“Ta sai rồi....”
“Ta đã nghĩ sai rồi....”
“Ta quên mất, thực chất bên trong Hỏa Diễm thương này vẫn là Hỏa Hải Diễm Dương tụ lại mà thành, nên có thể nổ mạnh... Cái vừa rồi kia, uy lực hẳn là còn mạnh hơn uy lực tự bạo của tất cả Quy Huyền đỉnh trong Phần Thân Lệnh mà mình đã gặp trước đây rất nhiều...”
Lập tức, Tả Tiểu Đa lại cảm thấy mạng nhỏ của mình càng ngày càng khó được an toàn.
Bay qua bay lại tán loạn, cố gắng tìm kiếm địa hình ẩn nấp, Hỏa Diễm thương trên bầu trời đã càng ngày càng gần, bất cứ lúc nào cũng có thể rơi xuống, tạo thành sự sát thương khủng bố.
Nếu không nhanh thì mạng nhỏ của mình sẽ không còn nữa.
Ngay khi Tả Tiểu Đa bay tán loạn khắp nơi giống như ruồi, bỗng nhiên lại nghe thấy bên kia cũng có tiếng nổ mạnh ‘ầm ầm ầm’ vang lên không ngừng.
Tả Tiểu Đa sững sờ, theo bản năng nhảy lên giữa không trung nhìn về phía có tiếng nổ, chỉ thấy ở bên kia, Hỏa Diễm thương đã bắt đầu hình thành quy mô tấn công đáng kể, Hỏa Diễm thương rơi xuống từng cái một, liên tiếp nổ mạnh, nối liền không dứt.
Giống như hầu hết hỏa tiễn pháo hiện đại, vù vù vù...
Vạn pháo cùng bắn, hàng loạt Hỏa Diễm thương cùng được bắn lại đây, trông cực kỳ đồ sộ.
Đập vào mắt là chín bóng người đang liều mạng chạy trốn như điên, nhanh chóng đến gần chỗ Tả Tiểu Đa.
Vì khoảng cách giữa hai bên không quá xa, tốc di chuyển của mấy người kia cũng cực nhanh, nên từ đầu tới cuối cũng chỉ loáng một cái, đoàn người đã tới gần Tả Tiểu Đa bên này.
Cùng với việc hai bên dần đến gần, Hỏa Diễm thương bao phủ công kích đối phương cũng di chuyển lại đây, một cây Hỏa Diễm thương trong số đó, sau một tiếng ‘vù’, đã bắt đầu công kích Tả Tiểu Đa!
“Á đù!”
Tả Tiểu Đa thấy thế thì giật nẩy người, vội vàng né tránh, trong phút chốc nổi trận lôi đình, lòng tràn đầy lửa giận!
Ngay khi phóng tầm mắt nhìn, hắn đã nhận ra thân phận của mấy người bên đối phương.
Hải Hồn Sơn, Thần Vô Tú, Sa Hồn, Sa Nguyệt, Sa Triết.... Còn có, người kia tên là gì nhỉ? Sa Điêu? Ngoài ra còn có Đồ Vân Tiêu, Nhan Tử Kì... Hình như chỉ có một người cuối cùng là... Không nhận ra...
Tả Tiểu Đa – người xưa nay chỉ có tính kế người khác, lần đầu tiên trong đời bị người tính kế, điều này đã khiến hắn chửi ầm lên.
“Một lũ khốn kiếp! Nơi này rộng lớn như vậy, chạy về phía bên kia không được à? Mà phải xông về phía ông đây! Các ngươi đang hãm cmn hại người khác đó có biết không!”
Tả Tiểu Đa vừa chạy, vừa hét: “Các ngươi chạy về phía bên kia đi! Mọi người tập trung cùng một chỗ, mục tiêu quá lớn! Những Hỏa Diễm thương kia đều sẽ nhắm vào đấy!”
Hắn nói như này, cũng không quan tâm quen hay không, càng không quan tâm là địch hay không, nghĩ cách ứng phó với tình huống nguy hiểm hiện tại trước rồi tính tiếp, và thông qua biến cố vừa rồi, khắp nơi đều chứng minh rằng những Hỏa Diễm thương kia ngoài sức mạnh kinh người, còn có thuộc tính phân biệt cụ thể và thuộc tính nhắm vào mục tiêu cực chuẩn.
Đám người Hải Hồn Sơn nhìn về phía có tiếng người, hai mắt sáng lên ngay lập tức, không hẹn mà cùng hét lớn một tiếng: “Tả Tiểu Đa!”
Trong giọng nói, tràn đầy sự kinh ngạc và vui mừng như thể phát hiện ra đại lục mới.
Tả Tiểu Đa mắt điếc tai ngơ, chạy trốn như sắp mất mạng, hòng rời khỏi đám người kia càng nhanh càng tốt, nhưng tất nhiên là không tránh khỏi việc cảm thấy kỳ lạ ở trong lòng, sao mấy tên kia nhìn thấy mình lại có vẻ vui mừng như thế, đây là định làm gì?
“Tả Tiểu Đa! Ngươi đừng chạy!”
Hải Hồn Sơn vừa liều mạng đuổi theo, vừa hét lớn: “Tả Tiểu Đa! Tả huynh, đừng chạy! Bọn ta không có ác ý, bọn ta muốn hợp tác với ngươi! Đừng chạy!!”
Đừng chạy?
Tả Tiểu Đa càng chạy trốn nhanh hơn!
Mẹ nó.... Tình hình hiện tại hiểm ác, nếu dây dưa ở cùng một chỗ với các ngươi, ắt sẽ bị những Hỏa Diễm thương kia – thứ vốn đang nhắm vào các ngươi nhắm vào, nếu ai trong số các ngươi đuổi kịp ông đây, ông đây đã có thể chắc chắn rằng mình không sống nổi.
Hợp tác?
Ta tin ngươi mới là lạ á, cái thằng cóc ghẻ nhà ngươi!
Vừa nhìn thấy Tả Tiểu Đa chạy nhanh hơn, Sa Hồn Sa Nguyệt và những người khác cùng hét lớn: “Tả Tiểu Đa! Dừng lại đi, bọn ta thật sự muốn hợp tác với ngươi, chúng ta bàn bạc đi, bọn ta rất chân thành.... Ngươi đừng chạy.”
Giọng nói thể hiện rõ sự gấp gáp và lo lắng.
Ta bàn bạc cái khỉ gì với các ngươi...
Chân thành, chân thành cái con bà ngươi ấy!
Tả Tiểu Đa cũng không quay đầu lại, giơ ngón tay thối ra phía sau, rồi chạy vụt đi không thấy bóng dáng nữa.
Vẻ mặt của Hải Hồn Sơn có phần khó coi, nói: “Hắn không tin chúng ta, haizz!”
Sa Hồn thở dài, nói: “Nói thừa, đổi lại là ta, ta cũng sẽ không tin, đổi thành ngươi, ngươi dám tin không?”
Nhưng ngay khi Tả Tiểu Đa rời đi, mọi người lại kinh ngạc vui mừng phát hiện ra, vậy mà từng mảng lớn Hỏa Diễm thương trên không trung đã từ từ biến mất.
“Đều tại ngươi!”
Hải Hồn Sơn tức giận nhìn Đồ Vân Tiêu, nói: “Ngươi ấy tự nhiên lại đánh lên trời làm gì?”
Đồ Vân Tiêu lộ ra vẻ mặt ‘anh dũng’, nói: “Ta cho rằng đây là nơi Tổ Vu lựa chọn truyền thừa, chắc chắn sẽ có đãi ngộ tốt dành cho huyết mạch Vu tộc như chúng ta... Nên ta thử một chút cũng là không gì đáng trách....”
“Ngươi đã nghĩ nhiều quá rồi, suýt nữa thì hại chết tất cả chúng ta...”
Tất cả mọi người đều khinh thường, nói: “Tổ Vu đại nhân chính là tuyệt thế cường giả. Há có thể vì chút nhân duyên nhỏ bé mà dành đãi ngộ tốt cho ngươi? Hơn nữa, ngươi cho rằng ngươi là huyết mạch có thuộc tính hỏa, nên có thể lôi kéo quan hệ với Chúc Dung đại nhân sao?”
Đồ Vân Tiêu có vẻ không vui.
“Đồ khốn kiếp Tả Tiểu Đa này chạy nhanh thật!”
Sa Nguyệt nghiến răng nghiến lợi, nói: “Hiện tại chúng ta thật sự không có ác ý, thật sự muốn hợp tác...”
Bên cạnh, Sa Điêu lạnh lùng nói: “Đánh cược đi, các ngươi, có người nào thì tính người đó, xem ai dám nói một câu tin tưởng nào? Hễ là người có chút đầu óc, đều sẽ chạy! Ngươi cảm thấy Tả Tiểu Đa kia là loại không có đầu óc sao? Cả đám các ngươi đều không động não chút nào sao?”
Lực sát thương của những lời chế giễu này chắc chắn rất lớn, tám người cùng liếc mắt nhìn lại; đều cảm thấy, cha mẹ hắn đặt cho hắn cái tên này, thật sự là không đặt cmn sai!
Hắn là kẻ yếu nhất trong số tất cả mọi người, vậy mà dám chế giễu nhiều người như vậy, thật tình là Sa Điêu đã tới mức không biết sống chết rồi.