Cả người không thấy đâu nữa?!
Lão giả vẫn không dám tin, tập trung nhìn lại, phát hiện thật sự không nhìn thấy bóng dáng của thằng nhóc kia!
Lúc này, lão giả suýt chút nữa tức giận đến mức muốn cười.
Với chút tu vi này của ngươi, chút mánh khóe này của ngươi, còn muốn giở trò vặt trước mặt ông đây sao!
Gì chứ, không đúng, không thể xưng là ông đây với ngươi, đó là tự hạ vai vế, bị chiếm tiện nghi!
Lão giả không nói hai lời, vung thẳng tay lên, một luồng khí đen xuất hiện, trực tiếp xé rách không gian, mở ra một con đường.
Không gian không ngừng mở ra, lão giả đứng im không nhúc nhích, nhìn thấy Tả Tiểu Đa đang liều mạng chạy như bay, giống như một luồng ánh sáng đâm đầu tháo chạy, nhếch khóe miệng đắc ý....
Lão giả duỗi bàn tay to lớn từ trong không gian đã xé mở, một tay bắt lại!
“Ngươi trở lại đây cho ta!”
Trong nháy mắt Tả Tiểu Đa đã chạy được mấy chục kilomet, tốc độ di chuyển vẫn không ngừng tăng lên, lập tức bộc phát sức lực, tốc độ cực kỳ nhanh như vậy, cho dù là cao thủ đỉnh Phi Thiên, cũng không làm gì được, bó tay chịu sầu.
Quay đầu nhìn lại, phát hiện đối phương không đuổi theo, Tả Tiểu Đa cuối cùng cũng thoáng thở phào nhẹ nhõm.
Đây là ai thế, thật là đáng sợ...
Nhưng cuối cùng cũng trốn thoát được rồi, chỉ cần đi vào khu vực của Phong Hải, đối phương cũng sẽ kiêng dè, không dám ra tay nữa đúng không?!
Trong khi người nào đó trong lòng đang cảm thấy may mắn, đột nhiên cảm giác được bên hông bị xiết chặt, giống như bị ai đó bắt được, thoáng một cái, lập tức bị tóm trở về, nhanh chóng lướt qua vô số cảnh vật trước mắt —— Đây là... đây là mình bị tóm kéo về sau, tốc độ kéo này, lại còn nhanh hơn so với tốc độ nhanh nhất của mình, nhanh hơn cả nhiều cấp cao!!
“Ơ, đệt!”
Trong lòng Tả Tiểu Đa hoảng hốt, không nói hai lời, tay cầm một cái Máy Sấy Đại Địa.
Không gian trước mắt thay đổi, trong chớp mắt quang cảnh trước mắt lại quay trở về chỗ cũ, trước mặt hiện ra khuôn mặt u ám của lão giả kia.
“Nhóc con, ngươi dám chạy...”
“Phù!”
Tả Tiểu Đa nắm chắc thời cơ, giơ Máy Sấy Đại Địa lên.
Lần này, rõ ràng là lão giả đã bị giật mình, nhưng cũng chỉ kêu lên một tiếng, không khí trước mặt theo đó ngưng tụ, toàn bộ khí độc bay lên trong không trung, sau đó lại dùng tay vo tròn, làm như không có việc gì.
Nếu chỉ dừng lại ở đây, tuy rằng Tả Tiểu Đa có kinh ngạc, nhưng chưa đến nỗi quá mức hoảng sợ, điều làm cho Tả Tiểu Đa thật sự sợ hãi chính là, động tác tiếp theo của lão giả kia ——
Chỉ thấy lão giả kia mở miệng, kêu một tiếng phun ra một hơi hỗn hợp khí độc kỳ lạ.
Đây là... Lần tấn công bất ngờ vừa nãy, có một luồng khí độc đã vào trong cơ thể của lão giả này?
Nhưng mà người ta lại không có chuyện gì, lại còn phun ra một hơi?
Đệt, đây là tu vi gì thế, tu vi cấp nào vậy?!
Nhưng lại nghe lão giả kia giận dữ chửi ầm lên: “Móa, thằng nhóc nhà ngươi được dạy dỗ thế nào vậy hả! Lần đầu tiên gặp đã muốn lấy cái mạng già của ta!”
Trong lòng lão giả kia thật sự là vẫn còn rất sợ hãi.
Trên người của tên nhóc vô lại này lại có thể giấu độc của Vô Độc Đại Vu điều chế!
Nói về độc của Vô Độc Đại Vu, cho dù là Vô Độc Đại Vu tự mình sử dụng, cũng chưa chắc có thể làm khó ta, nhưng lần này lại xuất hiện trên người của tên nhóc này, quả thật là không ngờ tới!
Tai họa ập đến bất ngờ không kịp đề phòng,
Cứ như vậy hít vào một hơi.
Tuy là kịp thời dùng chân nguyên lực bao lại, tiếp đó phun ra ngoài, cũng không có ảnh hưởng gì, nhưng từ đầu đến cuối, cảm giác buồn bực không thoải mái vẫn không thể biến mất được.
Vừa rồi ở khoảnh khắc kia, nói đúng ra là, bản thân thật sự thua một chiêu!
Vừa nghĩ đến đây, lực siết tay của Tả Tiểu Đa, lập tức tăng mạnh hơn một chút.
Tả Tiểu Đa “rít” một tiếng, đầu lưỡi phun một cái, suýt chút nữa đã muốn đi vệ sinh, bỗng nảy ra một ý nghĩ, Máy Sấy Đại Địa biến mất, sau đó vèo một tiếng, Tiểu Tiểu đăng tràng, một quả cầu lửa xuất hiện từ hư không, nhanh như chớp đập vào mặt của lão giả.
“Lại là cái gì thế này?”
Lần này lão giả đã có chuẩn bị, mặc cho tai họa sát bên, vẫn như cũ có biến hóa bất ngờ, khi sắp xảy ra tai nạn, giơ tay chắn trước mặt, lại cảm thấy bàn tay đau nhức, theo bản năng nắm chặt lại...
Cùng với một tiếng nổ nhẹ, ngọn lửa nhỏ bắt đầu cháy rực.
Hơi nóng bỏng rát làm lão giả cảm thấy hoảng sợ, vội vàng ngửa đầu, chớp thời cơ thoát khỏi trói buộc, vèo một phát bay trở về, cụp đuôi, dứt khoát chạy trốn vào Diệt Không Tháp.
Quả tim nhỏ đập thình thịch.
Lão giả này quá lợi hại, chơi không lại... quá nguy hiểm!
Lão giả chớp mắt, không còn cái gì trước mắt nữa.
Trực tiếp xách Tả Tiểu Đa lên, tức giận nói: “Vừa rồi là cái gì thế?”
Trái tim Tả Tiểu Đa lạnh dần đến tận gót chân, toang rồi!
Lão giả này, quá mạnh!
Tung át chủ bài nhưng vẫn không phải là đối thủ, lần này thật sự xong đời, nhưng mà vẫn cảm thấy mình còn có thể cứu vớt chút ít, vội bày ra vẻ mặt vô tội, thiện lương, anh tuấn, đáng yêu: “Xin chào ông cụ, hôm nay thật sự may mắn.... tình cờ gặp gỡ bên đường.... vãn bối tự đáy lòng cảm thấy vui mừng... quả thật là có duyên...”
Bụp bụp bụp bụp bụp bụp....
Tả Tiểu Đa bị đánh tơi bời một trận.
Loại cảm giác đau xót thoải mái đã lâu không có này là làm sao vậy, sao lại có chút hoài niệm nhỉ?
Bị đánh... bị đánh cũng tốt, bị đánh chứng tỏ là sẽ không bị giết...
Lão giả thật sự tức giận không muốn nói thêm nhiều lời; hôm nay ông đây, lại có thể cùng bị một người ám toán hai lần, hơn nữa hai lần này có vẻ như đều có thể tính là thành công!
Cũng bởi vì tu vi của thằng nhóc này không cao, nếu đổi lại là một kẻ sức lực không thua kém ta, sau hai lần này, chỉ sợ tay chân ta đây cũng lạnh ngắt rồi...
Tả Tiểu Đa bị đánh tơi bời một trận, từ đầu cho tới mông đều không có chỗ nào được buông tha, nhưng trong lòng lại thả lỏng.
Tuy là bị đánh cho tê tái đau xót nhưng lại thoải mái lạ thường, thế là lão giả này... rõ ràng không muốn giết ta đúng không?
Ừ ừ... Đối xử với ta rất tốt, vuốt vuốt...