Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 1837 - Chương 1835: Tên Nhóc Này Quá Kỳ Lạ!

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 1835: Tên nhóc này quá kỳ lạ!

Hắn cứ như vậy đứng ở chỗ này, lại khiến người cảm giác, tự cổ tinh không, ngàn năm vạn năm, hắn, chính là chúa tể duy nhất!

Người mặc áo hoàng bào nhìn nhân ảnh đang tiêu tán, nói: “Chúc Dung, ngươi muốn đi rồi sao?”

Bóng người dừng lại, cười khổ: “Đông Hoàng, ta biết mà, ngươi cũng có thần niệm ở đây, cái gọi là lưu ta truyền thừa, cuối cùng cũng chỉ là hư giả, ngươi há lại sẽ hoàn toàn buông tha, mọi người chung quy thuộc phe đối địch.”

“Chúc Dung huynh nghĩ nhiều rồi.”

Người áo vàng, cũng chính là thần niệm của Đông Hoàng: “Chỉ là trước đây, ngươi ta đánh một trận xong, vào thời khắc ngươi thua cuộc bỏ mình, thời điểm ta quyết ý thả ngươi tàn hồn truyền thừa, đột nhiên tâm huyết dâng trào, có cảm ứng, dường như cảm ứng được một điểm nhân duyên nào đó.”

“Lúc này mới để một tia thần thức đi theo, thực sự không liên quan tới truyền thừa của Chúc Dung huynh.”

Đông Hoàng ấm áp mỉm cười: “Tu vi đến cảnh giới như ta với ngươi, làm sao không biết, đến chúng ta bước này, nếu là ở một thời điểm nào đó tâm huyết dâng trào, tuyệt không phải là chuyện nhỏ, tất có nhân quả.”

Chúc Dung tàn hồn nụ cười giễu cợt cười, nói: “Vậy Đông Hoàng bệ hạ tâm huyết dâng lên, bây giờ đã nhìn thấy nhân quả sao?”

“Hay là ứng trên người tên nhóc này?”

Đông Hoàng quay đầu liếc mắt nhìn Tả Tiểu Đa, nói: “Tên nhóc này, dù cho lúc này tu vi nông cạn như tờ giấy, lại không phải là phàm tục.”

Tàn hồn của Chúc Dung cười giễu một tiếng: “Lẽ nào ngươi còn vừa ý chút yêu khí trên người hắn? Chỉ tiếc, Đông Hoàng bệ hạ phải thất vọng rồi. Kia chỉ là yêu khí còn sót lại của Oa Hoàng kiếm – thứ đã vĩnh biệt thế gian mấy đời rồi, hoàn toàn không liên quan tới thân thể của hắn. Trên người tên nhóc này có hơi thở mạnh mẽ của Viêm Hoàng, chắc chắn không phải là người trong Vu tộc, cũng không phải là Yêu tộc, hắn chỉ là một nhân loại thuần túy!”

Đông Hoàng nhìn đi nhìn lại Tả Tiểu Đa bằng ánh mắt sâu xa, thản nhiên cười, nói: “Có lẽ vậy.”

Tàn hồn của Chúc Dung hỏi: “Tại sao ngươi lại lựa chọn nhảy ra vào lúc này, thật sự không phải là ngăn cảm ta truyền thừa à?”

Đông Hoàng thản nhiên nói: “Nếu ngươi không vội, không ngại thì cùng đợi với ta một lát. Dù sao... Hiện tại, ngươi cũng đã không thể ảnh hưởng tới bất kỳ ai nữa; sao không dừng lại một chút, nghiệm chứng một chút, tâm huyết dâng trào khi trước của ta, rốt cuộc có nhân quả gì?”

“Nghiệm chứng? Nhân quả?” Chúc Dung nghi ngờ nhìn qua.

Đông Hoàng cười một cách thoải mái, nói: “Chúc Dung, hiện giờ ngươi sắp hoàn toàn quy tịch rồi. Mà ta, cũng sẽ ‘ra đi’ sau một lát nữa... Bạn cũ ở chung với nhau lần cuối, cũng chỉ còn lại một giờ mà thôi, ngươi thật sự không muốn ở cùng ta sao?”

Chúc Dung lạnh lùng cười, nói: “Thôi được, ta và ngươi cùng nhìn xem, cái gọi là ‘tâm huyết dâng trào’ của ngươi, rốt cuộc sẽ như thế nào, rốt cuộc là nhân quả nhân ứng gì.”

Tả Tiểu Đa từ từ tỉnh lại; còn chưa mở mắt mà đã thở phào nhẹ nhõm trước.

“Chưa chết, vẫn còn sống!”

“Còn sống thật tốt!”

“Uhm, nếu còn sống, vậy là ta thông qua khảo nghiệm rồi à?”

Sau khi may mắn thoát hiểm trong gang tấc lần nữa, toàn thân Tả Tiểu Đa toát ra từng trận mồ hôi lạnh.

“Vừa rồi thật sự là quá đáng sợ, cảm thấy thần hồn đã bị người khác tiếp quản khống chế mọi mặt, cảm giác sống chết không nằm trong tay thật quá đáng sợ... Có điều, chuyện này thật kỳ lạ, không phải nói Vu tộc đều không thể tu thần hồn sao? Tại sao thần hồn chi lực của vị Chúc Dung Tổ Vu này lại mạnh như thế? Chơi ta mà như chơi với cháu trai ấy... Cho dù tu vi của ta có hơi kém hơn một chút... À, không phải hơi kém hơn một chút, mà là kém nhiều chút...”

Đứng dậy nhìn đại điện to lớn, trước mắt đều là vẻ trống rỗng mênh mông.

Dùng thần hồn chi lực lặng lẽ điều tra một chút, nhưng vẫn không có phát hiện gì.

“Có vẻ như là thật sự đi rồi?”

Tả Tiểu Đa tăng lực lượng thần hồn lên, tìm kiếm xung quanh đại điện một vòng, vẫn không có phát hiện gì, không nhịn được lại lớn gan, trực tiếp bạo phát toàn bộ lực lượng thần thức, tìm kiếm tới cực hạn...

Vẫn không có!!

Nhất thời, lại gần yên tâm.

“Long Long.” Thần thức của Tả Tiểu Đa kết nối với không gian của Diệt Không tháp.

Tiểu Long thò đầu ra nhìn: “Lão đại?”

“Nhanh đi ra tìm thứ tốt.”

Tiểu Long nghe vậy thì hào hứng ngay lập tức, uốn lượn bay ra khỏi Diệt Không tháp, dung nhập vào trong đại điện Truyền Thừa, bắt đầu tìm kiếm thứ tốt.

Lúc này, Oa Hoàng kiếm trong tay Tạ Tiểu Đa cũng bất ngờ bắt đầu rung không ngừng.

“Ý gì? Ngươi cũng muốn đi tìm bảo vật?” Tả Tiểu Đa kinh ngạc nhìn thanh kiếm trong tay.

“Leng keng.” Oa Hoàng kiếm leng keng không thôi.

Tả Tiểu Đa nhẹ buông tay, Oa Hoàng kiếm trực tiếp phá không mà đi.

“Thật bất ngờ, vậy mà Oa Hoàng kiếm lại chủ động đi ra ngoài tìm bảo vật, Tiểu Long cũng không truyền tới báo động gì, như vậy xem ra, khu vực này hoàn toàn an toàn.” Suy nghĩ của Tả Tiểu Đa thay đổi nhanh chóng.

Đột nhiên cười ha ha: “Chúc Dung tiền bối, hậu bối như ta xin cảm ơn truyền thừa của tiền bối, sau này đi ra ngoài, tất nhiên sẽ ca tụng mỹ danh của tiền bối, để mỹ danh của tiền bối vĩnh viễn không bị lãng quên, hy vọng một ngày kia, có thể dùng thần công của tiền bối khiến thế giới khiếp sợ, để lại tạo nên một huyền thoại!”

Chợt quỳ xuống đất một cách thành kính, liên tục dập đầu về vị trí phía trên ở chính giữa đại điện, ba quỳ chín lạy, hành động tràn đầy vẻ trang trọng.

Nhưng trong đại điện chỉ có tiếng dập đầu vang vọng, ngoài tiếng này ra thì không có phản ứng nào khác.

“Tả Tiểu Đa ta lấy tiết tháo của bản thân xin thề! Chắc chắn không phụ lại lòng yêu mến và truyền thừa chi tâm của Chúc Dung tiền bối!”

Vẫn không có động tĩnh gì.

Tả Tiểu Đa không bỏ cuộc lại nói một lô một lốc nào là lòng son dạ sắt, không quên báo ân; một lời hứa của người quân tử còn nặng hơn cả ngàn cân, tóm lại là nói bản thân hắn quang minh lỗi lạc thế nào, ân trả nghĩa đền, uống nước nhớ kẻ đào giếng ra sao, tuôn ra nhiều lời hay ý đẹp chắc chắn sẽ thế này thế kia.

Thiếu điều muốn moi tim để thể hiện tấm lòng trong sáng, giống như nhật nguyệt chiếu rọi...

Sau một hồi lâu nhai đi nhai lại như thế, vẫn không có bất kỳ sự đáp lại nào.

Trong khoảng thời gian này Tiểu Long đã báo lại mấy lần, nơi này hoàn toàn chỉ là một cung điện trống rỗng, không tồn tại bất kỳ lực lượng thần hồn nào.

Bình Luận (0)
Comment