiến trường, chuyện này… ngươi nói với nàng rồi chứ?”
Tả Tiểu Đa hỏi.
“Nói rồi, ta không chỉ nói với nàng, ta còn nói với cả nhà nàng, nói rất là nghiêm chỉnh.” Hạng Xung nói.
“Ừm...”
Tả Tiểu Đa nhìn Lý Thành Long, cau mày nói: “Phù Phù, ngươi và Tiểu Băng, còn có Hạng Xung… cùng nhau quay về đi. Có chuyện gì, nhớ phối hợp một chút.”
Lý Thành Long hiểu ra: “Nhưng sẽ xảy ra chuyện gì?”
Tả Tiểu Đa nói: “Chờ thời cơ hành động… chưa chắc không có sinh cơ, chính là cần ngươi lên kế hoạch cẩn thận cho Hạng Xung.”
Lý Thành Long cau mày, suy nghĩ một chút rồi nói: “Thế được, bọn ta… lập tức hành động!”
Tả Tiểu Đa bí mật truyền âm: “Nhiệm vụ lớn nhất của ngươi chính là xem chừng Hạng Xung, gặp phải biến cố bất trắc cũng dốc sức chống cự tối đa hết mức, đợi chi viện… nhưng vẫn ưu tiên an toàn tính mạng của bản thân lên hàng đầu, đừng lấy mạng ra cược.”
“Nếu có chuyện gì, ngươi phải nhịn trước... Đợi bên bọn ta làm xong chuyện, sẽ lập tức đến tìm các ngươi.”
Nguy hiểm cứ quanh quẩn bên cạnh Hạng Xung, lẩn quẩn liên miên, nếu nghiên cứu sâu, hệ số nguy hiểm có thể còn hơn cả hai vợ chồng Dư Mặc Ngôn lần trước.
Tả Tiểu Đa ý thức được phải đề phòng, nhưng hắn cũng cảnh báo Lý Thành Long, chuyện không thể làm được, thì đừng miễn cưỡng bản thân.
Hắn suy nghĩ cho anh em là có ý tốt, nhưng nếu vì một người mà kéo người bạn khác vào, không những thiệt hại nặng mà càng thêm tội!
Lời xin lỗi vô nghĩa nhất trên đời là — ta không ngờ được, ta cũng không muốn như thế, ta là vì muốn tốt cho bọn họ…
Lý Thành Long vẫn bình tĩnh, vẫy tay nói: “Vậy bọn ta cũng đi đây.”
Cao Xảo Nhi nói: “Hay là lần này ta đi cùng đám người Phù Phù?”
Tả Tiểu Đa trừng mắt nói: “Ngươi ham vui cái gì? Lần này đã chứng minh, chúng ta chưa đủ căn cơ, phải nhanh chóng nâng cao căn cơ bên trong. Đặc biệt là ngươi, bổ sung căn cơ rất quan trọng. Đợi lát nữa, ngươi đi cùng đám người Long Vũ Sinh đi.”
Cao Xảo Nhi mỉm cười nói: “Không phải ta sợ làm phiền cuộc sống của hai người lão đại, mà là ta không muốn làm bóng đèn!”
Tả Tiểu Đa nhìn Tả Tiểu Niệm đang đỏ bừng mặt, có hơi buồn bực nói: “Bên đó, hai cái bóng đèn siêu cấp Long Vũ Sinh và Vạn Lý Tú đi theo suốt, lấy đâu ra thế giới của hai người chứ...”
Long Vũ Sinh im lặng nói: “Tả lão đại, khi ngươi muốn làm gì đó, chỉ cần ho nhẹ một tiếng… bọn ta tự nhiên sẽ biết ý, lập tức biến mất không nói nhiều.”
Tả Tiểu Đa lập tức thay đổi sắc mặt, tức giận nói: “Hai ngươi ngoại trừ tìm cơ hội sống thế giới của hai người ra, còn có suy nghĩ nào nữa không? Có thể nghĩ đến cảm giác cẩu độc thân một chút không? Cẩu độc thân chỉ cô độc một mình, ngươi nói xem ngươi không áy náy sao? Lương tâm của ngươi là như vậy đó à?”
Bây giờ Cao Xảo Nhi chính thức thăng cấp thành cẩu độc thân cảm thấy bị tổn thương vô cùng thê thảm!
Tính đê tiện của Tả lão đại bây giờ càng lúc càng không kiêng nể, táng tâm điên cuồng rồi!