Cmn ngươi cứ ra đi, không ai bắt ngươi đâu!
Sau ba mươi bốn mươi lần thăm dò như vậy, cuối cùng Tả Tiểu Đa cũng xác định, có vẻ như bản thân không còn nguy hiểm nữa, mấy lần thăm dò cuối cùng, bản thân đều đi đến mấy ngàn mét nhưng vẫn không có chuyện gì...
Vậy chính là... Lão già kia đi rồi?!
Cuối cùng cũng đi rồi?
Tả Tiểu Đa suýt nữa muốn cười to ba tiếng, thổ lộ vui sướng trong lòng!
Sau đó, Tả Tiểu Đa bắt đầu dùng bất cứ mọi cách hóa trang cho mình, thay đổi hình dáng cho bản thân, hóa thân thành một tên cực kỳ mập mạp, xuất hiện lung la lung lay, sau đó nhanh như chớp đi về hướng gần nhất đến thành thị Vu Minh...
Nhất định phải tranh thủ thời gian tìm nơi có tín hiệu, ở nhà bên kia chắc chắn là vội muốn chết rồi.
Cuối cùng... Sau khi điên cuồng chạy hai ba nghìn km, cuối cùng điện thoại cũng có tín hiệu.
Thế là Tả Tiểu Đa lấy điện thoại ra, chuẩn bị gửi tin nhắn, hắn không dám gọi điện thoại, gọi điện thoại có vẻ như cảm ứng tín hiệu quá mạnh...
Nhưng trùng hợp thế nào, ngay lúc vừa mới lấy ra điện thoại ra...
“Reng reng reng rengg……”
Lại có thể có người gọi điện thoại đến.
Tả Tiểu Đa giật mình, tê cả da đầu, mà Lệ Trường Thiên ẩn thân trên không cũng giật nảy mình, sởn tóc gáy.
Tả Tiểu Đa vừa thấy số gọi đến là “Hôn hôn vợ Niệm Niệm Mèo”, lập tức vui vẻ, không nói hai lời lập tức nhận điện thoại.
“Thật đúng là tâm linh thương thông mà, ta có thể đã không phải là Tiểu Cẩu Đát lúc đầu nữa, chờ đến lúc gặp lại... He he...”
Một cuộc điện thoại, mau chóng cúp máy.
Sau đó Tả Tiểu Đa tiếp tục lắc lư cơ thể bị bản thân khiến cho mập mạp vẫn đang run rẩy, chạy như điên về phía trước.
Nhưng Lệ Trường Thiên ở trên bầu trời thì lại sợ đến ngây người.
“Ta... Ta lại có thể nghe thấy giọng nói của Vũ Điểm Nhi... A a a... Hai người này đều xuất quan rồi sao?”
Lệ Trường Thiên thống khổ suy nghĩ rất lâu rất lâu.
Cảm thấy bản thân vẫn nên thẳng thắn sẽ được khoan hồng, có lẽ có thể được xử lý khoan dung, dù sao thì bây giờ cũng đã lâu như vậy rồi, đoán là hai người này đều gấp đến phát bệnh rồi...
Nếu chỉ có Tả Trường Trường thì ai thèm quản hắn chết như thế nào chứ... Nhưng mà trong này còn có con gái của mình nữa.
Hơn nữa, khi Tả Trường Trường muốn đánh mình, con gái nhà mình sẽ là nhân vật mấu chốt bảo vệ mình...
Thế là Lệ Trường Thiên cũng lấy điện thoại ra, dùng dũng khí của cả cuộc đời để gọi điện thoại cho con gái.
Vừa hỏi thử, thế mà thằng cha kia cũng ở ngay bên cạnh...
Lập tức, Lệ Trường Thiên không dám lên tiếng nữa, chỉ nói bóng gió một chút với con gái, đợi lát nữa ngươi bỏ hắn qua một bên thì ta sẽ gọi lại.
Chuyện này không thể để Tả Trường Trường biết được...
Nhưng mà Lệ Trường Thiên tuyệt đối không ngờ được, chính là một cuộc điện thoại đứt quãng nói chuyện không rõ ràng này lại khiến chính mình hoàn toàn bị bại lộ!
Cúp điện thoại, hãi hùng khiếp vía run rẩy hết nửa ngày, Lệ Trường Thiên mới đi về trước, đuổi theo Tả Tiểu Đa, cuối cùng vẫn không thể yên lòng, tên ranh con này chính là yêu tinh chuyên gây tai hoạ từ trong xương cốt.
Sự thật chứng minh nỗi lo lắng của ông ngoại nào đó là sự thật, liếc mắt là đã thấy Tả Tiểu Đa vậy mà gặp phải tình huống mới, mau chóng tới xem thử kết cục.
Chỉ nhìn thấy một bóng dáng cường tráng khôi ngô mặc áo xanh vải bố, tóc rối vung vẩy, hai tay chắp phía sau, đang đứng ở trước mặt Tả Tiểu Đa như muốn nói gì đó.
Lệ Trường Thiên vừa nhìn thấy người này ở xa xa, chính là không nhịn được mà giật mình!
Mặc dù người này đã thay đổi dung mạo, nhưng ông đây sao có thể không nhận ra chứ?
Cho dù ngươi hóa thành tro bụi thì ta cũng có thể nhận ra, mỗi một mảnh tung bay ở không trung là của ngươi, ngươi nha chính là Hồng Thủy Đại Vu!
Hai mắt của Lệ Trường Thiên lập tức đỏ lên.
Hồng Thủy Đại Vu à, kẻ địch không đội trời chung!
Chính là hắn đã khiến cho tất cả anh em của mình đều sụp đổ! Chính là hắn, hai chùy nện bản thân đến mức phải ẩn cư ngàn năm chữa thương!
Chính là tên khốn nạn này!
Bây giờ, tên khốn nạn này lại ngăn cản cháu ngọai thân yêu của ta!
Hắn muốn làm gì?
Chẳng lẽ lại muốn diệt cỏ tận gốc?
Tim của Lệ Trường Thiên trực tiếp nâng lên cổ họng, vận khởi tu vi toàn thân, yên lặng tiếp cận, cắn răng trừng mắt, nhưng lại không dám có tiến thêm một bước vọng động.
Mẹ nó!
Xem ra hôm nay đã đến tuổi thọ của ông đây rồi, nếu như thằng khốn này dám xuống tay với Tiểu Đa Dư, vậy ông đây sẽ lập tức tự bạo tên khốn nạn này!
Ai sợ ai!
Cmn...
Lần này đi vào Vu Minh, thật đúng là... Không đúng lúc.
Yêu ma quỷ quái gì chứ, đều bị bản thân đụng một lần.
Nhưng một giây sau đó lại mở to hai mắt nhìn.
Chỉ thấy Hồng Thủy Đại Vu bên đó không biết là đã nói cái gì, vậy mà Tả Tiểu Đa lại rất vui vẻ gật gật đầu, sau đó một đường đi thẳng về phía trước theo sau lưng của Hồng Thủy Đại Vu.
Lệ Trường Thiên lập tức trợn tròn mắt, đầy mắt đều là nét không dám tin.
Ôi là trời ạ!
Đây là chuyện gì vậy chứ!
Sao tên ranh con này còn đi theo người ta nữa chứ, đây chính là Hồng Thủy Đại Vu đấy, lòng cảnh giác của ngươi đâu? chú ý cẩn thận của ngươi đâu rồi?
Đây... Chuyện này cũng quá huyền ảo đấy chứ?
...
Tả Tiểu Đa vừa mới vượt qua miệng núi, liếc mắt đã thấy quái nhân tóc dài phía trước, lập tức, một cảm giác mơ hồ nghiêm trọng như núi cao đột nhiên ập đến.
Lần đầu tiên nhìn thấy người này, Tả Tiểu Đa cũng cảm thấy toàn bộ thế giới không gian đều ngưng trệ, thậm chí ngay cả thần niệm của mình cũng không ngoại lệ, tất cả đều bị đọng lại.
Dưới tình huống như vậy, cho dù bản thân muốn trốn vào Diệt Không Tháp thì cũng đã không thể làm được!
Một ánh mắt của đối phương đã có thể giết chết mình, trốn vào Diệt Không Tháp cũng cần thời gian một cái chớp mắt, mà thời gian một chớp mắt kia thì đối phương đã có thể giết chết mình... Vô số lần!
Hiểu rõ điểm này, Tả Tiểu Đa không nhịn được tim thình thịch đập loạn, làm gì còn dám làm bừa.
Một giây sau đã nhìn thấy người cường tráng này vẫy tay với mình, nói: “Tiểu huynh đệ này, có thể cho ta hỏi đường được không?”
“Hỏi đường?”
Đầu tiên Tả Tiểu Đa làm theo bản năng xem tướng cho người này một chút...