Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 2009 - Chương 2007: Tâm Nguyện Thuở Nhỏ, Hắc Bạch Vô Thường (2)

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 2007: Tâm nguyện thuở nhỏ, Hắc Bạch vô thường (2)

Tả Tiểu Niệm nói: “Cho nên Ngự Tọa chỉ xử lý bốn gia tộc rồi đi, có lẽ... Có lẽ là bởi vì lão nhân gia ông ta cũng không muốn làm cho cục diện trở nên quá rắc rối, vừa khơi ra là không tài nào xử lý được… Dẫu sao thì Thượng Kinh cũng là trung tâm của cả Viêm Võ đế quốc, là trái tim của cả đại lục Tinh Hồn.”

Lúc này, có một bóng người chợt lóe lên, Bạch Vân Đóa trong chớp mắt xuất hiện ở trong phòng.

Nàng nhẹ giọng nói: “Tiểu Đa, lòng muốn báo thù của ngươi tất cả mọi người đều hiểu, đây vốn là chuyện đương nhiên; nhưng mà chuyện này cũng không nên để dính dáng tới nhiều người khác hơn nữa. Ngự Tọa... Đại nhân tuy nói là xử lý bốn gia tộc, nhưng hiện giờ mới chỉ là định tội thôi, vẫn chưa giết người là vì muốn cho ngươi cái để trút giận…”

“Ở địa giới thành Thượng Kinh này quả thực là có dính líu rất rộng. Nếu muốn đụng vào thật thì chỉ cần hơi chạm vào thôi cũng sẽ ảnh hưởng tới an nguy của cả đại lục, lợi ích và hạnh phúc của muôn dân khắp thiên hạ…”

Bạch Vân Đóa khẽ thở dài.

Tả Tiểu Đa cười khẩy, thản nhiên nói: “An nguy của đại lục, lợi ích và hạnh phúc của muôn dân khắp thiên hạ, quả thực là cái mũ lớn thật đấy! Nếu ta không chịu, vẫn cố chấp muốn làm theo ý mình thì đó là do bản thân ta không đúng chứ gì?”

Sắc mặt của Bạch Vân Đóa hơi đổi, nàng dịu dàng nói: “Ta không có ý đó, ta chỉ mong Tiểu Đa ngươi có thể suy xét tới tổng thể, đừng nên quá cực đoan!”

Tả Tiểu Đa cười đểu, nhưng vẫn tỏ ra chẳng thèm nghe, nói: “Cực đoan đấy thì đã sao nào? Cho dù có tới hàng ngàn hàng vạn lý do để biện minh đi chăng nữa, thì tính mạng của thầy ta cũng chỉ có một! Tả Tiểu Đa ta đây trước giờ không phải là hạng người sẽ lấy đại cục làm trọng! Ta chỉ là một tiểu nhân có thù tất báo mà thôi!”

“An nguy của đại lục, lợi ích và hạnh phúc của muôn dân khắp thiên hạ, thằng nào thích lo thì đi mà lo, liên quan gì tới ta chứ?”

“Nếu như ta không báo được thù này thì ta sẽ chết ở nơi đây, thế thì muôn dân thiên hạ liên quan gì tới một kẻ đã chết như ta hả? Còn nếu ta báo được thù thì cũng là làm theo lẽ thường, là chuyện hợp tình hợp lý thôi. Lũ đó giết thầy ta vì lợi ích riêng của bản thân, vậy thì lũ đó cũng phải trả cái giá thật lớn vì điều đó. Cái lũ đó đã chẳng bao giờ suy nghĩ đắn đo cho muôn dân khắp thiên hạ, mà muôn dân thiên hạ vẫn phải hộ giá hộ tống cho cái mạng chó của chúng à?”

“Trên đời này có thứ đạo lý như thế sao?”

“Đệch, ta đã nói rồi ta chẳng quan tâm tới đạo lý, công lý chó má gì đâu, nói đạo lý làm cái mẹ gì!”

“Ta khinh!”

Tả Tiểu Đa nghiêng đầu nhổ một ngụm nước bọt, khinh thường nói: “Đậu mòe nhà chúng nó!”

“Vua cũng phải thua thằng liều!”

“Cho dù có tội thì cũng là cái lũ chó má đó có tội trước, không để ý trước đấy! Nếu lũ đó đã không để ý thì sao ta lại phải để ý làm gì?! Trông ta rất giống kẻ đại nhân đại nghĩa, vì dân vì nước, có tấm lòng bao la bác ái tới vậy à?”

“Ai muốn ngăn ta báo thù thì bước được qua xác ta đã! Rồi lúc đó có hiên ngang oai phong lẫm liệt đứng đó nói cũng chưa muộn!”

Tả Tiểu Đa cắn răng, thấp giọng gầm thét, hai mắt đỏ như máu.

“Bây giờ, chuyện xảy ra được mấy ngày rồi?”

“Đã... Ba ngày rồi.”

“Ha ha...”

Tả Tiểu Đa hít một hơi thật sâu.

Hắn nhắm mắt lại, vẫn còn thấy được dáng người thẳng tắp như kiếm của Tần Phương Dương đang đứng ở trước mặt hắn, mỉm cười với hắn.

Giống y như trước kia!

Một thoáng nhớ lại ấy lại làm trái tim của Tả Tiểu Đa cảm thấy đau đớn giống như bị đao cắt.

Ngay sau đó, hắn mở choàng mắt, thản nhiên nói: “Vậy bốn gia tộc kia... Bây giờ, đang ở đâu?”

“Ngoài những người có liên quan ngay sau đó đã bị bắt tù thì những người còn lại bảo là muốn tìm kiếm thi hài của Tần Phương Dương... Thực ra là đang chia lẻ bổ xẻ sản nghiệp trong nhà ra, tản bớt ra hết mức có thể để chuẩn bị cho việc rút khỏi Thượng Kinh.”

“Ngự Tọa đại nhân ra lệnh một cái, kỷ luật nghiêm minh, công huân tước vị mấy nhà này đều bị tước đoạt; trong cửu tộc, trong vòng mười đời không cho phép tham gia chính trị lên làm quan, không được đặt chân vào giới quyền lực.”

“Chỉ cần là kẻ tham dự xóa dấu vết cũng đều bị bắt vào đại lao, sắp sửa phải chịu xử phạt ở mức cao nhất theo pháp luật.”

“Sự huy hoàng của mấy ngàn năm đều đã hóa thành tro tàn.”

“Nhưng những người còn lại cũng phải chuẩn bị cho kế sinh nhai sau này.”

Bạch Vân Đóa nhẹ nhàng nói, trong giọng nói có vài phần than thở.

“Mức trừng phạt chưa đủ, vẫn còn chưa đủ nhiều lắm.”

Tả Tiểu Đa thản nhiên nói: “Mỗi người trong gia tộc của bọn chúng cũng đều từng được lợi nhờ bối cảnh thế lực của gia tộc, ở nơi đó làm gì có ai là vô tội, dựa vào đâu mà thầy Tần chết rồi, còn bọn họ lại vẫn đang sống nhăn răng ra đấy.”

“Cái ta muốn làm là báo thù! Báo thù một cách triệt để! Báo thù tới khi kẻ thù chết hết thì mới thôi!”

Tả Tiểu Đa nói.

“Ta giúp ngươi!”

Tả Tiểu Niệm kiên định nói.

“Được.”

Bạch Vân Đóa ho khan, trong lòng cảm thấy cạn lời luôn, trong phút chốc cũng không biết nên nói gì cho phải.

Tả Tiểu Niệm, con gái Tả gia ơi ngươi dung túng hắn quá rồi đó, có biết không hả?

Cho dù chuyện này không thể điều đình được thì cũng để Tiểu Đa Dư đi làm một mình là được rồi, ngươi ở lại phía sau có thể ở lúc mấu chốt đứng ra làm cục diện cân bằng một chút, có hy vọng để hòa hoãn xung đột.

Nhưng mà ngươi không những không khuyên can dù chỉ một lời, còn tích cực chủ động tham dự thế thì có khác gì đổ thêm dầu vào lửa đâu.

“Bạch đại nhân.”

Tả Tiểu Niệm áy náy nói: “Chuyện này là chuyện nhà của chị em bọn ta, hai người bọn ta làm là được rồi.”

Bạch Vân Đóa chửi thầm đầy bụng.

Cái gì là hai người các ngươi làm là được?

Chỉ với hai ngươi á?!

Các ngươi đang muốn đuổi khách có đúng không?

Nhưng chỉ một trong hai ngươi dính vào chuyện này thôi ta đã phải đứng về phía các ngươi rồi, huống hồ cả hai người các ngươi cùng dính…

Chẳng nhẽ ta thoát được liên can sao hả trời?

Ngươi... Biết nói đùa thật đó!

“Ừ, ta biết rồi.”

Bạch Vân Đóa lắc mình biến mất.

Chuyện phát triển tới mức này, thái độ của hai chị em Tả Tiểu Đa với nàng đã như vậy, thì dù đứng trên phương diện nào thì nàng cũng không nên hành động lộ liễu, vẫn nên âm thầm quan sát bảo vệ, ứng đối chặt chẽ vẹn toàn là được rồi.

Bình Luận (0)
Comment