Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 2050 - Chương 2048: Thật Nực Cười, Thật Mỉa Mai! (2)

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 2048: Thật nực cười, thật mỉa mai! (2)

Tả Tiểu Đa thở dài: “Nếu hiện tại ta chắc chắn có thể giết chết bọn họ chỉ bằng hai chùy thì sao ta còn nhẫn nại như vậy? Cho dù là Hoàng cung ta cũng đã sớm đập nát rồi...”

“Thì ra là ngươi không ngốc.”

Tả Tiểu Niệm cười, chế nhạo một câu.

Ngay sau đó đôi mày thanh tú cau lại, trong lòng cẩn thận tính toán lực lượng của Vương gia.

Càng nghĩ, nàng càng cảm thấy nó quá khổng lồ.

Vương gia cũng không phải là không thể dao động, lại càng không phải là vô địch.

Nhưng mà, bùa hộ mệnh lớn nhất bây giờ của Vương gia chính là hậu duệ của Chiến Thần. Con bài này khiến cho rất nhiều cường giả không phải là không muốn đối phó bọn họ, mà là là không thể đối phó bọn họ!

Đây mới thực sự là bùa hộ mệnh!

Tả Tiểu Niệm bây giờ chỉ đang nghĩ tới một chuyện: Vương gia đã làm ra chuyện như vậy, chẳng lẽ không biết sẽ gặp phải nguy cơ thân bại danh liệt sao?

Đây là điều chắc chắn.

Chỉ cần chuyện này vỡ lở ra, Vương gia nhất định sẽ bị ngàn người chỉ trích. Mà loại chuyện đào mộ này còn để lại đầu mối, cho dù không có Tả Tiểu Đa hiện tại xác định mục tiêu, chỉ cần những người muốn báo thù đến Kinh Thành thì đại khái đều có thể điều tra ra được Vương gia.

Mà lão tiền bối học trò trải khắp thiên hạ, lực lương này chắc chắn rất khủng bố.

Cũng là nói việc Vương gia bị vạch trần là điều tất nhiên, khả năng ít nhất phải là tám mươi phần trăm.

Việc này, một gia tộc lớn như Vương gia không thể nào không nghĩ tới.

Nhưng mà, nếu Vương gia có thể nghĩ tới mà vẫn làm như vậy, không tiếc bất cứ giá nào để bức ép Tả Tiểu Đa đi tới Thượng Kinh, vậy thì chứng tỏ... tầm quan trọng của Tả Tiểu Đa trong một kế hoạch nào đó của Vương gia rồi.

Mà có tính quan trọng như thế thì càng cho thấy tình hình nguy hiểm của Tả Tiểu Đa.

Tả Tiểu Niệm không nhịn được mà dựa sát vào người Tả Tiểu Đa, cảm nhận được nhiệt độ trên người hắn, trong lòng Tả Tiểu Niệm cảm thấy bình yên, nàng quyết định.

Ta tuyệt đối sẽ không rời khỏi ngươi nửa bước!

Tả Tiểu Đa nhìn bầu trời đêm, nhìn ông trời, cười giễu cợt, thản nhiên nói: “Thật ra thì thế giới này đúng là khiến người ta khó hiểu. Ví dụ như, kẻ ác có thể chơi đùa những đứa trẻ trong gia đình lương thiện trên đầu lưỡi đao đến chết, người tốt báo thù, động đến trẻ nhỏ nhà kẻ ác lại lập tức bị nói là tàn nhẫn, vô số kẻ nhảy ra dùng ngòi bút làm vũ khí. Kẻ ác có thể diệt toàn bộ gia đình nhà người ta, từ trên xuống dưới, gà chó không tha, giết sạch sẽ, nhưng khi báo thù lại chỉ có thể giết tên ác nhân đầu sỏ, sẽ có vô số người đứng ra nói, trẻ nhỏ dù sao cũng vô tội.

“Thật nực cười.”

“Thế giới này, chính việc này khiến cho người ta không thể hiểu nổi.”

“Nghiên cứu nguyên nhân, chính là vì những việc này không liên quan đến những tên vệ sĩ đạo đó, nhưng lại thể hiện sự cảm thông bừa bãi, ảnh hưởng đến ân oán của người khác, đạt được khoái cảm đạo đức của chính mình. Những người như thế cũng chỉ có thể bắt nạt người tốt. Bởi vì bọn họ không dám nói động đến kẻ ác. Nếu như bọn họ dám nói với kẻ ác rằng: Trẻ em và phụ nữ là vô tội, kẻ ác có thể sẽ giết luôn bọn họ. Thế nên bọn họ không dám bảo vệ huyết mạch của người tốt, lại chỉ bảo vệ huyết mạch của kẻ ác, bởi vì người tốt sẽ không giết bọn họ.”

“Thật nực cười, thật mỉa mai!”

“Chỉ cần nhìn thấu cái thế giới này sẽ hiểu rõ. Người cả đời muốn sống thực sự phóng khoáng, chỉ là làm người tốt thì không được.”

“Có điều chẳng sao cả, may mà Tả Tiểu Đa ta trước giờ chưa từng là người tốt.”

...

Công ty Tả Soái nhận được ảnh và tin nhắn của ông chủ lớn, mới đọc thoáng qua, cả đám người ai nấy đều đổ mồ hôi lạnh, luống cuống tay chân.

Đây là lần đầu tiên ông chủ lớn trực tiếp ra lệnh, can thiệp vào hoạt động của công ty.

Mà lần đầu tiên hạ lệnh đã kích thích và bùng nổ như vậy rồi. Báo cáo này không phải là quá... nhạy cảm sao!

Nhạy cảm đến mức khiến tất cả mọi người đều cảm thấy tê cả da đầu!

“Làm sao bây giờ?”

Tổng giám đốc Cổ Tề khẩn cấp triệu tập toàn bộ lãnh đạo cấp cao và các trưởng bộ phận đến họp.

Công ty Tả Soái hiện tại đã không còn là một công ty nhỏ năm đó nữa rồi.

Rõ ràng đã trở thành một gã khổng lồ trong giới giải trí!

Phàm là các tác phẩm điện ảnh và truyền hình do công ty Tả Soái sản xuất, mỗi tác phẩm đều thành công vang dội, vươn xa, phổ biến trên toàn thế giới!

Giá trị thị trường của công ty Tả Soái đã sớm vượt qua trăm tỷ. Nếu một công ty khổng lồ như vậy thực sự dùng tất cả các con đường của mình để công bố báo cáo của Tả Tiểu Đa ra ngoài thì có thể tưởng tượng được sự chấn động xã hội mà nó gây ra lớn đến mức nào!

Nhất là, bản báo cáo rất đơn giản và thẳng thắn, nhắm thẳng vào Vương gia của Thượng Kinh, không hề che giấu!

“Tất cả mọi người nói xem, chuyện này làm thế nào bây giờ?” Cổ Tề ngồi trên ghế, vẻ mặt tràn đầy mệt mỏi.

“Một khi bản báo cáo này được công bố, e rằng công ty Tả Soái chúng ta sẽ lập tức đứng ở đầu sóng ngọn gió, không còn đường quay trở lại nữa. Thậm chí, sợ rằng chúng ta âm thầm biến mất tập thể cũng là chuyện có thể đoán được.”

“Mối dây dưa trong này thực sự là quá lớn.”

“Đối phương là gia tộc Chiến Thần, chiến công mấy đời nối tiếp... tạo phúc cho thiên hạ, ân huệ ban khắp chúng sinh, phúc đức đời sau, công lao muôn đời.”

Cổ Tề chỉ cảm thấy vô cùng mệt mỏi.

Kể từ khi công ty Tả Soái được rót vốn, đột nhiên có đủ loại nhân tài cao cấp tụ về như trăm sông đổ về một biển. Trong chưa đầy một năm, cả công ty đã từ cõi chết trở về, biến lỗ thành lãi, rồi nổi tiếng khắp thế giới, đã bước lên đỉnh Phong Hải, trở thành một doanh nghiệp lớn của đại lục Tinh Hồn!

Trong khoảng thời gian này, Cổ Tề vẫn luôn có cảm giác như mình đãng nằm mơ, sợ một lúc nào đó tỉnh lại, phát hiện ra đây chỉ là một giấc mộng... Một khi mộng đẹp kết thúc thì sẽ lập tức quay trở lại cục diện khó nắm giữ được, chớp mắt đã phá sản.

Mà theo thời gian kéo dài, quy mô công ty càng lúc càng lớn, sức mạnh bên trong cũng càng ngày càng hùng hậu. Sự nắm bắt thực tế của Cổ Tề càng ngày càng chân thật hơn. Hắn đã thực sự trở thành người thành công, hơn nữa còn thành công hơn rất nhiều so với tưởng tượng trong quá khứ.

Bình Luận (0)
Comment