Đồ Vân Tiêu cười nói: “Sau khi rời khỏi đây, nếu bọn ta có cơ hội có thể giết ngươi, tuyệt sẽ không hạ thủ lưu tình, tất nhiên sẽ ngay lập tức loại bỏ ngươi. Kẻ địch, chính là kẻ địch. Nhưng mà liên minh bạn bè huynh đệ trong điều kiện đặc biệt như thế nào, vẫn là liên minh như cũ. Lời thề của Vu Minh vĩnh viễn có hiệu lực, trước khi các điều kiện đặc biệt chưa kết thúc, không thể phản bội.”
Đám người Sa Hồn, Sa Triết, Đồ Vân Tiêu cùng nhau cười lớn: “Tả lão đại, hôm nay sống chết có nhau, hắn quyết chiến với sống chết! Chúng ta đã có giao tình sống chết với nhau, ha ha ha...... Ngươi là người Tinh Hồn, bọn ta là Vu tộc, bọn ta và ngươi không có tình huynh đệ, cũng chỉ có lời hứa!”
Tả Tiểu Đa ha ha cười to: “Quả nhiên là hảo hán, trước đây đúng là đã khinh thường các ngươi!”
Mười người lại lần nữa bắt tay hợp lực, đồng lòng cùng chống chọi với trận Hỏa Diễm thương, trên không trung, gương mặt kia lại xuất hiện, sắc mặt vô cùng phức tạp ngước xuống nhìn qua, lập tức giống như đã buông xuống tất cả tâm sự, bỗng nhiên biến mất.
Tất cả mọi người đều cảm nhận được rõ ràng, một cỗ chấp niệm, lặng yên tiêu tán.
Đó là một loại...... chấp niệm không biết đã kéo dài bao nhiêu năm, có lẽ, một tia tàn hồn này, cũng bởi vì chấp niệm này, mà tồn lưu đến bây giờ.
Nhưng lại không biết vì sao, sau khi nhìn thấy tình huống hiện tại phía dưới, lại đột nhiên đã tiêu tán.
“Đúng rồi đúng rồi……”
Một thanh âm mơ hồ đang thở dài: “Là lỗi của ta...... Ta không nên, ta không nên chấp mê bất ngộ như thế...... Ha ha, các huynh đệ...... ta có lỗi với các ngươi, ta đến đây......”
Ý niệm lặng yên tiêu tán.
Sau đó, Hỏa Diễm thương trên không trung càng lên càng cao, cũng bắt đầu tản mát ra xung quanh.
Nguy cơ, đã hoàn toàn được vượt qua!
Nhìn thấy tình hình có thay đổi, mười người không khỏi cùng nhau thở dài một hơi.
Tả Tiểu Đa haha cười to: “Các ngươi vừa rồi nói rồi đó, tất cả đều là để hoàn thành lời hứa, ta sẽ không nhận phần ân tình này của các ngươi, các ngươi đừng cho rằng ta sẽ cảm tạ, trước đó ta đã bỏ ra đầy đủ thành ý rồi.”
“Xí, ai mà thèm!”
Thần Vô Tú phất tay, đã ném Chấn Không La qua, nói: “Lão tử không cần ngươi cảm kích, cũng không cần ân huệ của ngươi, đợi đến khi rời khỏi cảnh này, Chấn Không La này, tự nhiên ta sẽ tự tay đòi lại!”
“Ha ha ha......”
Tả Tiểu Đa bật cười không thôi, nhưng mà trong lòng, lại là cảm xúc lẫn lộn, thời khắc này, hắn đã nghĩ rất nhiều rất nhiều, cũng đã hiểu ra rất nhiều.
Hắn rốt cuộc đã hiểu rõ, vì sao trong truyền thuyết, cấp cao của Vu Minh cùng Tinh Hồn suốt ngày đánh nhau, lại có thể đánh ra được cảm tình, có thể đánh ra được sự phó thác lẫn nhau, có thể đánh ra sinh tử chi giao!
Có thể gửi đời sau của mình vào trong tay đối phương bảo hộ du ngoạn lịch luyện...... Có thể trước khi hai quân quyết chiến, chủ soái hai bên thậm chí có thể đơn độc hẹn nhau uống một bữa rượu......
Trong truyền thuyết, khi mười hai cấp cao Đại Vu cùng Thiên Vương Tinh Hồn ngự tọa đối mặt, hầu hết thời gian đều là chuyện trò vui vẻ; rảnh rỗi tụ tập cùng một chỗ kể cho nhau nghe mọi thứ…..
Thậm chí có thể cùng nhau thảo luận về sự thiếu hụt võ học, nghiên cứu về con đường phía trước của võ học!
Đây không phải là không có lý do!
Đám này quả thực là một đám kẻ địch đáng yêu.
Càng ý thức được, đám đệ tử Vu Minh này, chí ít về phương diện lòng người, đã là người có khả năng thì không gì mà không làm được, một câu hứa hẹn, đã có thể xem nhẹ sống chết, tiến lên phía trước!
Bình tĩnh xem xét, chuyển đổi vị trí, Tả Tiểu Đa không dám khẳng định mình nhất định có thể giữ vững lời hứa, chính cái “không dám khẳng định” này, đã khiến cho Tả Tiểu Đa có chút xấu hổ!
Mặc dù hành vi của đối phương, trong xã hội hiện tại, sẽ bị vô số người xem là đồ đần......
Nhưng mà Tả Tiểu Đa biết, từ xưa đến nay, có thể làm ra chuyện khí thế ngất trời, để lại truyền thuyết bất hủ...... lại chính là kiểu ngốc nghếch này!
Người thông minh, không làm ra được thiên cổ truyền kỳ!
Giờ phút lần nữa phải nhìn lại mười người trước mặt bằng con mắt hoàn toàn mới, nhớ đến núi Cô Trúc lúc trước, quân nhân tự bạo như những con châu chấu ùn ùn kéo đến kia xông về Vu Minh của mình, người trong Phần Thân Lệnh số lượng làm việc nghĩa không chùn bước đó khiến mọi người nhìn thấy mà giật mình!
Trong khoảnh khắc này Tả Tiểu Đa, lại lần nữa hơi hoảng hốt.
Hắn nhớ tới những thứ này, cũng đã hiểu rõ những thứ này, nhưng mà hắn cũng đồng thời nhớ tới, sau Nhật Nguyệt Quan, những nghĩa trang anh hùng vô biên đó!
Nhịn không được rầu rĩ mà thở dài.
Thấp giọng nói: “Lợi lớn trước mặt để kiểm tra bạn bè, trong trận chiến sống chết nhìn huynh đệ; Trong thế bất lưỡng lập đao kiếm, đừng có tình cảm giống như anh hùng.”
Hắn ngẩng đầu trịnh trọng, trầm giọng nói: “Chín vị, có thể xem như anh hùng!”
“Cảm ơn lời khen!”
Mũi củ tỏi của Hải Hồn Sơn run lên, cười vô cùng cởi mở, đầu lưỡi hất lên, khạc ra một cục đờm mang theo khói đen từ trong miệng, nói: “Ta mặc dù xấu xí, nhưng xưa nay sẽ không tự coi nhẹ mình, càng thêm sẽ không phủ nhận, mình là một nhân vật!”
Tả Tiểu Đa đã nghe vậy mà không khỏi cảm thấy kinh ngạc, buộc miệng lên tiếng hỏi: “Hải Hồn Sơn, ngươi làm sao lại xấu như vậy?”
Chuyện này, quả thực là khiến người ta không hiểu được.
Theo đạo lý, truyền thừa gia tộc Hải Thị nhiều năm như vậy, thế lực lớn như này, tuyệt không có khả năng tìm một người phụ nữ xấu lấy làm vợ. Gen tốt được truyền từ đời này sang đời khác, vô luận như thế nào, cũng không đến nỗi sinh ra bộ dáng như Hải Hồn Sơn này mới phải.
Quân không gặp, ngoại trừ Hải Hồn Sơn ra còn tám vị đệ tử Vu Minh khác, từng người từng người nhan sắc không tầm thường, đến Sa Nguyệt kia, không xem là giai nhân tuyệt sắc, vẫn như cũ thượng trung lệ sắc, không hề tầm thường.
Hải Hồn Sơn cười nhạt một tiếng: “Trong đó có lý do không thể để người ngoài biết.”
Thần Vô Tú cười khà khà nói: “Chuyện này ta biết, nếu như Tả lão đại có hứng thú......”
Hải Hồn Sơn tức giận: “Không cho nói!”
Tả Tiểu Đa lập tức đầy vẻ hứng thú.
Nếu như Thần Vô Tú nói tiếp, ngược lại hắn không có hứng thú gì, nhưng sự ngăn cản như thế này của Hải Hồn Sơn, lại làm cho Tả Tiểu Đa trở thành kẻ thích buôn chuyện, lập tức cháy hừng hực giống như là Hỏa Diễm thương trên trời.