Về số bảo bối trong tay thì trong lòng ai cũng tự có đáp án, nếu không phải vậy thì làm sao có thể ký gửi hy vọng vào Tả Tiểu Đa, một kẻ thù tuyệt đối không bao giờ hợp tác với đám người chúng ta chứ...
Mọi người đều là hậu thế của Đại Vu, kiến thức tất nhiên là có. hơn nữa đều đã từng nghe qua về việc kế thừa không gian này, sau khi vào đã sử dụng tinh huyết của mình để liên hợp nên đã có thể xác định từ lâu rồi.
Vốn dĩ còn rất háo hức, dù sao thì đó cũng là cơ duyên hiếm có, gần trong gang tấc.
Nhưng phấn khích qua đi lại kéo phiền muộn đến... số người vào không đủ, số bảo bối trong tay cũng không đủ, hoàn toàn không thể có được sự thừa nhận ý niệm tàn hồn của Chúc Dung Tổ Vu...
“Nhiệm vụ hàng đầu bây giờ là phải nhanh chóng tìm thấy Tả Tiểu Đa, cả hai nhất định phải hợp tác với nhau mới có thể phá vỡ thế bế tắc!”
“Đúng vậy, tìm kiếm Tả Tiểu Đa chính là nhiệm vụ cấp bách nhất bây giờ, những việc khác đợi lúc khác hẵng nói.”
Cả chín người ngay lập tức thống nhất suy nghĩ, kể cả Sa Điêu bị đập thành đầu lợn và cả Sa Nguyệt đi đánh người.
“Nhưng cho dù tìm được Tả Tiểu Đa rồi, hắn vẫn sẽ không tin chúng ta đâu, hắn chắc chắn sẽ chạy mất. Tuy rằng chỉ mới tiếp xúc với hắn một thời gian ngắn, nhưng ta vẫn có chút hiểu rõ. Thực lực tu luyện của người này tuy là thứ yếu, nhưng cách hắn bảo toàn tính mạng chắc chắn là đại năng, mức độ cẩn trọng tỉ mỉ ngoài sức tưởng tượng, tuyệt đối không chịu dễ dàng chấp nhận rủi ro.” Sa Nguyệt mặt heo da người nói.
Mọi người không hẹn mà đều cau mày.
Mặc dù Sa Nguyệt nói chuyện hơi bộc trực nhưng vấn đề mà hắn ta vừa đề cập lại hoàn toàn chính xác và đó cũng chính là nỗi lo lắng chung của tất cả mọi người.
“Cách là do con người nghĩ ra, mọi người cùng nhau hợp mưu hợp sức, đều thử nghĩ xem có cách nào ngăn Tả Tiểu Đa bỏ chạy không.” Sa Nguyệt ban nãy điên cuồng đánh Sa Điêu một trận, lúc này đang là lúc sảng khoái và tràn đầy năng lượng, đầu tiên đưa ra đề nghị.
Đồ Vân Tiêu cau mày nói: “Cách này không dễ nghĩ đâu, suy bụng ta ra bụng người, nếu ta là Tả Tiểu Đa, cho dù các người nói cái gì ta cũng sẽ không tin tưởng các ngươi đâu.”
Sa Hồn nheo nheo mắt nói: “Bây giờ nói cái gì cũng để sau đã, tốt hơn hết vẫn phải tìm thấy người trước rồi nói, lòng tin phải được xây dựng từng chút một, cách thì để tranh thủ trong quá trình tìm người rồi từ từ nghĩ và hoàn thiện sau.”
“Ta nghĩ, hiện tại gặp phải tình huống khó mà xoay sở trước mắt, không chỉ riêng chúng ta, mà Tả Tiểu Đa cũng vậy. Nơi đây vẫn luôn là nơi kế thừa của Tổ Vu, chúng ta vẫn có cách đối phó với nó, kiếm được lợi ích, Tả Tiểu Đa là nhân tộc Tinh Hồn, trong tình hình này, hắn vốn đã bị thiệt thòi, nếu hắn không hợp tác với chúng ta hắn cũng chỉ có một con đường chết.”
“Lúc đó, tên này đã đi đến đường cùng, cách nào cũng muốn thử, hợp tác với chúng ta không phải là một trong các cách sao, hơn nữa còn là cách tốt nhất trong tất cả mọi cách.”
Mọi người nghe xong ai nấy đều sáng mắt lên.
Sa Hồn nói: “Tất nhiên, cách này với Tả Tiểu Đa lại là cách tồi tệ nhất, hắn sẽ không bao giờ chọn cách này cho đến giây phút cuối cùng. Vì vậy, nếu chúng ta có thể chủ động hơn, thì phải cố gắng chủ động và làm theo hướng này để xây dựng ý định hợp tác, tất nhiên sẽ có cơ hội và phần trăm hợp tác, suy cho cùng thì có ai lại muốn chết, muốn tiếp tục sống tiếp thì phải đồng tâm đồng lòng.”
“Đối mặt với sinh tử, chuyện gì cũng bắt buộc phải nhượng bộ.”
Sa Điêu nói: “Câu này nói rất có lý, Tả Tiểu Đa đương nhiên không muốn chết, hơn nữa chúng ta lại đều là những người tham sống sợ chết, tất nhiên là có thể hợp tác.”
Mọi người nhíu mày.
Mẹ nó đánh quá nhẹ rồi mà! Ngươi mới là đồ tham sống sợ chết.
Nhưng mà, câu này lại quá có lý cơ, không khỏi vừa nhíu mày lại vừa có suy nghĩ như vậy, âm thầm gật đầu.
...
Tả Tiểu Đa lao ra nhanh như một làn khói, tốc độ nhanh đến mức hắn ta gần như ngay lập tức sử dụng Thiên Nguyên độn pháp.
Vốn dĩ với trình độ sức mạnh tu vi hiện tại, hắn hoàn toàn có thể một mình giết chết Hải Hồn Sơn và tất cả nhóm người đó!
Tả Tiểu Đa nghĩ những người này không có cách nào phát động sức mạnh phân thân đại năng, nguyên nhân tất nhiên là giống với Diệt Không Tháp, hắn dùng Thần Hồn để rèn luyện còn không có khả năng liên hệ với Diệt Không Tháp, ngoại lực thần hồn tương quan khác, tất nhiên cũng giống vậy, không thể vận dụng.
Vì vậy, đám người Hải Hồn Sơn lần này hoàn toàn không phải là mối đe dọa đối với Tả Tiểu Đa, nhưng Tả Tiểu Đa vẫn chọn cách bỏ chạy, không chọn giết người.
Lý do cũng rất đơn giản-
“Nơi này vẫn luôn là mảnh đất thừa kế của các bậc tiền bối Vu Tộc, chưa chắc không có chuyện huyết mạch lôi kéo, nếu giết luôn đám nhóc đó ở đây, ai biết được hậu quả sẽ như thế nào? Mọi việc vẫn là nên lấy ổn trọng làm đầu, manh động tuyệt đối không phải là thượng sách.”
“Hơn nữa, ở nơi quái gở này, hoàn toàn không cách nào thoát ra được, có lẽ sau này vẫn còn dùng tới bọn họ, nhất thời cảm tính cắt đứt đường sống bọn chúng chưa chắc không phải là cắt đứt con đường sống của chính mình, không tốt.”
Tả Tiểu Đa vẫn rất tỉnh táo.
Hơn nữa, Tả Tiểu Đa cũng phát hiện ra rằng Hỏa Diễm Thương trên bầu trời không chỉ có tính mục tiêu bình thường, phải nói là quá có tính mục tiêu…
Cũng không biết có phải tất cả không, ít nhất cũng tám chìn phần mười là đang đuổi theo ta, ta đi đến đâu đám Hỏa Diễm Thương trên trời cũng theo đó mà chuyển theo hướng của ta.
Ta đi đến đâu mũi thương liền chỉ theo đến đó.
Quá chính xác.
Xoạt, quay đầu qua một cách răm rắp.
Xoạt, quay đầu lại một cách răm rắp…
Hơn nữa, ngày càng trở nên dày đặc hơn, và nguy cơ chạm trán tử thần thậm chí còn tồi tệ hơn theo từng thời điểm.
Tuy nhiên, chỉ là cứ nhắm vào thế này thôi, đòn gây tử vong thật sự lại cứ chần chừ mãi không hạ xuống.
Tả Tiểu Đa cảm thấy mông của mình sắp bốc khói luôn rồi...
“Chẳng lẽ đã nhận ra huyết mạch của nhân tộc Tinh Hồn ta rồi sao? Nhưng... tại sao vẫn chưa ra tay?”