Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 1881 - Chương 1879: Hiện Tại Ngươi Không Đủ Tư Cách (2)

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 1879: Hiện tại ngươi không đủ tư cách (2)

Dẫu rằng được người ca tụng nhưng ngược lại hắn sẽ cảm thấy đối phương quá không có kiến thức, chuyện nhỏ như vậy cũng đáng để nịnh hót hay sao?

Cái mà hắn quan tâm là thứ khác.

“Tiểu hữu đến nơi này, vòng sáng thông thiên đưa ngươi tới đều là thủ đoạn của Chúc Dung Tổ Vu, cái này không đáng nhắc tới. Chẳng qua về tình về lý, điều khiến ta cảm thấy bất ngờ hoặc có thể nói là cảm thấy hứng thú chính là trong cơ thể của tiểu hữu rõ ràng không có dấu vết công pháp truyền thừa của Chúc Dung Tổ Vu, bản thân cũng không có dòng máu Vu tộc mà là một nhân tộc chân chính…”

Vạn Dân Sinh nói: “Đây mới là nguyên nhân căn bản khiến cho lão phu đau đáu không thôi.”

Tả Tiểu Đa ngây ra.

Có ý gì?

Chẳng lẽ không định giao truyền thừa cho ta?

Chẳng lẽ nhà ngươi định nuốt riêng?

Hừm, vừa rồi lão già này nói cái gì ý nhỉ, cho dù Chúc Dung Tổ Vu sống lại thì trình độ hiểu biết Chúc Dung Chân Hỏa cũng không sánh được với lão, chẳng lẽ lão định tu hú chiếm tổ, trở thành một vị Hỏa Thần khác, trở thành Vạn hỏa chư diễm chi tôn?

Không thể nào…

“Thế nhưng ta quả thực nhận được truyền thừa của Chúc Dung Tổ Vu.”

Tả Tiểu Đa cảm thấy hơi oan ức: “Đương nhiên, trước khi ta bị ném tới đây thì ta quả thực cũng không biết điểm đến là nơi nào.”

“Điều này thì lão phu tin ngươi.”

Vạn Dân Sinh mặt mũi hiền từ: “Lão phu không có nghi ngờ ngươi, mà là trên người ngươi thực sự không tìm ra có chút liên quan nào với Chúc Dung Tổ Vu.”

“Chỗ ta có một chiếc nhẫn không gian, là do Chúc Dung Tổ Vu truyền cho ta tại cung điện truyền thừa Tổ Vu, cái này có thể làm căn cứ không?” Tả Tiểu Đa lấy nhẫn không gian của Chúc Dung Tổ Vu ra.

“Nhẫn không gian cũng không chứng minh được điều gì, cái gọi là truyền thừa Tổ Vu cũng chỉ là do một mình tiểu hữu nói, không đủ để làm căn cứ.”

Vạn Dân Sinh rất kiên trì, nói: “Thứ mà lão phu muốn nhìn chính là Chúc Dung Chân Hỏa.”

Hắn thở dài nói: “Nói một lời chân thành với tiểu hữu, chân hỏa khi đó Chúc Dung Tổ Vu cho ta đang ở chỗ này, cho ngươi cũng không sao.”

“Nhưng tiểu hữu nhất định phải biết, nếu như ngươi không tu luyện Chúc Dung Chân Hỏa, ngươi có thể lấy đi hay không chưa bàn đến, một khi ngươi tiếp xúc với chân hỏa, bị chân hỏa dính lên người, vậy thì khó có thể tránh được việc chơi với lửa có ngày chết cháy. Tiểu hữu ngàn vạn lần đừng nghĩ rằng mình cũng tu hành hỏa chúc công thể thì cho là mình có thể thuận tiện thu nạp Chúc Dung Chân Hỏa, Chúc Dung Chân Hỏa là tinh hoa của Vạn hỏa chư diễm, cho dù là Đại Nhật Chân Hỏa của Yêu Hoàng thì so về độ thuần túy vẫn phải kém hơn nó nửa bậc. Không phải lão phu đang làm khó ngươi, càng không phải là nói lời đe dọa hay gì mà là do sự thật chính là như vậy.”

Tả Tiểu Đa nhất thời ngây ra: “Vậy thì phải làm thế nào?”

Vạn Dân Sinh không trả lời, vấn đề này không phải là thứ hắn cần xem xét, nếu như tả Tiểu Đa không có cách nào tự mình đối phó, vậy thì hắn không phài là người có duyên, hắn có thể nhắc nhở Tả Tiểu Đa đây đã xem như cực hạn rồi, tuyệt đối không thể nhắc nhở thêm nữa.

“Vậy ta ở đây mấy ngày cũng không sao chứ? Trong mấy ngày này ta tu luyện công pháp mà Chúc Dung Tổ Vu truyền thừa cho ta, tu luyện Chúc Dung Chân Hỏa có chút thành tựu, điều này không vi phạm ước định giữa ngài và Chúc Dung Tổ Vu đâu nhỉ?”

Tả Tiểu Đa chư từ bỏ ý định hỏi.

“Ha ha, đương nhiên là có thể.”

Vạn Dân Sinh cười có chút thâm sâu, nói: “Chẳng qua là công pháp của Chúc Dung Tổ Vu cũng không dễ nhập môn như vậy, tiểu hữu, ngươi vẫn nên cẩn thận một chút, tuyệt đối đừng nóng vội, một khi bị chân hỏa phản phệ thì cho dù là lão phu cũng khó có thể cứu giúp.”

Câu này nghe thì vô cùng khách khí uyển chuyển, nhưng hàm ý bên trong rõ ràng là không tin Tả Tiểu Đa có thể chuyên tu Chúc Dung Chân Hỏa có thành tựu.

Chúc Dung Tổ Vu là ai?

Là Hỏa Thần được thế gian công nhận, trên đời trừ một số cực ít người, hắn chính là cường giả vô địch tung hoành thiên hạ, công pháp của hắn đương nhiên có tính đặc biệt riêng của nó.

Há có thể để mặc ai cũng có thể tùy tiện tu luyện.

Ngươi ở đây có mấy ngày đã mong tu luyện có tiểu thành, thậm chí có thể dung hợp tinh hoa Chúc Dung Chân Hỏa?

Không biết là mọi người sống trên đời này chỉ có tên này là mặt dày như thế hay là ai ai cũng đều giống như vậy, không khiêm tốn, không biết tự lượng sức mình!

Ha hả…

Lão phu mỏi mắt mong chờ.

Dù sao năm đó ta nhận phó thác, ta có sứ mệnh của ta, cũng có những hạn chế tương ứng, nếu ngươi không đạt tới điều kiện thì không thể đưa cho ngươi.

“Tiền bối, ngài xem ta nên ở chỗ nào?”

Trong mắt tả Tiểu Đa xẹt qua một tia mờ ám, mặc dù Diệt Không Tháp một lần nữa mở ra, nhưng có thể không vận dụng thì không vận dụng, giữ lại một tấm át chủ bài cũng không phải là việc xấu.

“Ở nơi này đi.”

Vạn Dân Sinh cười, phất tay.

Sau đó Tả Tiểu Đa nhìn thấy nơi này bỗng nhiên rộng gấp đôi, mà trên một bãi đất trống, bốn cây dây leo bỗng nhiên cấp tốc sinh trưởng, trong nháy mắt xanh mướt sum suê, che lấp cả sân nhỏ, từng đoàn ánh sáng xanh lấp la lấp lánh.

Dây leo lớn nhanh như thổi, từ từ biến lớn, sau đó tự mình kết thành một căn phòng màu xanh, bốn vách tường và nóc nhà lặng lẽ thành hình, sau đó trong phòng không những có lá non xanh biếc trực tiếp lớn thành một chiếc giường mà bàn ghế cũng vô cùng đầy đủ.

Ngoài của, ừm, một cánh cửa được điểm xuyết rất nhiều hoa tươi, vừa đẩy đã mở sau đó hất tay là cánh cửa đóng lại, vô cùng kín kẽ.

“Quả thật là sự kì diệu của tạo hóa, thấy vậy là đủ rồi.” Tả Tiểu Đa xem đến mức tròng mắt đều sắp trừng rớt ra ngoài rồi.

Chỉ với vài cọng dây leo, thế mà muốn gì có đó, muốn biến thành cái gì thì thành cái đó, quả thực quá là kỳ diệu.

“Chẳng qua chỉ là mấy cây Như Ý Đằng mà thôi.” Vạn Dân Sinh không chút để ý: “Nếu tiểu hữu thích, đợi đến khi tiểu hữu đi, ta tặng ngươi mấy hạt giống Như ý Đằng là được.”

“Đa tạ đa tạ. Ta rất thích, ta vô cùng thích, người lớn tặng đồ ta nào dám từ chối.”

Tả Tiểu Đa vui đến không khép được miệng, thứ này chính là lựa chọn tốt nhất để mang theo dù là ở nhà hay đi xa.

Bình Luận (0)
Comment