“Giống như vậy.”
Vào thời điểm Tả Tiểu Đa tung ra công kích thêm một lần nữa thì đột nhiên thân thể của Hồng Thủy Đại Vu khẽ động, như lướt gió bay đến, vào lúc nguy cấp lập tức đưa ra hai tay muốn đánh vào trước ngực Tả Tiểu Đa.
Mà lúc này đây, chính vào lúc Tả Tiểu Đa chuyển đổi giữa m và Dương, vào thời khắc vi diệu này, hai thanh chùy to lớn đang luân chuyển giao hòa có thể nói là gần như không có kẽ hở, nhưng gần như không có kẽ hở cũng không phải thật sự không có kẽ hở, chỉ cần rơi vào mắt của một người có nhãn lực cao minh điểm sơ hở này thôi thì cũng đã đủ để thay đổi toàn bộ thế cục.
Song chưởng của Hồng thủy Đại Vu trước khi chạm vào ngực của Tả Tiểu Đa đã lập tức thu trở lại.
“Đã hiểu chưa? Một khi kẻ thù tiến đến đánh vào điểm này thì ngươi sẽ rơi vào thế hiểm. Cho nên vào lúc chưa thể nắm chắc được nó thì tạm thời đừng dùng phương pháp này để chiến đấu; ngươi bình thường chỉ nên dùng chùy pháp kia thôi, mà chiến pháp này còn cần phải đưa ra phán đoán một cách nhanh chóng, ngay cả khi ngươi đang ở trong một trận chiến kịch liệt hãy cố gắng đừng dùng đến nó quá nhiều, có thể dùng để đánh bất ngờ rồi chiến thắng, nhưng không thể dùng nó ra chiến đấu lâu dài để khắc chế quân địch...”
“Còn một điều nữa, hiện giờ sức mạnh m Dương mà ngươi đang sử dụng quá mức hời hợt, chẳng qua chỉ có được vẻ bề ngoài, ngươi phải chú ý, sức mạnh m Dương chân chính không phải đến từ tay ngươi, cũng không phải phát ra từ trong đan điền, mà đến từ trong lòng ngươi và ý trí của ngươi sau đó hoàn thành chuyển đổi... Đây mới là ý nghĩa thật sự của sức mạnh m Dương.”
“Nhưng mà với tu vi hiện giờ của ngươi vẫn chưa thể đạt đến sự chuyển đổi hoàn chỉnh giữa m và Dương mà không để lộ ra dấu vết chuyển đổi, đó mới là việc nên làm... Ngươi vẫn cần tiến thêm một bước nữa đạt đến Phi Thiên cảnh là có thể sử dụng nó một các linh hoạt.”
“Mà sau khi ngươi tấn thăng đến thực lực Phi Thiên Cảnh, ngươi sẽ thật sự hiểu được m Dương là thứ gì. Hoặc cũng có thể nói rằng ngươi sẽ biết được người là thứ gì, quỷ lại là thứ gì, chỉ có đến lúc đó, ngươi mới có thể thật sự hiểu được sự mê hoặc trong đó.”
“Ngươi phải nhớ kỹ, vào lúc thực lực của ngươi chưa đủ mạnh thì cái được gọi là kỹ xảo ấy cũng chẳng là cái gì hết.”
“Dù mấy cái kỹ xảo và pháp môn có cao siêu đến nhường nào đi nữa, cái gì mà Liệt Dương thần công, cái gì mà mấy tầng Thiên thần công, cái gì mà sức mạnh m Dương, cái gì mà Thủy Hỏa Đồng Nguyên... Thì đến cuối cùng nó cũng chẳng làm nên trò trống gì nếu sức mạnh của bản thân ngươi chưa đạt đến đỉnh cao.”
“Một đồng cũng không đáng!”
Dạy học!
Vậy mà Hồng Thủy Đại Vu lại đang dạy học!
Mà lại còn có thể dạy học một cách tỉ mỉ như thế!
Lệ Trường Thiên lập tức cảm giác thế giới quan của bản thân hoàn toàn sụp đổ, trong nháy mắt ý thức của cả người hắn đều đang hỗn loạn trong gió...
Chỉ nghe Hồng Thủy Đại Vu thản nhiên nói: “Có thể ngươi nghe được rất nhiều người nói, đến một trạng thái nhất định, kỹ xảo đã không còn là điều quan trọng nữa, thứ còn lại chỉ là thực lực, lực lượng của ai mạnh mẽ thì người ấy mới được coi là đứng trên đỉnh cao có phải không?”
Tả Tiểu Đa gật đầu.
Những lời này hoàn toàn chính xác, cũng không phải lần đầu tiên hắn nghe người khác nói về những điều này.
“Bây giờ ta nói cho ngươi biết, lời nói của mấy người đó đều là vớ vẩn! Cực kì vớ vẩn!”
Hồng Thủy Đại Vu cười lạnh nói: “Vì sao kỹ xảo lại không còn là kỹ xảo nữa? Vì cái gì mà nó không còn quan trọng nữa chứ? Thế thì phải nói đến tiền đề cơ bản tối thiểu nhất mà một người tu luyện phải có... Đó là thành thạo và hiểu rõ tất cả các kỹ xảo hơn nữa ngươi còn phải sử dụng nó một cách tùy ý, múa bút thành văn. Đến khi ngươi đã đạt đến trình độ như vậy mới có thể nói câu kỹ xảo không còn quan trọng nữa. Nói cách khác, bởi vì bản thân đã quá quen thuộc với kỹ xảo đó, mọi thủ đoạn mưu kế đều đã nắm rõ trong lòng bàn tay thì mới có thể làm được như vậy...”
“Ngươi hãy nhớ cho kỹ! Chỉ khi ngươi đã vô cùng thành thục với kỹ xảo ấy thì mới có tư cách nói ra câu nói này! Mà tiền đề thiết yếu nhất của nó là ngươi đã thông thạo toàn bộ kỹ xảo! Đây chắc chắn là điều kiện tất yếu nhất!”
“Nhưng chỉ cần ngươi chưa thông thạo hết dù chỉ là một loại kỹ xảo mà ngươi dám mở miệng nói kỹ xảo không quan trọng thì đó chỉ có thể coi là một trò cười không hơn không kém!”
“Ngươi đã hiểu chưa... Cho dù có người thật sự dám nói kỹ xảo không quan trọng đi chăng nữa thì cũng chỉ là vì ngươi đã nắm chắc kỹ xảo trong lòng tay, cho nên mới nói nó không còn quan trọng nữa!”
“Cũng giống như đối với mấy kẻ nhà giàu có tiền nứt đố đổ vách mà nói tiền với bọn hắn chẳng qua chỉ là một con số, không quan trọng, đạo lý như một!”
“Nếu ngươi đạt đến cảnh giới Phi Thiên mà đối đầu với cảnh giới Anh Biến thì đương nhiên không cần dùng bất cứ kỹ xảo gì, lúc ấy mà ngươi vẫn cần dùng kĩ xảo vậy thì ngươi đúng là quá ngu dốt.”
“Nhưng nếu như ngươi đang là cảnh giới Phi Thiên, đối chiến hợp đạo tu giả, ngươi không cần kỹ xảo ngươi thử một chút?”
“Nếu như cả hai người các ngươi đều đạt đến đỉnh cao, đều nắm rõ tu vi của đối phương trong lòng bàn tay thì lúc này kỹ xảo đã không còn quan trọng nữa, ai dùng kỹ xảo người đấy sẽ ngay lập tức biến khéo thành vụng. Nhưng cho dù là ta cũng phải còn rất xa mới đạt đến loại cảnh giới đó.”
“Ngươi đã hiểu chưa?”
“Kỹ xảo sẽ còn có tác dụng với ngươi đến thật lâu thật lâu sau!”
Một chuyện rất đơn giản nhưng đã được Hồng Thủy Đại Vu nhắc đi nhắc lại rất nhiều lần.
Là bởi vì hắn biết rằng, có quá nhiều đạo lý, mà đa số có rất nhiều đạo lý phi thường trên thế giới này. Mà đến độ tuổi này của Tả Tiểu Đa rất dễ dàng chịu ảnh hưởng từ người khác, bị người khác lừa gạt.
Một khi đã bị lừa dối thì để quay về con đường chính đạo có khi phải mất rất nhiều năm.
Lý thuyết cần phải kết hợp hiện thực, một số lý lẽ cần đặt ra trong những hoàn cảnh đặc biệt mới có thể hiểu rõ được nếu không cũng chẳng bằng vứt đi cho rồi.
Cho nên hắn nhất định phải gieo xuống trước một hạt giống mà không ai có thể lay chuyển được.