Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 1994 - Chương 1992: Hỗn Loạn Trong Gió (2)

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 1992: Hỗn loạn trong gió (2)

Tả Trường Lộ giật nảy mình: “Làm gì có chuyện đấy?”

“Chắc chắn ngươi đã từng muốn thế! Nếu không làm sao cha ta có thể nói như vậy? Trên đời này hắn mới là người hiểu rõ ngươi nhất!”

“Ta không có mà! Nàng đừng nói lung tung, ta thật sự chưa từng nghĩ đến!”

“Ngươi còn nói không có, bao nhiêu năm nay người ta không tìm ai còn không phải là đang một lòng chờ đợi ngươi à.”

Đột nhiên lỗ tai Lệ Trường Thiên bị con gái giữ lấy không còn cảm thấy đau đớn nữa, trong lòng hắn dâng lên một loại cảm giác vui vẻ cười trên nỗi đau của người khác.

Thậm chí giờ phút này hắn còn có chút mừng thầm.

Ha ha ha… Này thì ngươi già không biết xấu hổ... Còn dám thông đồng với con gái ta.

Hừ, Tả Trường Lộ ngươi sao có thể khống chế được tính tình này của con gái ta?

Bây giờ thì sao nào?

Nhìn cái dáng vẻ chật vật chịu mắng này của ngươi đi, ha ha ha ha... Thật sự khiến cho tâm trạng của ta vô cùng thoải mái!

Lệ Trường Thiên bị kéo lỗ tay bay thẳng lúc này hơi nghiêng đầu, trong lòng vừa nghĩ đến chuyện này đã cảm thấy cực kì khoái chí...

Đúng lúc này...

Đột nhiên Tả Trường Lộ dừng lại, mắt hắn nhìn về một hướng rồi nói: “Ở bên kia.”

“Bên kia?”

Ngô Vũ Đình dựa theo phương hướng đó phóng ra thần thức, nhưng nói cho cùng thì thực lực tu vi của nàng và Tả Trường Lộ cũng có chút chênh lệch nên tạm thời không phát hiện ra cái gì.

Tất nhiên là nàng tin tưởng cảm giác của chồng mình vậy nên cũng không chần chờ mà tiếp tục tiến đến chỗ mà chồng chỉ rồi liên tục phóng ra thần thức, nâng cao cảm ứng, cứ như vậy mà đi ra hơn năm trăm dặm, rốt cuộc nàng cũng có thể mơ hồ cảm ứng được một âm thanh yếu ớt ở một vị trí cách xa nơi này, chỉ là khoảng cách quá xa nên nếu không cẩn thận nghe ngóng thì chắc chắn là không thể nghe thấy được.

Ngô Vũ Đình phấn chấn nói: “Tìm được rồi!”

Lệ Trường Thiên không nhịn được mà nhìn thoáng qua con gái và con rể mình, mặc dù hai người bế quan và xuất quan đều cùng một ngày, nhưng dường như thực lực của con gái hắn vẫn còn kém xa vị con rể này của hắn nha...

Nhưng tại sao đến giờ ta vẫn chưa cảm nhận được gì cơ chứ...

Không lẽ ta đã từ người đứng thứ tư tụt lùi xuống thành người đứng thứ năm của đại lục rồi?

Việc này....

Ừm, con gái có thể vượt lên đánh bại mình, đây là việc đáng để vui mừng, phải mở tiệc nâng chén chúc mừng mới đúng, không thể ghen tị, không được ghen tị!

Bởi vì đã quyết định được phương hướng chuẩn xác nên tốc độ di chuyển của ba người cũng nhanh hơn trước.

Đương nhiên dẫn đầu nhóm người là Tả Trường Lộ, hắn dẫn theo hai người còn lại rất nhanh bay đến một mảnh đất hoang sơ nơi nơi ngập tràn băng tuyết, mà họ càng bước gần đến khu vực này thì tiếng vang kia lại càng thêm rõ ràng, càng ngày càng trở nên kịch liệt, qua một khoảng thời gian thì những chấn động cũng càng ngày càng rõ ràng hơn trên mặt đất.

“Chúng ta đã tìm thấy tung tích của con rồi, không nên nóng vội.”

Tả Trường Lộ quay đầu cho hai ngươi đằng sau một ánh mắt.

Thân thể dẫn đầu nhoáng một cái đã là ẩn vào hư không biến mất không một dấu vết, Ngô Vũ Đình cùng Lệ Trường Thiên cũng học theo hắn tiến vào trạng thái ẩn thân, thận trọng đi thẳng về phía trước, rốt cuộc cũng tiếp cận được cái hang động ẩn khuất trong khu vực bốn bề toàn là núi cao và băng tuyết đọng quanh năm kia...

Sau đó...

Ba người lập tức trợn mắt nhìn khung cảnh ở ngay trước mắt.

Mặc dù Ngô Vũ Đình và Tả Trường Lộ sớm đã chuẩn bị tâm lý nhưng vẫn có chút nói không lên lời, nhưng Lệ Trường Thiên lại cảm thấy những gì bây giờ hắn nhìn thấy đã hoàn toàn phá vỡ tam quan của hắn, có thể làm cho tinh thần của hắn hoàn toàn sụp đổ.

Cho dù hắn đã ẩn thân vào hư không nhưng vẫn cảm giác được hai tròng mắt như muốn rớt cả ra ngoài, cảm giác như thật sự sắp rớt ra đến nơi vậy.

“Đậu xanh....”

Chỉ thấy ở dưới sân có hai bóng dáng đang điên cuồng chiến đấu, lấy mạnh địch mạnh, lấy cứng chọi cứng.

Mà một trong số đó có một người đang mạnh mẽ vung hai thanh đại chùy lên, động tác vô cùng nhanh nhẹn, lay động gió tuyết ngập trời, mang theo khí thể hủy diệt trời đất... Không phải cháu ngoại yêu dấu Tả Tiểu Đa của hắn thì còn có thể là ai vào đây nữa.

Mà người còn lại thì nguy nga sừng sững như núi mà đứng nguyên tại chỗ, gặp chiêu phá chiêu, phá tan mọi công kích tấn công đến hắn, mặc cho ngươi điên cuồng tấn công, ta vẫn đứng bất động ở đó.

Đó không phải chính là đệ nhất thiên hạ, đệ nhất Vu Minh - Hồng Thủy Đại Vu sao!

Thế công kích của Tả Tiểu Đa thay đổi liên tục, lúc thì mãnh liệt như cuồng phong, khi thì mạnh mẽ như liệt hỏa, khi thì cuồng nộ như sóng biển, cứ như núi lửa đang phun trào, sóng lớn ngập trời, như là bừng sáng giữa trời, cũng như là bách quỷ dạ hành...

Tóm lại chính là bất chấp nhào đến vô cùng điên cuồng…

Sau đó lần lượt bị đánh lui, đánh lui từng bước một....

Nếu mọi chuyện chỉ có như thế thì Lệ Trường Thiên cũng không cảm thấy có gì kỳ quái hay bất ngờ gì cho lắm, đúng hơn vốn dĩ sẽ là một việc không đáng để nhắc tới.

Hồng Thủy Đại Vu kia là ai cơ chứ, là người được cả thế giới công nhận là vô địch, là thiên hạ đệ nhất, chẳng qua bây giờ tên khốn khiếp này đang có chút vui vẻ nên mới chơi bài mèo vờn chuột như vậy thôi!

Với cái tu vi mỏng manh yếu ớt này của Tả Tiểu Đa, chỉ cần là người đạt đến cấp bậc Thiên Vương là đã có thể biến hắn thành đồ chơi luôn rồi, có cái gì đáng để ngạc nhiên cơ chứ!

Nhưng mà...

Nghe thấy lời nói của Hồng Thủy Đại Vu, Lệ Trường Thiên lập tức không thể bình tĩnh được.

“Chùy pháp này của ngươi càng đánh càng tinh tế hơn rồi đấy, bên trong còn có khí tướng riêng, việc này thật sự có chút khả quan, nhưng ngươi chẳng qua mới nắm được những phần căn bản cần có của sức mạnh m Dương, còn có nhiều vấn đề cần tìm hiểu thêm, liên quan đến sự huyền ảo ở trong chiêu thức đó và nhất là cách hỗ trợ cộng sinh giúp đỡ lẫn nhau, nếu như gặp phải cao thủ, tất nhiên ngươi có thể dễ dàng chiếm được thế thượng phong, nhưng chỉ cần đợi đến lúc thời gian giằng co lâu hơn một chút, đối phương cũng sẽ dễ dàng tìm thấy sơ hở của người, chỉ cần đối phương chuẩn xác nắm bắt được đúng lúc ngươi chuyển đổi chùy pháp m Dương này mà đánh vào thì ngươi sẽ không có cách nào ngăn cản, thậm chí vì thế mà rơi vào nguy hiểm.”

Bình Luận (0)
Comment