“Giống như dòng nước, trăm nhánh sông hợp lại thành một, không ngừng chảy về phía trước. Phải làm sao để sức phá hoại càng mạnh? Còn không phải chính là muốn đến khi lực lượng đủ mạnh, hay nơi gập ghềnh, chính là nơi sức phá hoại mạnh nhất.”
“Nếu cả con đường đều bằng phẳng, vậy cho dù dòng lũ khổng lồ bất ngờ bùng phát, ngoài việc lúc đầu có chút cuồng bạo ra thì lúc sau cũng chỉ đành ngoan ngoãn xuôi theo con đường chảy vào biển lớn, khó có thể tạo được những tổn thất lớn gì với những thứ ven đường.”
“Ngược lại, nếu như là dòng nước lũ đang cuồn cuộn dâng trào, đột nhiên gặp phải một vật cản nào đó, vì vậy liền bày ra tư thế sóng cuốn ngàn dặm tuyết, tiếp đó tuôn trào khắp nơi,phá hủy tất cả mọi thứ xung quanh!”
“Nước chảy qua dưới cầu, cầu không việc gì, nhưng nếu tạo thành hình giống như một con đập chắn phía trước cầu, cho dù có là một cây cầu lớn đầy kiên cố, cũng không thể ngăn được dòng nước cuồn cuộn đang không ngừng đập vào mạnh mẽ, chính là đạo lý như vậy.”
“Cho nên chùy của ngươi bây giờ, tuy có thể nói là tiến dần từng bước, nhưng quá mức câu nệ chiêu pháp, cố cầu sự thuần thục, động tác liền mạch.”
“Đại xảo bất công, đại xảo nhược chuyết, điểm xuất phát khi sử dụng chùy là biến nặng thành nhẹ nhàng, nhưng lúc dùng chùy chưa chắc không thể biến nhẹ thành nặng thậm chí cầm nặng lại càng nặng hơn, những điều này, đừng có bộc lộ ra mặt, bởi vì câu nệ là đình trệ. m dương chuyển đổi cũng đừng quá cố sức, làm theo tâm mình, vận dụng sao cho phù hợp, đó mới là cái giỏi nhất.”
Mỗi một lời bình của Hồng Thủy Đại Vu đều giải thích vô cùng rõ ràng cặn kẽ, khiến cho Tả Tiểu Đa vừa nghe đã lập tức hiểu rõ.
Sau khi nghe những lời chỉ điểm, Tả Tiểu Đa có cảm giác như bừng tỉnh, những lời này còn tốt hơn gấp mấy lần với việc hắn đóng cửa tu luyện chùy pháp mấy năm. Mấy năm này được chính là tổng thời gian được đổi từ thời gian bên ngoài với thời gian bên trong Diệt Không Tháp.
Nói cách khác, nếu để Tả Tiểu Đa tự lĩnh ngộ ra được những chỉ điểm này của Hồng Thủy Đại Vu, thì ít nhất cũng tốn mấy trăm cái mười năm.
Đây là biểu hiện trực quan nhất của việc người già trong nhà sẽ truyền lại những hiểu biết và cảm giác của mình cho các thế hệ sau.
Sau đó Tả Tiểu Đa không ngừng phát huy, tiếp tục tìm ra những sai sót.
Chỉ một bộ chùy pháp này, nhưng Tả Tiểu Đa cũng phải đánh đi đánh lại mười mấy lần.
Sau đó cơ thể mới nhẹ nhàng lui xuống.
Trong mắt không những lộ vẻ vô cùng hài lòng mà còn có chút vui mừng. Trầm giọng nói: “Được rồi, bộ tiếp theo.”
Lúc này Tả Tiêu Đa cảm thấy mình thu hoạch rất lớn, nói chung chỉ khi gặp phải một nhân vật võ học uyên bác như thế này, mới có thể vừa nhẹ nhàng đấu chùy pháp, vừa có thể tìm thấy những thiếu sót của bản thân từ những chỗ nhỏ nhặt nhất.
Những thu hoạch những chỉ điểm trong trận chiến này đủ để Tả Tiểu Đa được lợi cả đời.
Qua trận đánh này, nhiều thói hư tật xấu lúc chiến đấu không để ý đến, thậm chí không phát hiện ra đã được chỉ ra, đồng thời nghiêm khắc giám sát, sửa chữa.
Ngay cả Tả Trường Lộ cũng không thể làm được điều này.
Bởi vì sở trường của Tả Trường Lộ là đao chứ không không phải chùy.
Mấu chốt phát lực hoàn toàn khác nhau, cho dù Tả Trường Lộ có am hiểu những biến hóa bên trong Thiên Hồn Mộng Yểm Chùy của Hồng Thủy Đại Vu, cũng không thể nào bằng được những quan sát tinh tế, nhìn thấu tất cả, hiểu biết tường tận, của người tạo ra chiêu thức.
So với Tả Tiểu Đa, Hồng Thủy Đại Vu phát hiện bản thân mình cũng thu hoạch được không ít từ trận chiến này, thu hoạch còn nhiều hơn hắn bế quan tu luyện mấy ngàn năm.
Trong trận đối chiến này, hắn đã lấy Tả Tiểu Đa làm gương, nhờ vào đó mà phản chiếu ra được một số khuyết điểm nhỏ lúc bản thân lúc dùng chùy phát lực.
Qua quá trình phân tích bóc tách cẩn thận, bỗng nhiên hắn phát hiện, trong nhiều năm hắn đắm chìm trong việc luyện chùy pháp cũng có một số thói quen nhỏ của bản thân và nhiều khuyết điểm nhỏ không thể nói là sai sót mà chính là thói quen tự nhiên.
Thậm chí, hắn còn nhận ra tại sao trong những trận chiến trước đây, cứ ngỡ mình đã dồn Mỗ Trường Trường vào con đường chết, nhưng đối phương có thể có những hành động không ngờ tới, có thể thoát khỏi một đòn chí mạng, thì ra, thì ra là do trong sát chiêu của hắn có sơ hở.
Với những đối thủ quen thuộc cùng đẳng cấp với hắn, sơ hở như vậy không chỉ giúp đối phương toàn mạng rút lui, còn có thể lợi dụng sơ hở phản kích lại hắn!
Cũng may tu vi của tên nhãi Trường Trường kia vẫn luôn thấp hơn ta một bậc, luôn có sự kiêng nể trong lòng, chưa dám hành động tùy tiện lỗ mãng, nếu không danh xưng thiên hạ vô địch, thiên hạ đệ nhất đã bị đổi chủ từ lâu rồi.
Hôm nay, nhờ trận chiến này mà tìm ra tất cả những sơ hở của mình.
Sau khi trở về nhất định phải sửa hết tất cả, hoặc nhờ những thay đổi này chứng minh cho người nào đó biết được danh xưng thiên hạ vô địch thuộc về ai, thiên hạ đế nhất không dễ dàng thay đổi như vậy.
Mà những thu hoạch này đã giúp trình độ hiểu biết và vận dụng Thiên Hồn Mộng Yểm Chùy của Tả Tiểu Đa đạt đến đỉnh cao.
Nếu không như vậy thì chắc chắn Hồng Thủy Đại Vu cũng sẽ không có cảm giác “Lấy đá núi khác về mài dao ta”
Nói bế quan trăm năm cũng không ngoa, dù sao họ cũng là những cường giả, tùy tiện bế quan cũng đã trăm tám mươi năm, nếu nói lợi ích của trận chiến này còn hơn việc bế quan ngàn năm cũng xem là khách sáo lắm rồi.
Bởi vì những thiếu sót của bản thân là thứ mà khó có thể tự mình nhìn ra được.
Khi trận chiến giữa hai người tiếp tục.
Uy thế khi xuất chùy của Tả Tiểu Đa càng ngày càng mạnh, càng ngày càng có tính răn đe.
Chùy chùy!
Chùy chùy chùy!
Thiên hồn chùy!
Đến khi Thiên Hồn Mộng Yểm Chùy, Hồng Thủy Đại Vu từ từ nâng tu vi mình lên cảnh giới Phi Thiên trung giai, trình độ sắp đạt cao giai, lúc này mới có thể ngăn cản nổi.
Nhưng khi Thiên Hồn Mộng Yểm Chùy rơi xuống phát ra những tiếng la hét thê lương như quỷ khóc thần gào.
Hồng Thủy Đại Vu chỉ mới tiếp được ba chiêu, đột nhiên nhẹ nhàng lùi lại phía sau, bất ngờ trừng to mắt nói: “Đường chùy này của ngươi… tại sao hướng phát lực lại kỳ lạ đến vậy, làm sao ngươi nghĩ được?”
Một vòng đấu mới đột nhiên bị dừng lại, khiến cho Tả Tiểu Đa tỉnh lại từ trong cảnh giới giác ngộ, nghĩ một lúc, đột nhiên có cảm giác được khai sáng.