Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 2011 - Chương 2009: Tâm Nguyện Thuở Nhỏ, Hắc Bạch Vô Thường (4)

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 2009: Tâm nguyện thuở nhỏ, Hắc Bạch vô thường (4)

Trong lòng Tả Tiểu Đa đều tràn ngập loại cảm xúc sảng khoái mang tên “Cuối cùng cũng thực hiện được tâm nguyện”.

Tả Tiểu Niệm cũng lộ ra vẻ hạnh phúc, cảm thấy mỹ mãn, sự mất mát trong lòng được an ủi.

Trong đôi mắt của hai người bọn họ đều chứa những hồi ức.

Hồi ức của mười mấy năm về trước.

Một bé trai sáu bảy tuổi nói với một bé gái tám chín tuổi.

“Chị Niệm Niệm, chờ ngày ta có tiền, ta sẽ mua hết đồ tốt của cả Thượng Kinh cho ngươi! Không phải là thứ tốt nhất thì không cần!

“Được đó, được đó.”

“Đến lúc đó, ta sẽ mua hết tất cả mọi thứ trong những cửa hàng có tiếng rồi tặng ngươi tất!”

“Được được.”

Hôm nay, giờ này ngày này, giờ này khắc này.

Tả Tiểu Đa đã thực hiện lời hứa ấu trĩ thuở nhỏ của hắn bằng cách thức ấu trĩ nhất, trực tiếp nhất.

Mà Tả Tiểu Niệm thì lại ngây thơ đi theo Tả Tiểu Đa, nhìn người đàn ông của nàng đang thực hiện bất cứ lời hứa hẹn nào mà hắn đã hứa với nàng trong cả cuộc đời này của hắn.

Cho dù đó là những lời ngây thơ khờ dại thuở nhỏ, hắn vẫn thực hiện đầy nghiêm túc, cẩn thận tỉ mỉ!

“Đồ ở nơi này, nơi này, nơi đó, nơi đó, mua! Mua hết! Ta bao tất cả hàng cao cấp nhất, không phải loại cao nhất thì đừng gom cho ta!”

Tả Tiểu Đa tiếp tục tiêu tiền vô tội vạ, tát tiền như tát nước như thể tiền chỉ là giấy vụn.

Tả Tiểu Niệm híp mắt theo sau, nàng cứ thế đi theo, không khuyên can một lời nào.

Cho tới bây giờ, những cái gọi tiềnChương tài của thế tục này đã chẳng là gì quan trọng với bọn họ nữa rồi.

Nhưng mà, thứ mà giờ phút này Tả Tiểu Niệm đang tận hưởng cũng là tấm lòng này, sự hạnh phúc hài lòng khi lời hứa hẹn xưa kia được thực hiện.

Qua hôm nay, có lẽ cả Thượng Kinh sẽ biến thành địa ngục huyết trì khi người đàn ông của nàng biến thành Tu La tàn sát khắp nơi.

Thời gian bình yên còn sót lại của hai người bọn họ có lẽ cũng chỉ có giờ phút này của ngày hôm nay thôi.

Cái cách mua đồ tới phát rồ, loại hành vi tràn ngập cảm giác thổ hào, nhà giàu mới nổi tới cực điểm như vậy đã nhanh chóng tạo ra sự xôn xao. Vô số người tới vây xem, ai nấy cũng đều tỏ ra vô cùng hâm mộ, ghen tỵ với hận, nhất là khi đám cẩu độc thân nhìn thấy vẻ đẹp quốc sắc thiên hương của Tả Tiểu Niệm, thì càng hâm mộ, ghen tỵ tới muốn điên, chỉ muốn cướp nàng về bên mình, nhưng tiếc rằng không có ai có đống tài sản kếch xù cả.

Vô số người đang chụp hình, rồi tung hình ảnh lên internet, sau đó đương nhiên là có rất nhiều người tạt vào bình luận.

Hành vi của hai người nào đó chỉ trong nháy mắt đã chiếm trọn vị trí đầu bảng hotsearch hiện nay ——

Một chàng trai nào đó ném ngàn vàng, không, đây đã không phải là ném ngàn vàng nữa, mà là ném tiền tỷ, hắn điên cuồng càn quét các cửa hàng lớn ở Thượng Kinh, rốt cuộc người này có sự xứt sẹo trong nhân cách hay là sự bại hoại trong đạo đức, mà lại đi vung tiền như rác tới như thế?!

“Ta biết vì sao ta không tìm được bạn gái xinh đẹp như vậy rồi? Bởi vì ta không làm ra được hành vi thổ hào giống thổ hào như vậy.”

“Khoảng cách chênh lệch giữa ta và thổ hào, mặt ngoài thì không thấy được, vì sự chênh lệch đó nó nằm ở cái tấm thẻ không có gì nổi bật kia kìa!”

“Sự chênh lệch giữa ta và thổ hào xa tới nỗi không thể nhìn thấy rõ bằng mắt thường được, thổ hào có thể cua được em gái xinh đẹp như vậy, còn ta thì không.”

“Thổ hào cái gì, đây rõ ràng là thần hào!”

“Mẹ ơi mẹ, cuối cùng hôm nay ta cũng thấy được thần hào rồi!”

“Trình độ giàu có thế này không phải chỉ hai chữ có tiền là bao quát hết được, đương nhiên phải là thần hào...”

“Quỳ lạy luôn!”

“Ta không thèm tiền của thổ hào, ta chỉ thèm bạn gái của thổ hào...”

“…”

Xôn xao trên mạng dần dần tạo thành biển động.

Thổ hào càn quét hàng hóa Yên kinh!

Tám chữ này cuối cùng trở thành hotsearch xếp hạng thứ nhất với chú thích giàu tới ném tiền tỷ, kèm thêm cả một tấm hình lớn ——

Đó là hình ảnh Tả Tiểu Đa đeo kính đen, khóe miệng nở một nụ cười đầy lãnh khốc và tự tin, hắn đưa một tấm thẻ sáng lấp lóe ra, trên hình còn có dòng chữ: “Quẹt thẻ cho ta!”

Ở bên cạnh Tả Tiểu Đa, là khuôn mặt xinh đẹp tới làm người ta hít thở không thông của Tả Tiểu Niệm, nàng đang cười nói tự nhiên, trên khuôn mặt tràn đầy vẻ hạnh phúc ngọt ngào.

Hai tay nhỏ ôm một cánh tay của Tả Tiểu Đa, nàng tỏ ra rất đắc chí vừa lòng.

Sau lưng họ là một đống hàng xa xỉ chất đầy nguyên một con phố, chồng lên nhau cao như núi, giống như đống rác rưởi bị vứt chồng đống lên nhau chuẩn bị được tống lên xe!

“Aaaaa... Ta ghen tỵ quá, ghen tỵ quá…”

“Hu hu hu... Hôm nay ta cảm thấy sau này đời ta sẽ tràn ngập u tối.”

“Hôm nay ta bị đả kích tận hai lần, ta không những nghèo mà còn là cẩu độc thân…”

“Ta có bạn gái, nhưng bạn gái của ta không đẹp bằng bạn gái của người ta…”

“Cái người bình luận phía trên lăn ra đây, có hệ thống tên thật rồi mà ngươi vẫn còn dám lên đây tung tăng, cút về nhà ngay cho bà!”

“Ha ha ha ha...”

Cao Võ Tiềm Long.

Đám người Văn Hành Thiên, Diệp Trường Thanh nhìn thấy hình ảnh trong hotsearch bỗng chốc bèn thấy yên lòng, những cảm xúc đau lòng, buồn khổ, mất mát thêm cả cảm giác nóng ruột nóng gan tràn ngập trong lòng lúc trước đều biến mất hoàn toàn.

Thay vào đó, là sự tức giận cực kỳ, hận tới thấu xương!

Nhìn cái khuôn mặt đẹp trai ngời ngời đang đeo kính đen trên tin tức kia, tất cả mọi người nhìn đều cảm thấy ngứa tay.

Tiểu tử này, thật sự quá thèm đòn rồi!

Muốn đập hắn một trận ra bã quá!

Chờ hắn trở về, khoản nợ này phải tính cho ra đâu vào đấy!

...

Thành Phượng Hoàng.

Hồ Nhược Vân nhìn hotsearch xong, không khỏi cười ha ha: “Chồng ơi ngươi mau qua xem tiểu tử này nè, vui chết ta rồi.”

Lý Trường Giang vội vàng đi tới, nhìn xong cũng cười ra thành tiếng: “Đây là Tả Tiểu Đa mà đúng không? Đã thế còn giàu như vậy cơ à?”

“Tiểu tử này quả thật đã nói là làm... Hắn từng nói với ta, đây là lời hứa mà hắn đã hứa với chị Tiểu Niệm của hắn... Không ngờ hắn lại thực hiện được, nhưng tiểu tử này lại chơi kiểu nhà giàu mới nổi thế này… Thật là…”

Hồ Nhược Vân nghiến răng: “Không được, chờ hắn về ta nhất định phải đánh cho hắn một trận, dám để bà lo lắng không đâu à?”

Bình Luận (0)
Comment