Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 1875 - Chương 1873: Cứu Thế Chi Thảo!

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 1873: Cứu Thế Chi Thảo!

Linh Hoàng đại nhân!

Tổ vu Cộng Công đại nhân!

Tổ vu Hậu Thổ đại nhân!

Tả Tiểu Đa nghe được cảm thấy tôn kính, miệng lưỡi đều khô, nhịn không được lại uống một cốc nước lớn cho đỡ sợ.

Lưng cũng không kiềm chế được ưỡn thẳng.

Ánh mắt lão giả rất xa xôi, chậm rãi nói: “Vốn dĩ ba người đại năng này, hợp lực tính ra số phận của một trận chiến này, chính là kiếp nạn diệt thế, tai ương khắp nơi, rồi lại không có sức phá vỡ tình hình, bởi vì ngay cả ba người họ, cũng bị vùi lấp trong kiếp nạn lớn này, không thể nào thoát khỏi. Mà số phận của bản thân bọn họ, đã gắn với kiếp nạn lớn.”

“Mà lúc ấy, chính là mười thái tử Yêu Hoàng trực tiếp tàn sát bừa bãi thiên hạ, đến mức trăm họ lầm than, bên trong Vu Tộc đã âm mưu, trù tính phương pháp diệt trừ.”

“Nhưng mà diệt sạch mười thái tử tất sẽ làm cho Yêu Hoàng nổi giận, mà Yêu Hoàng giận dữ, ắt phải long trời lở đất! Một trận chiến này, cuối cùng biến thành tai họa lớn, làm cho trời đất xáo trộn một lần nữa.”

“Mà Thủy vu đại nhân vì ngăn cản sự khởi nguồn của trận chiến đại họa này, đã tranh cãi với Hỏa Vu rất nhiều lần... nhưng cuối cùng vẫn không thể ngăn cản, Vu Tộc từ trên xuống dưới, một lòng muốn đánh, khai chiến với Yêu tộc, đã bắt buộc phải làm, chỉ là chuyện một sớm một chiều mà thôi.”

“Thủy Vu và Hậu Thổ Tổ Vu đại nhân nhìn trộm thiên cơ, sau đó phải trả giá rất lớn, thu được dự đoán: một khi tuyên chiến, đó là sinh linh đồ thán, diệt sạch mười nghìn tộc, tai ương khắp nơi.”

“Nhưng mà, Tổ Vu khác ỷ thế sức mạnh vô địch thiên hạ, cho rằng trận chiến này, lật đổ Yêu Đình, Tổ Vu làm chủ thiên hạ là điều tất nhiên. Căn bản không nghe lời nói của hai Tổ Vu, cố ý muốn chiến tranh.”

“Cũng ngay lúc này, hai vị Thủy, Thổ đại nhân bí mật tìm Linh Hoàng bệ hạ, nói ra một phương pháp, mong có được Linh tộc và linh thảo Thế Vô Tranh, ở trong đại kiếp nạn, trà trộn một chân vào. Lấy linh vật tu vi yếu nhất, chịu đựng thiên đạo phản phệ nhỏ nhất, để kích động một kiếp diệt thế, cầu thiên đạo thương xót, để lại một con đường sống!

“Mà Linh Hoàng bệ hạ im lặng rất lâu, cuối cùng đồng ý. Cũng cười bi thương, nói: Cho dù như vậy, nhưng ta là Linh tộc còn ngươi là Vu tộc, lần này nhúng tay vào thiên cơ, rối loạn thiên đạo, nhất định sẽ bị trời phạt. Sau này, chỉ sợ hai tộc không thể bảo toàn.”

“Nhưng hai người Thủy Vu và Hậu Thổ Tổ Vu rất kiên trì, nói: Chỉ cần trần gian còn may mắn tồn tại, không đến mức diệt thế, sinh linh có thể sinh sản, vạn vật có thể tồn tại và sống sót, hai tộc của ta và ngươi tự hy sinh, thì có ngại gì?”

Lão giả khẽ nhíu mày, nét mặt vừa thẫn thờ vừa thấp thỏm, phần lớn nữa là phấn chấn, đó là lúc hồi ức đong đầy cảm xúc.

Năm đó, chính mình thân là linh vật nhỏ yếu nhất trong trời đất, nhưng lại có thể nhìn thấy Hoàng giả Bổn tộc tối cao và ngoại tộc đại năng, sao không thấp thỏm, không phấn khởi cho được?

“Sau đó thì sao?” Tả Tiểu Đa nghe say sưa, không kìm lòng nổi hỏi một câu.

“Sau đó là đưa ra kế hoạch hợp sức.”

“Sau đó nữa... trận chiến ấy đã bắt đầu.”

Lão giả khẽ thở dài, nói: “Bắt đầu đó là chiến thần Vu tộc, Tổ Vu Đại Nghệ, hiên ngang rời tộc, lấy hồn thiêu đốt thiên cơ, thân ở trên chín tầng mây, chân đạp đỉnh Bất Chu; kéo cung Hỗn Độn, bắn thiên tên, lấy tu vi cả đời hóa thành mười mũi tên, đuổi mặt trời đến khi mặt trời lặn.

“Mười mũi tên bay qua, không trượt phát nào, đã bắn mười vị thái tử Yêu Tộc rơi xuống!

“Mười mũi tên uy lực to lớn, phá vỡ Yêu thân, nghiền vụn Yêu hồn, nghiền nát căn cơ, mắt thấy mười thái tử Yêu tộc sẽ đều bị giết ngay tại chỗ! Đúng lúc trời đất yên tĩnh, vạn vật im ắng.”

Tả Tiểu Đa đột nhiên nghe tới nhiệt huyết sôi trào, lại không dám thở mạnh, nín thở chờ đợi.

Đây chẳng phải chính là truyền thuyết Nghệ bắn chín mặt trời sao?

Nhưng nghe lão giả nói, lại là mười mũi tên bắn lên trời, không trượt phát nào, vậy chẳng phải phải là diệt hết mười mặt trời sao, tại sao vẫn còn lại một mặt trời?!

“Cũng ngay tại thời điểm đó...... Trước đây lão phu vẫn còn là cỏ non, linh lực toàn thân tản ra mờ mịt khắp trời đất, làm cho ruộng đất mười ngàn dặm dưới chân núi Bất Chu, đều mọc đầy phân thân của ta.”

“Ngàn dặm bao la, đều là cỏ dại, trước mắt đều là rau sam.”

“Thậm chí, tất cả cỏ dại, tất cả rau sam, tất cả đều nghịch chuyển sức sống, cực hạn chuyển vận, sức lực của Hóa Nạp đại địa, nở hoa hướng lên trời, suy diễn sức sống vô tận.”

“Đó là lấy sức sống vô tận làm bình phong, mười vị thái tử Yêu tộc chỉ còn lại một tàn hồn cuối cùng, có thể được che chở dưới phiến lá của lão phu, Tổ Vu Đại Nghệ thả mắt Vận Ma Thần tìm kiếm, nhưng cũng không thể tìm được tàn hồn của mười vị thái tử... từ trong biển hoa thênh thang, từ sức sống vô tận... Cuối cùng cầm cung mà đi, vẫn chưa công toàn bộ.”

“Mà mười vị thái tử Yêu tộc cũng bởi vậy tiếp tục sống tạm, nhưng cũng vì thế, chiến tranh Vu Yêu bùng nổ, mở ra đại kiếp nạn thiên địa, cũng đã không còn là kiếp diệt thế, mà đã ẩn chứa một chút sinh cơ!”

Lão giả mặt lộ đầy vẻ hồi tưởng: “Trước đó, hai vị Thủy và Thổ đại nhân đã hứa với ta, sống lâu với trời đất, vạn vật không bị thương; có đất sẽ sinh sôi, có nước sẽ sống!”

“Sau đó, Yêu Hoàng đại nhân cũng hứa với ta; nhiệt độ cao không diệt, lửa mặt trời không tổn thương; tạo phúc cho thiên hạ, ân huệ tỏa khắp mọi chúng sinh!”

Lão giả nói đến nói đây, nhẹ nhàng thở ra một hơi, rơi vào trạng thái suy tư.

Tả Tiểu Đa không nhịn được nhớ tới ở dân gian có truyền thuyết liên quan tới rau sam; loại rau dại thần kỳ này, rõ ràng gầy yếu tới mức chạm là đứt gãy, bộ rễ cũng không phát triển, lá và thân lại càng giống như túi nước, có thể nói là cực kỳ yếu đuối.

Nhưng chính là rau sam gầy yếu như thế, dù mùa hè nóng như thế nào đi nữa, cũng phơi nắng không chết, cho dù là nhổ tận gốc, treo ở trên dây phơi nắng vài ngày, phơi tới mức như cháy sém, nhưng chỉ cần ném xuống đất, gặp được bùn đất, một hai ngày sau là lại có thể xuất hiện sự sống, xanh tươi lại.

Nếu có mưa tẩm bổ, vài ngày có thể mọc lan tràn ra một dải lớn.

Bình Luận (0)
Comment