À ừm!
Trước mắt là một mảnh sương mù, rất sâu xa.
Quả nhiên không ngoài dự đoán của ta, thật sự là không nhìn thấy gì cả, may là ta đã chuẩn bị sẵn, cho nên không có chút kinh ngạc nào.
Với thực lực tu vi mà đối phương thể hiện, chính là vượt qua trình độ nhận biết của Tả Tiểu Đa, vốn sẽ không nhìn thấy.
Nhưng Tả Tiểu Đa sinh lòng hiếu kỳ, phóng khoáng vung ra hai giọt điểm khí vận, nhưng kết quả... Điểm khí vận lại bị dội trở về.
Dội!
Dội trở về rồi!
Kết quả này kinh hãi đến mức tim của Tả Tiểu Đa co rút lại luôn, điểm khí vận toàn vẹn không bị hao tổn dội trở về...
Má ơi à, đây là người đứng đầu vượt trời khủng bố gì vậy chứ...
Ông đây là lần đầu tiên gặp phải chuyện điểm khí vận bị dội ngược trở về đấy...
Người trước mặt, chẳng những có thực lực tu vi mạnh đến mức không hợp lẽ thường, vượt xa nhận thức của bản thân, đồng thời còn là một kẻ có vận mệnh mạnh mẽ, khí số cũng dũng mãnh đến mức hơn người, là loại hơn người rất nhiều bậc ấy!
“Tiền... Tiền bối, xin hỏi ngươi muốn hỏi đường nào? Muốn đi nơi nào?” Thái độ của Tả Tiểu Đa cung kính hơn bao giờ hết.
“Ừm, ta muốn đến Nhật Nguyệt Quan, chỉ là... Bế quan nhiều năm như vậy, bỗng nhiên đi ra, nhìn thấy vật đổi sao dời, vô cùng lạ lẫm, trong lúc nhất thời không biết phải đi như thế nào.” Người này có chút cau mày nói.
“Ồ? Trùng hợp vậy? Ta cũng muốn đi Nhật Nguyệt Quan.” Tả Tiểu Đa có chút nghi ngờ nhìn vị đại năng giả nhìn thì thấy sâu không thể đo lường được ở trước mặt.
Chẳng lẽ người này nhìn thấu thân phận của ta?
“Trùng hợp như vậy sao?” Người này ôn hòa nói: “Xin hỏi tiểu huynh đệ họ gì?”
“Ta họ Tả.” Tả Tiểu Đa tập trung suy nghĩ nói.
“À, Tả tiểu huynh đệ, ta họ Thủy. Nếu như mọi người đều muốn đi Nhật Nguyệt Quan, chi bằng kết bạn đồng hành ngươi thấy sao?”
“Chào Thủy tiền bối.”
“Không cần khách sáo.”
“Thủy lão muốn cùng đồng hành, tất nhiên là không thể tốt hơn, chỉ là hậu bối đi đứng chậm chạp, chỉ sợ sẽ làm trễ nải thời gian của tiền bối.”
Tả Tiểu Đa quyết tâm trong lòng, là phúc thì không phải là họa, là họa thì không thể tránh khỏi, thực lực mà vị trước mắt này thể hiện ra sâu không lường được, há là loại bản thân mình có thể kháng cự được sao.
“Ta cũng chẳng qua chỉ là buồn chán muốn thay đổi một chút, cũng không để ý chút ít thời gian này đâu, tiểu huynh đệ có biết gần cận bên kia có thành thị không? Chúng ta đi qua nghe ngóng một chút hướng đi phía trước là được.”
Bóng người đầu tóc rối bời này, trong ngôn ngữ đều là vẻ ôn nhu, nhưng trên thân thể lại tỏa ra phần uy nghiêm khó hiểu, mặc dù hắn đã cố gắng kiềm chế, nhưng trước linh giác vượt qua trăm nghìn người của Tả Tiểu Đa thì vẫn là khắc sâu trong lòng, kinh sợ từ trong đáy lòng.
Tả Tiểu Đa thấp thỏm trong lòng, giống như là hươu con nhảy loạn.
Hắn nhận thức rất rõ ràng, người trước mắt này, chỉ sợ chính là người mạnh nhất mà bản thân gặp được cho đến bây giờ!
Thậm chí đến cả Vạn Dân Sinh cũng phải có phần nào đó không sánh kịp!
Ừm, chỗ không sánh được này, không phải chỉ có cảnh giới tu vi, mà là tổng hợp suy tính thực lực chiến lực, mặc dù tu vi của Vạn lão thuần thục, cảnh giới tuy cao, nhưng nói đến lòng sát phạt thì chiến lực lâm trận không xuất sắc, cũng vì hoàn toàn trốn tránh hơn trăm vạn năm, nói là có ít kinh nghiệm thực chiến cũng tuyệt đối không phải nói quá, cho nên đẳng cấp chiến lực tổng hợp của hắn vẫn còn kém rất rất xa cảnh giới tu vi của hắn!
Đưa ra một cái ví dụ tương đối trực quan, Tả Tiểu Đa có thể vượt hai cấp địch thủ diệt sát, thực chất bên trong không phải bởi vì chiến lực tổng hợp của hắn cao hiếm thấy, hơn hẳn những đối thủ có cảnh giới tu vi vượt xa hắn hắn, cái gọi là đánh đấm kém người chẳng qua cũng chỉ là không chịu suy tính rất nhiều nhân tố toàn diện bên trong bên ngoài, nếu không thì ở đâu ra nhiều người đánh đấm kém người như vậy chứ!
Nhưng mà, một đại năng có thực lực tổng hợp có khả năng còn mạnh hơn Vạn lão, sẽ là người nào chứ?
Trên đời này, thật tồn tại dạng như vậy sao?!
Mặc dù Tả Tiểu Đa cảm thấy sợ hãi, nhưng lại có một loại cảm giác rất rõ ràng rất chắc chắn, người này không có ác ý gì với mình.
Thậm chí còn mang theo một loại cảm giác kỳ quái như “Dìu dắt tiểu bối” “Chiếu cố tiểu bối nhà mình”.
“Chẳng lẽ ta thật sự gặp được... Loại người tốt sao?”
Tả Tiểu Đa không nhịn được bắt đầu suy nghĩ lung tung.
Hai người vừa đi đường, vừa nói chuyện giao lưu, không hề thấy cô đơn chút nào.
“Nhìn tuổi tác của Tả tiểu huynh đệ cũng không lớn, cốt linh thần hồn... Nhiều lắm cũng chỉ khoảng chừng hai mươi tuổi nhỉ? Nhưng tu vi lại không hề tầm thường, tinh thuần thâm hậu, tu giả Quy Huyền hai mươi mấy tuổi đã là đáng ngưỡng mộ, căn cơ hùng hậu còn cao hơn rất nhiều tu giả Phi Thiên... Nhân vật thiên tài như vậy, từ xưa đến nay cũng không có mấy người.”
Thủy lão nói.
“Tiền bối quá khen rồi, chút ít tu vi nông cạn này tiểu bối thật không đáng nhắc tới ở trước mặt tiền bối, thật sự giống như như đom đóm so với trăng sáng vậy.”
“Ha ha, mặc dù tu vi của ngươi bây giờ thua xa ta, nhưng để so sánh với lúc lão phu bằng với tuổi của ngươi bây giờ thì cũng là đom đóm so với trăng sáng đấy.”
Thủy lão điềm tĩnh nói: “Chúng ta đồng hành cùng nhau, không phải chỉ có một ngày, đợi đến lúc đi đến mức phiền phức rồi thì không ngại rèn luyện một chút, ta rất có hứng thú xem thử chiến lực và tu vi của ngươi, tiện thể tìm thử khuyết điểm của ngươi, cũng không ngại lắm.”
Vị Thủy lão này nói chuyện thật sự là rất ngay thẳng.
Cứ nói thẳng thừng như vậy, muốn chỉ bảo chỉ điểm người ta.
Nhưng Tả Tiểu Đa lại vô cùng vui mừng: “Cảm ơn Thủy lão.”
Sau đó cũng trở nên mong đợi trong lòng.
Tả Tiểu Đa biết rõ, nếu như đối phương muốn giết mình thì trừng mắt một cái là đã có thể làm được, thực sự không cần thiết phải rèn luyện rồi còn chỉ điểm.
Cho nên câu nói này của đối phương, khẳng định là xuất phát từ thành tâm, thành tâm thành ý nói ra.
Mà đại năng như này đưa ra chỉ điểm quả nhiên là đại cơ duyên, chính là cơ hội tốt mà người bình thường nằm mơ cả đời cũng chưa hẳn có thể mơ đến được!
Tả Tiểu Đa hiểu rõ chuyện này nên há có thể không hưng phấn sao?