“E hèm...” Khi Cao Xảo Nhi thấy giọng điệu này của Tả Tiểu Đa, trong tiềm thức nghĩ đến bầu không khí của một hội nghị tiên tiến quy mô đang báo cáo công việc, không khỏi suýt nữa thì mắc nghẹn.
Lợi hại quá, Tả lão đại của ta!
“……Kính thưa Thanh Long Thánh Quân đại nhân tôn kính, nơi đây là phủ đệ của ngài, tiểu bối không nên láo xược, nhưng mà, ngài đã ra đi nhiều năm, mà bọn ta suốt khoảng thời gian liều mạng đến nay, có thể nói là nghèo rớt mồng tơi, nhiều lúc tu luyện, đến viên Tinh Hồn ngọc cũng không nỡ xài…. Mà ngài, lại có thể dùng nguyên liệu tu luyện quý giá để xây nhà…. Làm ghế ngồi.”
Tả Tiểu Đa nuốt nước bọt.
Bởi vì hắn bỗng nhiên phát hiện, cái ghế lớn của Thanh Long Thánh Quân, vậy mà lại làm từ Tinh Hồn Ngọc địa tâm, mà còn là một thể hoàn chỉnh, ánh sáng tím trong suốt, không thấy có chút tì vết, hiển nhiên là làm từ một khối Tinh Hồn ngọc địa tâm nguyên vẹn, một tác phẩm lớn như thế, quả nhiên là trước giờ chưa thấy, xem thôi cũng đã đủ.
“Suốt khoảng thời gian qua, bọn ta thực sự đã trải qua rất nhiều rất nhiều gian khổ cực nhọc, từng bước gian nan….”
“Đến nay, ngài cũng đã có người truyền thừa y bát, chuyện sau khi vẫn lạc cũng đã nhắn nhủ rõ ràng, ủy thác rõ ràng rồi, bây giờ, những tài bảo trong đại điện này, miễn cưỡng để lại cũng không có ích gì…. Cũng không biết Thanh Long Thánh điện của ngài, còn có nhà kho gì không….”
“Cho nên đám tiểu bối bọn ta…. E hèm, thì cũng coi như là ngài thương xót cho đám nhỏ tu luyện gian khổ, trao tí phúc lợi cho người truyền thừa y bát của mình…”
Tả Tiểu Đa nhìn chằm chằm vào Thanh Long Thánh Quân, nói: “Ngài không lên tiếng, ta coi như là ngài đồng ý rồi ha, ngầm thừa nhận rồi ha….”
“Cảm ơn Thanh Long Thánh Quân đại nhân!”
Tả Tiểu Đa cúi người hành lễ.
Sau đó đứng dậy nói: “Các ngươi ai nấy đứng ngơ ngẩn đó làm gì, Thanh Long đại nhân đã đồng ý rồi, tất cả mọi người đừng ở không nữa, đều đi khiêng đồ cho ta! Nhanh lên!”
Tả Tiểu Đa rất gấp.
Vì trong ảo ảnh lúc nãy, hai người đã nói rất rõ ràng, bọn họ không thể ở lại Thanh Long Thánh Cung được, sau khi việc truyền thừa hoàn thành, nhất định sẽ có thủ đoạn bí mật hủy diệt nơi đây….
Còn câu “Tiên tử, kiếm của ta, để lại thôi. Thanh Thanh Long Thánh Kiếm này, tiểu tử, ngươi phải dùng cho tốt nhé.” Và kể cả câu nói kia của Thái m Tinh Quân “Kiếm của ta, thôi thì không để lại đâu, thanh kiếm của ta đồ đạc tùy thân của ta… đều có ý nghĩa lớn đối với ta.”
Đích thực rõ ràng nhắc nhở Tả Tiểu Đa.
Phải biết là kiếm của Thái m Tinh Quân, rõ ràng là nằm trong tay của nàng.
Nếu như không có sự chuẩn bị khác, làm sao mà không thể để lại được? Làm thế nào mà không thể đem đi được?
Người cũng đã chết rồi, còn nói cái gì mà không để lại được nữa?
Theo lẽ thường mà nói, dù muốn hay không cũng phải để lại thôi!
Cho nên trong chuyện này, nhất định có gì đó kỳ quặc, kỳ quặc lớn luôn!
Hơn nữa, cường giả tuyệt thế này, tuy là sinh mệnh đã không còn nữa, tuyệt đối sẽ không để lại thi thể cho người khác chà đạp!
Cho dù là chôn cất, bọn họ cũng không thể thanh thản, đều không thể!
Đó là lòng tôn nghiêm cuối cùng của cường giả!
Vốn có đầu óc đơn giản như Tả Tiểu Niệm, nhất thời làm sao mà nghĩ được nhiều như vậy, không khỏi khiển trách: “Tiểu Đa, hai vị tiền bối còn chưa được chôn cất, ngươi có phải quá nóng lòng cái gì chứ?”
“Chị, chị yêu mến, làm ơn nhanh tay một chút được không, tí nữa ta giải thích cho nghe nha!”
Trong khi đang nói, Tả Tiểu Đa xông vào cửa, ngưỡng mặt nhìn pho tượng con thanh long to lớn một cái, đưa tay ra định đưa vào Diệt Không Tháp.
Thể tích pho tượng Thanh Long to như thế, cho dù là nhẫn không gian của Hồng Thủy Đại Vu cũng chứa không nổi.
Nhưng Tả Tiểu Đa thử thu một lần, vẫn là không thu được, suy nghĩ nhanh như điện, không kiêng nể gì hết rút Cửu Cửu Miêu Miêu Chùy ra, vận hết toàn lực, đập mạnh hết sức.
Đồ trên pho tượng này đều là đồ tốt, mỗi cái vảy đều là chất liệu cực tốt, làm sao có thể bỏ sót được….
Đùng đùng đoàng đoàng, đập gãy cái long chảo, đập thành vài mảnh, Tả Tiểu Đa vội vàng gom hết vô nhẫn không gian, ngay lập tức tung người bay lên, thu nhặt hết mấy viên minh châu đính trên trần nhà của đại điện.
Chỉ để lại một viên để chiếu sáng, sau đó xoay mấy vòng thu nhặt, vừa kêu lên: “Mau động thủ đi, thời gian không còn nhiều nữa… đoán chừng nơi đây sẽ biến mất bất cứ lúc nào.”
Nghe vậy, Long Vũ Sinh như là tỉnh lại từ trong giấc mơ, cùng Vạn Lý Tú vội vàng bắt đầu tìm kiếm thu hoạch, Tả Tiểu Niệm cũng bắt đầu thu lượm đồ vật, nhưng hành động của họ khá mù quáng, động tác đầy hỗn loạn.
Chỉ có Cao Xảo Nhi, ngay từ lúc nhìn thấy thái độ làm bộ làm tịch của Tả Tiểu Đa, nàng đã nhanh chóng đưa ra kết luận tương tự như Tả Tiểu Đa, là người đầu tiên nghe theo lời ra lệnh của Tả Tiểu Đa, nhưng do sức chứa nhẫn không gian trong tay nàng tương đối có hạn, những vật mà đáng để nàng chú ý đến đều là vật có giá trị nhất.
Tất cả mọi người ai nấy đều răm rắp hành động, đồng loạt thu hoạch mọi thứ, từng điện từng điện mọi mà tìm kiếm.
Thanh Long Thánh Điện này, quá lớn!
Những thứ đồ tốt trong Thanh Long đại điện này không hề ít, quả thật là quá nhiều, thậm chí vật liệu xây dựng trong toàn bộ Thanh Long Thánh Cung đều toát ra linh khí mạnh mẽ, tất cả đều là những thứ tốt được mọi người công nhận.
Mọi người đều vội vàng, sau khi thu dọn hai sảnh bên, mắt Tả Tiểu Đa sáng lên, hắn tìm thấy một khu vườn phía sau, mặc dù trong đó có rất nhiều cỏ dại, nhưng những loại linh dược thực vật còn lại, đều vô cùng quý hiếm, thậm chí hiếm có có một không trên đời!
“Woaaaa!”
Tả Tiểu Đa không suy nghĩ gì nữa rút ra cái xẻng lớn Thiên Vu Đồng, xúc ngay một xẻng, cả đất lẫn cây, xúc toàn bộ vào trong Diệt Không Tháp.
Cơ hồ một xẻng này, cũng phải xúc đi mười mét khối đất!
“Nhanh lên nào.”
Tả Tiểu Đa kêu lên nói: “Niệm Niệm Mèo, mau làm cùng ta nào.”