Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 1975 - Chương 1973: Ơ, Kết Nối Được Rồi! (2)

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 1973: Ơ, kết nối được rồi! (2)

Nhân vật có thể có tư cách leo lên đến “Cao tầng” của Cao Võ Tổ Long, ngoài không phải là hạng người bình thường ra thì hiếm có người có tay sạch sẽ, cho dù là trao đổi ích lợi hay là thỏa hiệp quyền thế, hoặc là những thứ khác, tóm lại là hiếm có người nào chưa từng làm qua chuyện trái với lương tâm, chuyện tuân theo luật lệ, chuyện làm trái quy tắc!

Nói tóm lại một câu: Không có mông người nào là không dính phân.

Khác nhau ở chỗ là có điều tra hay không thôi.

Bình thường đấu đá lẫn nhau thì cũng thôi đi, một khi thật sự quyết tâm, đứng xếp hàng để giết, không ai vô tội.

Đám người suy nghĩ phải làm sao để không cảm thấy run sợ, sợ rằng tiếp theo Ngự Tọa đại nhân sẽ gọi đến tên tuổi của mình, lật đổ gia tộc sau lưng bản thân!

“Thượng Kinh bây giờ, thật sự dơ bẩn!” Ngự Tọa Tuần Thiên đại nhân nhìn những người ở bên dưới, nhịn không được nhẹ nhàng thở dài một tiếng.

Tả Trường Lộ vốn đã trải qua quá nhiều thay đổi vương triều, đấu đá quyền lợi, đương nhiên đã hiểu thấu triệt bản chất chính trị, bộ mặt thật của quyền mưu, sở dĩ đã không để ý đến trần thế bẩn thỉu từ lâu, chính vì không muốn lại nhiễm phải lớp bụi bẩn dơ dáy nhất trong trần thế này.

Nhưng mà thế sự khó lường, chúng sinh đều là cờ, hắn, cuối cùng cũng phải muốn đối mặt với phần dơ bẩn này một lần nữa!

...

Nơi khác.

Lúc này Ngô Vũ Đình đã đến trước nhà Tả Tiểu Niệm, nhẹ nhàng gõ cửa.

“Ai đấy?” Bên trong truyền đến giọng nói của Tả Tiểu Niệm.

“Niệm Niệm Mèo, còn không mau ra mở cửa.”

“Oa aaaaaaa...”

Tả Tiểu Niệm reo hò ở bên trong, đột nhiên vang lên tiếng gào thét suýt chút nữa thổi bay cả nóc nhà.

Điên cuồng chạy như bay ra mở cửa, đến nhìn cũng không thèm nhìn, trực tiếp ủ rũ vọt vào lòng của Ngô Vũ Đình, liều mạng mè nheo: “Mẹ! Hu hu hu... Mẹ me... Mẹ... Hu hu... Ta nhớ ngươi muốn chết... Mẹeeeeee...”

Liên tục gọi mẹ, cứ ở trong lòng Ngô Vũ Đình không chịu rời đi, hai tay gắt gao ôm lấy, chính là không chịu buông ra, sợ rằng người đang được ôm lấy sẽ rời đi lần nữa.

Mũi liên tục ngửi lấy mùi hương đặc trưng chỉ có trên người mẹ không biết chán, Tả Tiểu Niệm vừa khóc vừa cười, còn có nghẹn ngào, còn có vui vẻ muốn hét to, nhưng lại không nhịn được mà rơi lệ, là nước mắt của hạnh phúc...

Ôm lấy mẹ, chỉ cảm thấy thế giới này đúng là an toàn như vậy, nỗi thỏa mãn lâu ngày chưa cảm nhận được lại lần nữa ập tới!

“Ngươi về rồi hu hu...”

Linh Niệm Thiên Nữ từ trước đến nay vẫn luôn lạnh lùng như núi băng, nay lại khóc như một con mèo nhỏ, trên mặt loang lổ đều là nước mắt.

“Nhóc con này, ngươi khóc cái gì chứ.”

Ngô Vũ Đình ôm con gái, giận dỗi nói: “Không phải là ta và cha ngươi đã nói với các ngươi nhất định sẽ trở về sao? Bây giờ ngươi chỉ vừa thấy mặt là đã khóc, ra thể thống gì chứ? Là vui mừng vì bọn ta nói lời giữ lời, hay là đang phàn nàn bọn ta trở về muộn quá?”

“Chuyện đấy khác nhau mà!”

Tả Tiểu Niệm phản đối nói.

“Khác gì đâu chứ? Bọn ta nói về là sẽ về, bây giờ không phải là đã trở về rồi sao, khác nhau chỗ nào đâu?”

“Dù sao cũng là khác nhau!”

Tả Tiểu Niệm vẫn dựa vào người Ngô Vũ Đình, dứt khoát hai chân rời đất leo lên thân Ngô Vũ Đình.

Nếu như cảnh này bị Tả Tiểu Đa nhìn thấy thì nhất định sẽ không thể nào tin được, ảo mộng sụp đổ, không, cứ hễ là người quen biết với Tả Tiểu Niệm thấy được cảnh này cũng đều sẽ không thể nào tin, chỉ là những người khác sẽ nhiều hơn Tả Tiểu Đa một chữ “Càng” mà thôi!

Đây... Đây sao có thể là chuyện mà Niệm Niệm Mèo, Linh Niệm Thiên Nữ có thể làm ra được chứ?

Ngô Vũ Đình không thể làm gì khác, cứ treo con gái như một con gấu túi cỡ lớn như vậy mà đi vào phòng, vỗ vỗ bờ mông nở nang, nói: “Xuống, con gái lớn như vậy rồi mà cũng không có chút ngượng ngùng nào.”

“Không đâu!”

“Xuống nhanh!”

“Con cứ không xuống đấy!”

Tả Tiểu Niệm bắt đầu nũng nịu, cong môi, vặn vẹo một lúc trên người mẹ.

“Cô gái lớn như vậy rồi, sắp lập gia đình đến nơi mà còn không chịu nghe lời như thế!”

“Lấy chồng cũng là lấy con trai của mẹ, dù sao cũng không có người ngoài!”

“Cứ dựa vào người mẹ chồng như vậy, hợp lý sao?”

“Hợp lý!”

“Chính là hợp lý!”

Tả Tiểu Niệm cong miệng kêu la.

Ngô Vũ Đình thật sự không còn gì để nói, đành phải ôm lấy con gái ngồi ở bên giường, đột nhiên sững sờ: “Đó là cái cái gì vậy? Một con chó con lớn như vậy hả?”

Nói xong lập tức mở chăn ra.

“y da da da da...” Tả Tiểu Niệm lập tức bối rối ngọ ngoạy leo xuống khỏi người Ngô Vũ Đình, dùng tốc độ nhanh nhất có thể đẩy Tinh Thần Huyễn Ngọc Tiểu Cẩu Đát vào trong chăn.

Vẫn cảm thấy không được an toàn, lại luống cuống tay chân đẩy chăn vào sát trong góc giường.

Ngô Vũ Đình liếc mắt nhìn: “Ôi chao, cứ nhớ mong con của ta như vậy, ngay cả trong chăn cũng nhét Tiểu Cẩu Đát lớn như vậy, xấu hổ muốn chết, con gái của ta Ngô Vũ Đình lại có thể không có tiền đồ như vậy!”

Mặt của Tả Tiểu Niệm đỏ tới mang tai: “Không phải đâu, đó chính là nguyên khối Tinh Thần Huyễn Ngọc, có thể nhanh chóng tập trung linh khí, chỉ là trùng hợp trông giống chó con mà thôi, ta đặt ở trong chăn chỉ vì tu luyện. Ừm, đúng vậy, chính là vì tu luyện! Tu luyện! Không phải là vì có quan hệ với Tiểu Cẩu Đát đâu!”

“Được thôi được thôi, Tiểu Cẩu Đát này không có quan hệ gì Tiểu Cẩu Đát hết, là ta nghĩ nhiều rồi.”

Ngô Vũ Đình nhẹ nhàng véo khuôn mặt trắng mịn của con gái, nói: “Vậy sau này ta đưa Tiểu Cẩu Đát còn sống kia cho ngươi nhét vào trong chăn, ngươi muốn không?”

“Không thèm! Thúi muốn chết!” Tả Tiểu Niệm kiêu ngạo quay đầu.

“Ồ? Vậy ta đành phải kiếm người khác làm ấm giường hắn rồi...”

“Ơ kìa mẹ, ngươi ức hiếp người khác!”

Tả Tiểu Niệm không làm nữa, lại chui đầu vào lòng Ngô Vũ Đình uốn qua uốn lại.

Ngô Vũ Đình lập tức nở nụ cười thoải mái, thật sự là rất lâu rồi không được thư giãn như thế.

Quả nhiên, đúng là chỉ khi ở trước mặt người nhà mới là trạng thái thoải máu nhất.

“Đúng rồi mẹ, ngươi trở về, Cẩu Đát có biết không?” Tả Tiểu Niệm đột nhiên nhớ tới.

“Còn chưa kịp nói cho hắn biết nữa, hình như hắn đang ở nơi bí mật nào đó.” Ngô Vũ Đình nói: “Gần đây ngươi có liên lạc với hắn không?”

“Cũng không có luôn, giám sát sứ Bạch Vân Đóa đại nhân nói cho ta biết hiện nay hắn đang đặc huấn tại địa giới nào đó, không liên lạc được là chuyện bình thường... Để ta thử liên lạc với hắn xem sao, nếu như hắn biết được tin tức hai người các ngươi trở về, nhất định sẽ mừng rỡ như điên.”

Bình Luận (0)
Comment