Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 1982 - Chương 1980: Trùng Hợp Vậy Sao? (3)

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 1980: Trùng hợp vậy sao? (3)

Du Tinh Thần nhìn thấy vẻ mặt của hai người, biết hai người đang suy nghĩ gì, hừ một tiếng, nói: “Muốn xử lý lão già này cũng không khó. Nhưng muốn đánh tơi bời tu giả có đẳng cấp như hắn thì không hề dễ dàng. Hai món đồ nhỏ như các ngươi luyện công như là rùa bò ấy, nếu không chịu chăm chỉ hơn nữa thì bọn Bắc Cung Hào cũng sắp đuổi kịp các ngươi rồi, người nào người nấy đều không có ai chịu thua kém...”

Tả Hữu Thiên Vương ngượng ngùng, nuốt cảm giác không phục trong lòng xuống.

Thầm nghĩ chỉ dựa vào bọn hắn, mà có thể vượt qua bọn ta? Ngược lại là lão nhân gia ngươi ấy, còn không chịu tích cực một chút thì hai ta sẽ đuổi kịp ngươi đấy...

“Vậy bây giờ chúng ta làm gì?”

“Còn có thể làm gì chứ?”

Du Tinh Thần nói: “Vân Trung Hổ ngươi đi tụ hợp với vợ ngươi đi, trấn thủ lân cận Thượng Kinh.”

Quay đầu nhìn con trai mình, hung hăng dữ tợn: “Tên ranh con ngươi còn không mau đi trấn thủ Nhật Nguyệt Quan bên kia? Còn chờ cái gì nữa? Ngươi đang bị giáng chức một ngàn năm, chỉ là nói cho vui thôi hả? Ngươi nói xem sao ngươi có thể yên tâm như thế nhỉ! Người ta cũng là sinh con, ta cũng sinh con, nhưng sao chênh lệch của làm con lại lớn như vậy chứ?”

Du Đông Thiên ủ rũ cuối đầu rời đi.

Hắn không hề có bất cứ mâu thuẩn nào về việc đi trấn thủ ở Nhật Nguyệt Quan, hiện tại là Đạo Minh gánh vác đánh trận ở phía trước, ta đi Nhật Nguyệt Quan chính là cái xem trò vui.

Về phần kiểm điểm trước mặt toàn quân càng không thành vấn đề. Năm đó bị đánh tơi bời ở trước mặt toàn quân cũng không phải một lần hai lần, tiếng tăm của ta vẫn sẽ như mặt trời giữa ban trưa!

Chuyện này có khác gì với kỳ nghỉ định kỳ của ta đâu chứ!

Nhưng nói cái gì đều là con cái, ta là người làm con này, làm sao lại không bằng tên khốn nạn nhí kia chứ, những biến cố liên tiếp này không phải đều là do tên ranh con hắn gây ra hay sao?

Không phải vì gặp được cha tốt mẹ tốt nên mới có cảnh tượng như hiện tại sao, nếu như ta cũng có cha mẹ như vậy... Ừm, dù sao thì cũng không thể nói như vậy!

Nhìn con trai không có một chút dáng vẻ chính trực nào bay đi mất, Du Tinh Thần càng thêm tức giận không chỗ phát tiết, run rẩy đôi môi: “Hổ Tử à, ngươi xem thử dáng vẻ phân chó kia của anh Thiên của ngươi đi, ngươi nói xem sao ta có thể sinh ra một đứa con đáng thất vọng như thế chứ?”

Vân Trung Hổ co giật khóe miệng: “Ta phải đi rồi, Đóa Nhi đang chờ ta, tạm biệt bác trai nha!”

“Đợi, đợi đã.”

Du Tinh Thần kéo Vân Trung Hổ lại, nói: “Cái này, Tiểu Hổ à, ngươi xem... Còn ai thích hợp hay không, giới thiệu một chút cho anh Thiên của ngươi đi... Cứ tiếp tục như vậy thì tên ranh con kia chẳng phải sẽ đi con đường cũ của ta hay sao?”

Nghe nói như vậy, Vân Trung Hổ lập tức lộ ra sắc mặt khó coi.

Chuyện này không phải là không dễ xử lý, mà là cực kỳ không dễ xử lý!

Nhìn chung trong toàn bộ đại lục, chớ nói tìm được vài võ giả nữ có thể xứng đôi với Hữu Lộ Thiên Vương, cho dù là tìm ra một người thì cũng đã là mò kim đáy biển!

Tại thời đại chiến tranh, sau khi lên chiến trường thì nữ võ giả sẽ chết nhanh hơn nhiều so với nam võ giả...

Đây không phải là không tôn trọng nữ giới, mà là lời nói thật lòng, tại thời khắc đối diện với sống chết thì vẫn luôn là nam giới có thể chịu được nhiều hơn!

Mà nữ võ giả đạt tới đẳng cấp có thể nhìn xứng đôi với Tả Lộ Thiên Vương, hoặc là có rất nhiều cháu chắt, gia tộc rất lớn mạnh, hoặc chính là đã kết hôn rồi, phu thê tình thâm, vợ chồng như đôi chim, ngày ngày tháng tháng không xa rời...

Theo như Vân Trung Hổ được biết, nữ võ giả bây giờ vẫn còn độc thân, mà thân phận đủ cao, cũng chỉ có một Khỏa Thương Hải Di Châu mà thôi.

Nhưng là ấy, Khỏa Thương Hải Di Châu kia đừng nói Du Đông Thiên không dám trêu chọc, cho dù là bác trai Du ngươi cũng sẽ không dám liều mình động vào.

“Thật sự rất ít... Rất khó tìm kiếm.”

Vân Trung Hổ rất thất vọng.

“Không cần vội, cứ từ từ tìm kiếm, bác trai sẽ toàn quyền trông cậy vào ngươi.”

Du Tinh Thần nói: “Chỉ cần có người thích hợp sẽ lập tức gộp hai người bọn hắn làm đôi.”

Gộp thành đôi...

Ngươi nghĩ đây là quyết định thông gia từ bé hả?

Du Tinh Thần nói: “Chỉ cần có người thích hợp... Ta sẽ tự mình đi Vu Minh, tìm Liệt Hỏa Đại Vu, đòi hai bình Thủy Hỏa Bất Dung Tửu...”

“...”

Vân Trung Hổ cảm thấy toàn thân đều đang vọp bẻ, hỗn loạn ném lại một câu tạm biệt rồi chạy như bay.

...

Lúc này đương nhiên là Tả Tiểu Đa đã đi ra khỏi Diệt Không Tháp, nếu không thì điện thoại của Tả Tiểu Niệm đã không thể liên lạc được với hắn.

Hừm, lá chắn phương diện tin điện của Vu Minh lúc này đã được xóa bỏ từ lâu rồi, Vô Độc cùng một đám Đại Vu xác nhận được con đường chùy pháp của Tả Tiểu Đa nên đương nhiên sẽ không nhằm vào hắn nữa, che đậy tín hiệu kia cũng không có ý nghĩa gì nữa.

Trước đó tu luyện trong Diệt Không Tháp, Tả Tiểu Đa phát hiện sau khi mình tấn thăng đến Quy Huyền cảnh thì tiến độ tu luyện đã thể hiện ra một loại trạng thái vô cùng chậm, chậm đến mức gần như không hợp lẽ thường.

Ở bên trong Diệt Không Tháp chờ đợi trọn vẹn sáu tháng, cũng chính là sau khi thời gian ở phía ngoài trôi qua hai ngày, Chiến Tuyết Quân vẫn không hề tỉnh lại; Nhưng Tả Tiểu Đa đã nhịn không được thò đầu ra thử tình hình một chút.

Tả Tiểu Đa vừa mới ló đầu ra thì đương nhiên vẫn là Lệ Trường Thiên ở gần bên trái phát hiện trước tiên.

Nhưng hắn không hề nhúc nhích.

Ta không động đậy, vậy chắc chắn ngươi sẽ nghĩ là ta đã đi rồi.

Sau đó bản thân ngươi sẽ một mạch tranh thủ nghĩ biện pháp trở về, ta cũng không tiếp tục ra tay hạn chế ngươi.

Ngươi bay cũng được, ẩn thân cũng được, hóa trang cũng được, dù sao thì bất kể như thế nào, chỉ cần ngươi nhanh chóng đi về là được, ngươi còn không chịu về, ta sắp phát điên rồi.

Nhìn thấy Tả Tiểu Đa lú đầu ra, còn thăm dò bước đi hai bước, sau đó liền vèo một cái là không thấy đâu nữa.

Một lát sau, lại lú đầu ra, nghênh ngang đi mười mấy hai mươi mét, lại vèo lập tức chui trở về.

Lại lú ra.

Lại rụt về...

Lệ Trường Thiên ẩn thân trên không xem đến mức đau cả bụng.

Bình Luận (0)
Comment