Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 1817 - Chương 1815: Tả Tiểu Đa, Ngươi Đừng Chạy!

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 1815: Tả Tiểu Đa, ngươi đừng chạy!

Mà uy lực của những mũi thương đó dù chỉ là một mũi thương thôi cũng không phải là thứ mà bản thân có thể gánh vác nổi, càng đừng nói đến con số khổng lồ như vậy.

Cho nên nhất định phải tìm nơi ẩn nấp, trước tiên phải giữ mạng cái đã, đây chính là nguyên tắc hàng đầu được Tả Tiểu Đa khắc vào trong tâm khảm.

Mà theo thời gian dần trôi, sau khi hết lần này đến lần khác quan sát cảnh tượng kia, trong lòng Tả Tiểu Đa đã mơ hồ cho ra một phỏng đoán, hắn xác định nơi này chính là không gian truyền thừa được hình thành bởi tàn hồn ý niệm của một vị Đại năng giả sau khi chết.

“Đúng là cơ duyên to lớn!”

Hai mắt Tả Tiểu Đa nóng rực.

Đương nhiên Tả Tiểu Đa vẫn rất tỉnh táo. Cơ duyên thì tất nhiên là cơ duyên rồi, nhưng cơ duyên này, cũng chẳng dễ gì mà có thể nắm bắt được.

Bởi vì đại năng của Đại năng giả hơi lớn quá.

Loại uy lực này, chẳng những vượt qua nhận thức của mình, thậm chí có thể còn vượt qua nhận thức của tất cả các cao thủ trên thế giới này!

Còn có chính là... Không biết ý nghĩa tồn tại của không gian này là gì? Như mình suy đoán thì đó là muốn tìm kiếm truyền nhân, để truyền lại một thân sở học? Hay là muốn dùng nó để truyền lại một tin tức quan trọng nào đó...?

Điều này cũng không chắc chắn.

Nhưng có một điều có thể chắc chắn, đó là chỉ cần sống sót được trong không gian này, chắc chắn có thể thu được rất rất nhiều chỗ tốt.

Chỉ riêng những cảnh tượng tuần hoàn kia, cũng đã là tư liệu vô cùng trân quý, khiến tầm mắt của Tả Tiểu Đa được mở rộng, cảm thấy có lợi bội phần!

Kia đều là cảnh tượng thời thượng cổ, viễn cổ!

Trong lịch sử của xã hội hiện tại, thậm chí đã không ghi lại loại này từ lâu rồi!

Nhưng điều kiện tiên quyết vẫn là phải sống sót được, bởi vì theo tình hình hoàn cảnh hiện tại, kết quả tốt nhất là: Nếu mục đích của đối phương là đang tìm kiếm truyền thừa, vậy chắc chắn phải trải qua khảo nghiệm...

Cũng không phải là thứ mà bất cứ ai cũng có thể nhận được.

Và khảo nghiệm do Đại năng giả thiết lập, e rằng không thể dùng hai chữ ‘khắc nghiệt’ đơn thuần để miêu tả.

Mà bản thân mình lại là người của đại lục Tinh Hồn – đây là điều nguy hiểm nhất, mình hoàn toàn không có huyệt mạch của Vu tộc.

Chẳng những không thể giấu điều này, mà rất có thể đây còn là ngọn nguồn của những mối nguy hiểm tiềm ẩn.

Vì thế hiện tại, vẫn còn tồn tại mối nguy hiểm rất lớn đối với bản thân.

Nhưng Tả Tiểu Đa lại càng tràn đầy nhiệt huyết ở trong lòng.

Chỉ cần có thể sống sót... ‘Đãi ngộ’, chắc chắn là rất tuyệt!

Chỉ cần một chút sức mạnh Hỏa Hải này, cũng đã đủ để tinh tiến Viêm Dương thần công của mình lên mấy tầng rồi, thậm chí là ‘lột xác’ đến một cấp độ cảnh giới khác!

Uhm, còn có thể cho Tiểu Tiểu cùng tu luyện, tin chắc rằng cũng sẽ cung ứng đủ, thậm chí là còn dư...

Đây chính là sức mạnh có thuộc tính hỏa tinh thuần chưa từng thấy trước đây!

Nếu miễn cưỡng so sánh, thì hẳn là thuộc tính hỏa của Liệt Dương chi tâm cũng không phải là em trai, mà là cặn, là thứ nhỏ bé không đáng nói đến!

Ta.... Lần này ta, lại có thể kiếm được một khoản lớn!?

Nhưng tiếc là hiện tại Tiểu Tiểu vẫn còn ở trong Diệt Không tháp, mà mình lại cố ý cắt đứt liên hệ với Diệt Không tháp, hiện tại trong tay chỉ có một thanh...

Í?

Không biết từ khi nào mà Oa Hoàng kiếm đã biến thành màu đen... Đen giống như binh lính bại trận.

“Nếu không thì sao ta có thể ghét người ngay từ đầu! Ngươi thật sự chẳng có tí mặt mũi gì nên có của thần khí...”

Tả Tiểu Đa nhìn Oa Hoàng kiếm, trong mắt tràn đầy hận ý chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, nói: “Chỉ mới tiếp xúc như thế, suýt nữa ngươi đã bị ‘chơi’ chết rồi, ngươi nói xem ta có thể trông mong gì ở ngươi, dám trông mong gì ở ngươi, cái thứ vô dụng...”

Oa Hoàng kiếm cúi xuống một cách yếu ớt, hiện tại nó thật sự là không còn sức để phản bác.

Ngươi cho là ta muốn sao?

Hồi đó, khi ta bay cmn ra khỏi không gian hỗn loạn, đã bị con lừa ngốc kia tính kế một chút, bị đánh tới mức suýt nữa thì mất hẳn thần hồn; lại ngủ say qua hàng chục nghìn năm, bổn mệnh Nguyên Linh sớm đã uể oải tới cực điểm, gần đây khó khăn lắm mới khôi phục được một chút xíu....

Lúc này lại đụng độ với kẻ địch cũ, đối thủ cũ, với thực lực hiện tại của ta, còn không bằng một phần mười nghìn thời kỳ hoàng kim, vậy ta có thể làm gì?

Làm sao đánh thắng được?

Bản thân ngươi làm chủ nhân mà còn không mạnh nổi, tu vi kém cỏi như vậy, ngươi nói xem ta phải mạnh như thế nào!?

Ngươi lại còn có mặt mũi nói ta ‘không có mặt mũi’...

Nói cứ như là bản thân ngươi rất có mặt mũi ấy...

Xí!

Tả Tiểu Cẩu, ngươi rất vô liêm sỉ!

Tả Tiểu Đa chạy một mạch như điên, vội vàng như cá lọt lưới, địa hình trước mắt vô cùng phức tạp, dãy núi cao chót vót, đồi núi rậm rạp, khe núi cao và dốc, ở đâu cũng có thể thấy, nếu mai phục ở chỗ này, e rằng dù là trăm vạn đại quân, cũng có thể ẩn núp mà không có một dấu vết nào.

“Chỗ ẩn náu thì đúng là có, nhưng, so với yêu cầu của ta...”

Tả Tiểu Đa nhìn Hỏa Diễm thương ở trên không trung, trong lòng lại thở dài, sau đó cẩn thận xem xét địa hình phức tạp trên mặt đất, đoán xem tần suất rơi xuống của Hỏa Diễm thương, cảm thấy xác suất lớn nhất mình có thể né tránh...

Nhưng về cơ bản thì hiện tại không biết tần suất rơi xuống của Hỏa Diễm thương phía chân trời, nếu vạn thương cùng rơi xuống, bản thân mình chỉ có nước đi đời nhà ma!

Khi đang nhìn trước ngó sau, khó có thể đưa ra kết luận, đột nhiên trên bầu trời có một tia sáng lóe lên, trong khoảnh khắc tiếp theo, một cây Hỏa Diễm thương đã bay tới trước mắt.

“Ôi trời ơi!”

Tả Tiểu Đa sợ tới mức hồn bay phách lạc.

Lại còn nhanh như vậy?!

Sao có thể nhanh như vậy?!

Sau khi kinh hãi, nhanh chóng nghiêng đầu, lắc mình một cái, Hỏa Diễm thương lao xuống suýt chút nữa là xẹt qua chóp mũi của hắn, vù một tiếng rồi cắm trên mặt đất, và nổ tung ngay sau đó, hẳn là uy lực còn lớn hơn uy lực tự bạo của người trong Phần Thân Lệnh rất nhiều!

“A ~~”

Tả Tiểu Đa hét thảm một tiếng, bị sóng nổ của vụ nổ mạnh thổi bay ra ngoài bốn năm mươi mét, toàn thân cháy đen, mông biến thành than, phun ra một ngụm máu lớn.

Bình Luận (0)
Comment