Hắn không hề có chút cảm giác lương tâm bất an.
Ngay từ đầu đã nói rõ ràng, thu hoạch của các ngươi chia cho ta một phần mười, nhưng không có nói thu hoạch của ta chia cho các ngươi bao nhiêu, đúng không?
Vì vậy ta giả bộ không thu hoạch được gì là đang suy nghĩ cho các ngươi.
Tránh các ngươi không thoải mái trong lòng, dồn nén tới mức sinh bệnh.
Hải Hồn Sơn vội ho một tiếng, thở dài, nói: “Việc nên làm, nên làm đã bàn trước rồi, chúng ta sẽ không quỵt nợ! Đệ tử Vu tộc chúng ta, có lẽ những người khác tốn tâm tư không bằng ngươi... Nhân tộc và Đạo Minh, nhưng mà về giữ lời hứa chúng ta tự nhận đứng nhất trong thiên hạ!”
“Đúng vậy, đúng vậy!”
Mặt mày Tả Tiểu Đa tràn đầy hớn hở.
Bên kia...
Chúc Dung Tổ Vu với cơ thể được tạo thành từ lửa đã cao tới mấy nghìn mét, ông thoải mái, thư thái không còn quyến luyến điều gì đang dần bay về bầu trời.!
Mà chính ngay lúc hai chân sắp cách mặt đất.
Ở cách xa mấy nghìn dặm đã thấy được tất cả đám người Vu Minh, dù là người bình thường hay võ giả khi nhìn thấy cảnh tượng này đều quỳ xuống một cách thành kính và rưng rưng nước mắt.
“Cung tiễn Tổ Vu đại nhân, tiễn đưa Tổ Vu đại nhân!”
Cuối cùng thì thân thể to lớn cũng rải bước tiến về phía bầu trời.
Trong ánh mắt của ba vị Đại Vu Tây Hải, Không Độc và Trúc Mang đang đoan chính quỳ gối trên đám mây đều hiện lên vẻ điên cuồng!
“Cung tiễn Chúc Dung đại nhân!”
Sau lưng, Lệ Trường Thiên hơi khom người, thở dài hành lễ, vẻ mặt cung kính “Cung tiễn Chúc Dung Tổ Vu!”
Không ai không tôn kính vị tiền bối Tổ Vu đã từng tàn sát bừa bãi, lưu lại vô số truyền thuyết!
Thân hình khổng lồ không quay đầu lại dần dần bay lên càng ngày càng xa mặt đất.
Sau khi thân hình của Chúc Dung rời đi nhiệt lượng của Hoả Diệm Sơn đã bắt đầu tỏa ra bên ngoài, bình thường hỏa năng tập trung trong phạm vi nhất định, bây giờ không còn chịu khống chế...
Biển lửa không ngừng bốc cháy.
Nhưng mười người đứng ngay khu vực trung tâm vẫn yên lặng ngồi nhìn, chờ đợi thời khắc ra ngoài.
Đám người Hải Hồn Sơn không nói gì, ánh mắt của bọn hắn như vô tình hay cố ý nhìn lên người Tả Tiểu Đa, trong lòng của mỗi người đều là một cảm giác phức tạp khó tả.
Đợi sau khi ra ngoài, đám người lập tức trở về bế quan, ở ẩn đợi đột phá rồi lại ra ngoài;
Nhưng mặc dù Tả Tiểu Đa thu hoạch rất nhiều, thu được một đống đồ tốt, vẫn khó tránh khỏi lại rơi vào vòng vây dày đặc.
Ai cũng có thể đoán ra được kết quả này.
Sau khoảng thời gian chờ đợi dài đằng đẳng, đoán chừng số lượng đám người của Phần Thân Lệnh đuổi tới, ít nhất cũng phải hơn mười ngàn người!
Mà số lượng võ giả cấp cao của Vu Minh đang chờ đợi Tả Tiểu Đa bên ngoài còn nhiều hơn, cho dù không phải mấy trăm ngàn, cũng là trăm mấy ngàn.
Còn có mấy triệu đại quân, phong tỏa hoàn toàn con đường quay về Tinh Hồn!
Tả Tiểu Đa muốn sống trở về, căn bản là chuyện. không thể nào!
Dù là người có thực lực mạnh mẽ, võ lực mạnh mẽ, vô địch cùng giai, còn có thể vượt cấp giết địch, thì đã thế nào?
Chỉ cần Tả Tiểu Đa lộ diện, chắc chắn sẽ không có người chiến đấu trực diện với hắn!
Tất cả những người vừa nhìn thấy hắn ngay lập tức tự bạo!
Nếu có một phép so sánh nào có thể diễn tả được sự khó khăn của hành trình này, hoàn toàn có thể nói con đường trở về con đường về Tinh Hồn của Tả Tiêu Đa là con đường trải đầy bom nguyên tử,
Thì e rằng con đường lần này hắn cũng giống như vượt qua ít nhất là hàng chục ngàn quả bom nguyên tử thì mới có thể trở về.!
Hiện tại Tả Tiểu Đa cùng lắm chỉ là Ngự Thần mà thôi!
Ngươi có thể chịu nổi sao?
Tất nhiên là không!
Cho dù là thiên tài, dù cho giỏi như thế nào, nhưng khi đối mặt những trận đánh bom liên hoàn của biển người, làm sao có thể sống sót được, sao có thể chạy thoát.
“Tả lão đại, trên đường trở về ngươi phải cẩn thận!”
Hải Hồn Sơn im lặng hồi lâu, mới thở dài một tiếng nói: “Thật ra, ta thật lòng hi vọng ngươi có thể bình an trở về!”
“Đúng vậy, Tả lão đại, ta luôn nghĩ rằng ngươi không nên chết dưới tự bạo...”
Sa Hồn thở dài: “Nếu có ngày gặp lại, chúng ta trở thành kẻ địch của nhau, ta cảm thấy ngươi nên bị chúng ta cắt đầu bằng đao thật thương thật trên chiến trường, mới đúng.”
Tả Tiểu Đa trợn tròn mắt: “Ngươi nói câu này, nói thật êm tai cmn, ta vô cùng biết ơn ngươi!”
Tất cả mọi người nhịn không được bật cười.
Nhưng cười cười, rồi lại thở dài.
Vừa rồi chia đồ Tả Tiểu Đa dứt khoát như vậy, không khỏi thương sót Tả Tiểu Đa quá bạc mệnh.
Nhìn tuổi hắn cũng sắp xỉ đám người, thậm chí Tả Tiểu Đa còn lớn tuổi hơn nhiều, sắp bước chân vào cửa chết, đường vào âm ty dễ vào khó ra, trong lòng của mọi người đều có cảm giác rất phức tạp.
Sao thiên tài như ngươi lại chạy tới Vu Minh?
Tả Tiểu Đa không giống dạng người có thể làm ra hành động tìm đường chết như vậy.
Tất cả mọi người đều thở dài, rất ăn ý không tiếp tục nhắc đến chuyện này.
Tả Tiểu Đa cũng thở dài, nói: “cách lúc nơi này thông với bên ngoài vẫn còn dư chút thời gian, các ngươi nể mặt kêu ta một tiếng lão đại, hôm nay ta xem tướng cho ngươi, coi như làm kỷ niệm.”
Cảm giác đã rất lâu hắn không có thu điểm khí vận rồi, mặc dù bây giờ điểm khí vận trong tay còn đủ dùng, nhưng trò này ai sẽ ngại nhiều?
Lấy được một đóng báu vật từ chỗ bọn hắn, nếu không cho bọn hắn một chút lợi ích, bây giờ nói không được, dựa vào cái này giải quyết xong một chút nhân quả, mặc dù lương tâm Tả Tiểu Đa không nhiều, nhưng vẫn có một ít.
Chín người nghe vậy vô cùng mừng rỡ, hào hứng vô cùng.
“Từ lâu đã nghe danh Tả đại sư của Tinh Hồn tinh thông thuật xem tướng.”
Hải Hồn Sơn nói: “Nếu Tả lão đại có nhã hứng, chúng ta tất nhiên muốn học hỏi chút kiến thức.”
Tả Tiểu Đa mỉm cười gật đầu, lập tức công tụ hai mắt, nhìn mặt Hải Hồn Sơn: “Vậy bắt đầu từ ngươi.”
Hải Hồn Sơn theo bản năng đầu lưỡi bộp một tiếng đánh chóp mũi chính mình, có chút căng thẳng.
Chủ yếu vì đã đọc rất nhiều tư liệu viết về tên tuổi của thần toán Tả Tiểu Đa!
Biết Tả Tiểu Đa thật sự có bản lĩnh trong lĩnh vực này, bây giờ được tận mắt thấy sao không căng thẳng cho được.
“Tướng mạo người này...” Tả Tiểu Đa ngây ra một lúc, nói: “Tướng mạo này... hay thôi đi, hay là bắt đầu xem từ Sa Hồn.”