Trên mặt Vân Thượng Tùng toát ra một sự trào phúng: “Giờ phút này, ở ba đại lục đã gợn lên sóng to gió lớn. Chuyện này, cũng hẳn là một trong số các nguyên nhân.”
“......”
Sau lưng, bát đại hộ vệ có chút im lặng.
“Chặn giết người trong Nhân Tình lệnh...... cũng đâu tính là chuyện lớn gì......”
Khóe miệng Vân Thượng Tùng mệt mỏi mà trào phúng nhếch lên: “Lúc trước Hồng Thủy Đại Vu nhàn rỗi không có chuyện gì làm, làm ra một thứ Nhân Tình lệnh như này...... Ha ha, lần này, ta ngược lại thật sự rất có hứng thú xem xem Hồng Thủy Đại Vu sẽ xử lý như thế nào, nếu như có thể nhìn thấy người danh xưng vô địch thiên hạ ra mặt, cũng là một lần được mở mang tầm mắt.”
“Cho dù có ra mặt, lần này Đạo Minh chúng ta đoán chừng cũng là phải mất chút máu rồi.” Một vị hộ vệ nói.
“Đổ máu là điều khẳng định, nhưng mà nếu như nói đến thương cân động cốt, cũng không tới mức ấy.”
Vân Thượng Tùng thản nhiên nói: “Yêu Minh sắp trở về, cái này đã là việc tam phương xác định, nói cách khác, ba đại lục đã bước vào thời kỳ nguy cấp, tin tưởng dù là Hồng Thủy Đại Vu, cũng sẽ không tùy tiện làm sóng gió quá lớn vào lúc này, cho nên ta mới nói, lần này chính là một lần mở mang tâm mắt!”
“Cao thủ tuyệt đỉnh, hiện tại đã lột xác thành chí bảo mà cả ba đại lục đều không thể tổn thất được.”
Vân Thượng Tùng trào phúng cười cười; “Bồi thường một chút tài vật, thiên tài địa bảo...... Cũng chỉ thế thôi.”
Chính ở thời điểm này, chỉ nghe một thanh âm nhàn nhạt nói: “Cao thủ tuyệt đỉnh là ba đại lục không thể tổn thất? Ai nói?”
Một cỗ khí thế phô thiên cái địa, đột nhiên đập vào mặt.
Trong chốc lát, chín con ngựa cùng nhau gào thét một tiếng, tất cả đều nằm rạp ra mặt đất.
Vân Thượng Tùng ngướng mắt nhìn lại, chỉ thấy ngay ở giao lộ Tam Thanh Thần Sơn trước mặt, đang có một thân ảnh, đứng chắp tay, sừng sững như núi cao.
Người kia dáng người khôi ngô, trên ngươi mặc một bộ áo choàng màu xanh, tóc bay, trong gió tán loạn.
Gió lớn ào ạt, tay áo bay tán loạn.
Hắn cứ như vậy đứng ở nơi đó, đứng ở chân núi, mang cho bọn người của Vân Thượng Tùng cảm giác, lại giống như là càng cao lớn, còn hùng tráng hơn so Tam Thanh Thần Sơn!
Hắn rõ ràng chỉ là đứng ở chỗ này, giẫm ở trên đất bằng, nhưng làm cho người ta cảm giác giống như là giẫm trong tinh không, đứng trên chín tầng trời, uy lăng thiên hạ, bá đạo vô song!
Thiên hạ vạn vật, bất cứ núi non sông nước, dù là cao phong vô tận, đều chỉ có thể bị hắn quan sát!
Vân Thượng Tùng hít sâu một hơi, thay đổi sắc mặt, thân thể đứng thẳng, hành lễ: “Hóa ra đúng là Hồng Thủy tiền bối giá lâm, Đạo Minh chúng ta không tiếp đón từ xa, nhưng mà không biết Hồng Thủy tiền bối đột nhiên đến Tam Thanh Thần Sơn, là có chuyện quan trọng gì?”
Sau khi bát đại hộ vệ sau lưng Vân Thượng Tùng nghe vậy, sợ hãi, lo sợ không yên!
Vậy mà lại là Hồng Thủy Đại Vu đích thân tới!
Vừa nãy còn đang nói, còn đang cười, hiện tại thế mà đã thấy rồi!
Trong lúc nhất thời, ai ai cũng đều tự nhiên sinh ra một loại cảm giác không ổn.
Người đứng dưới Tam Thanh Thần Sơn đương nhiên chính là Hồng Thủy Đại Vu.
Hồng Thủy Đại Vu đứng ở đây, khuôn mặt trông có vẻ rất bình tĩnh, nhưng trong lòng gần như đã tức giận đến nổ tung!
Nhất là vừa rồi nghe được Vân Thượng Tùng nói “Yêu Minh sắp quay về, đây là việc mà ba đại lục đã xác định. Nói cách khác, ba đại lục đang lâm vào nguy cơ ngàn cân treo sợi tóc, tin rằng cho dù là Hồng Thủy Đại Vu cũng tuyệt đối không tùy tiện gây ra sóng gió vào lúc này. Cao thủ tuyệt đỉnh hiện tại đã trở thành bảo vật mà ba đại lục không thể mất đi được”.
Hồng Thủy Đại Vu cảm thấy mình đột nhiên hiểu được nguyên nhân tại sao người Đạo Minh lại dám trắng trợn, thậm chí liên tục làm ra những chuyện giẫm đạp quy tắc như vậy rồi.
Đậu xanh rau má, các ngươi lại dám nghĩ như vậy...
Đúng như lời Vân Thượng Tùng nói, hiện tại đang là thời điểm nhạy cảm.
Những lời này hoàn toàn chính xác!
Yêu Minh sắp trở về, bởi vì sức mạnh tổng thể của bọn chúng quá mạnh, mang đến áp lực chưa từng có cho cấp cao của ba đại lục!
Chuyện này cũng là sự thật!
Hiện tại cao thủ của ba đại lục, cho dù chưa tổn thất người nào, nhưng chống lại Yêu Minh thì không hẳn sẽ có đường sống!
Giết chết cao thủ đỉnh phong vào thời điểm này thì chẳng khác gì tự tìm đường chết, tự hủy tường thành cả!
Thế nên Đạo Minh mới mặc kệ mà giẫm đạp quy tắc, mặc kệ mà vi phạm giao ước, chỉ cần ngươi còn có suy nghĩ lấy đại cục làm trọng thì sẽ không thể làm đến mức quá đáng được!
Bọn họ đoán chắc rằng cho dù mình tự đứng ra phân xử thì cũng không làm quá mức!
Cũng như theo lời Vân Thượng Tùng nói: bồi thường một ít thiên tài địa bảo, không hơn!
Nếu như chỉ có thế, Hồng Thủy Đại Vu còn có thể tạm thời áp chế sự tức giận, tìm Thất Kiếm hỏi xem nên xử lý chuyện này thế nào, tiên lễ hậu binh.
Nhưng câu nói kia của Vân Thượng Tùng - “Nếu như có thể nhìn thấy những người tự xưng là bất khả chiến bại ra mặt giảng hòa, đó sẽ là một lần hưởng thụ, mở rộng tầm mắt!”
Một câu nói này lập tức khiến Hồng Thủy Đại Vu hoàn toàn tức giận!
Tiên sư tổ tông nhà ngươi!
Ta lại trở thành kẻ diễn trò, còn trở thành người để các ngươi tai nghe mắt thấy hưởng thụ sao? Ta đây sẽ cho ngươi hưởng thụ thật kỹ!
Hồng Thủy Đại Vu nhanh chóng lao đi, vốn dĩ muốn bay thẳng đến thần điện Tam Thanh, nhưng vô tình đụng phải đám người Vân Thượng Tùng, nghe được câu này, sao có thể nhẫn nhịn được. Hắn vèo một tiếng lập tức hạ xuống.
Điều Hồng Thủy Đại Vu thực sự để ý chính là, người có suy nghĩ kiểu này chỉ có một mình Vân Thượng Tùng sao? Hay là cấp cao Đạo Minh đều có suy nghĩ như vậy?
Nếu như là vế sau, vậy thì chuyện đã không còn bình thường nữa rồi!
Hồng Thủy Đại Vu khoanh tay mà đứng, nhìn thấy chín người trước mặt, ánh mắt giống như hai ánh chớp, chiếu thẳng trên mặt Vân Thượng Tùng, thản nhiên nói: “Vừa rồi ngươi nói, Yêu Minh sắp trở về, hiện tại đang là thời điểm nhạy cảm, cho dù các ngươi có vi phạm chút quy tắc cũng không vấn đề gì, có đúng vậy không? Có phải thế không?”
Vân Thượng Tùng đột nhiên rơi vào tình huống khó xử.
Hắn cảm giác da mặt mình bị Hồng Thủy Đại Vu nhìn đến phát đau, đau đớn giống như bị bỏng vậy.